Nhà Ta Nương Tử , Không Thích Hợp

Chương 1944: Phò mã được trưởng công chúa nhận định (3)




Lạc Thanh Chu vừa nghe, lập tức đứng dậy nói:

- Chuyển đi đâu? Có kịp không?

Tiểu Nguyệt gật đầu nói:

- Kịp, chúng ta đi tới lòng đất Nam Quốc Quận Vương phủ, nơi đó cũng có một hầm mật đạo, còn bí ẩn hơn nơi này, bọn họ hẳn sẽ không tìm được. Cho dù bọn họ có thể tìm được, muội muội cũng có thể chuyển ca ca lên phía trên trước, giấu trong Nam Quốc Quận Vương phủ. Bây giờ Nam Quốc Quận Vương phủ bị người của Cẩm Y Vệ giám thị, bên ngoài đều là cao thủ canh giữ, nhìn như nguy hiểm, thật ra lại rất an toàn, bởi vì bọn họ thế nào cũng không thể ngờ được, ngươi lại lặng yên không một tiếng động xuất hiện ở nơi phòng thủ nghiêm mật như vậy.

Lạc Thanh Chu nghe vậy sửng sốt:

- Nam Quốc Quận Vương phủ?

Tiểu Nguyệt nhìn hắn thật sâu, nói:

- Đúng vậy, Nam Quốc Quận Vương phủ. Ca ca có nghe nói qua chưa? Ca ca không phải là người ở đó, phải không? Đúng rồi, nghe nói tại Nam Quốc Quận Vương phủ có một cặp tỷ muội quận chúa rất đẹp, nơi ca ca trốn tránh, có khi lại vừa hay ở dưới các nàng đấy.

Lạc Thanh Chu: - ....

Bên ngoài đã là đêm đen.

Trên đường phố không còn người đi bộ, nhưng có rất nhiều binh lính tuần tra, cùng với rất nhiều võ giả bay qua bay lại trên mái hiên, tường nhà.

Và ở dưới lòng đất.

Một lão đạo sĩ mặc đạo bào tử kim, cầm trong tay một cây kim toa tản ra hào quang màu vàng đất, chậm rãi xuyên qua dưới lòng đất.

Đôi mắt sắc bén mà âm trầm kia đang tìm kiếm cái gì đó xung quanh.

Ở phía sau hắn, còn có hai lão đạo sĩ râu dài phiêu phiêu khác đi theo.

Một người cầm bảo kiếm trong tay, một người cầm ngọc thạch trong tay.

Trên ngọc thạch bắn ra một chùm sáng xanh biếc, đang lắc lư bốn phía, tựa hồ có thể xuyên thấu tầng đất, nhìn thấy xa hơn.

Trong khi đó, dưới lòng đất nơi khác.

Lạc Thanh Chu đang được Tiểu Nguyệt ôm vào trong ngực, cũng đang thong thả xuyên qua phía trước.

Hai người bị một tầng hào quang màu vàng đất bao bọc bên trong.

Lạc Thanh Chu vốn muốn tự mình đi.

Nhưng Tiểu Nguyệt nói pháp khí Thổ hành chỉ có thể bao quanh một người, nếu không ôm nhau, hào quang sẽ không có cách nào bao vây hai người, mà không được hào quang bao trùm, đồng nghĩa với việc không có cách nào xuyên qua lòng đất.

Lạc Thanh Chu thấy màn hào quang rất lớn, nói:

- Để ta tự đi.

Tiểu Nguyệt nói:

- Vậy không được, dù nói thế nào, ca ca cũng đang chiếm tiện nghi của người ta đấy.

Lạc Thanh Chu nói:

- Vậy ngươi ôm ta vào trong ngực, không phải cũng vậy...

Tiểu Nguyệt rất nghiêm túc nói:

- Ta ôm ca ca, chính là ta chiếm tiện nghi của ca ca. Nam tử chiếm tiện nghi của nữ tử, đó chính là lưu manh biến thái, nếu bị người ta nhìn thấy, sẽ bị đánh đến chết. Mà nữ tử chiếm tiện nghi của nam tử, sẽ không có bị nói như vậy, bị người khác nhìn thấy, cũng không có gì.

Lạc Thanh Chu không thể nói được gì, chỉ có thể nhắm hai mắt lại, yên lặng nằm trong lòng nàng, không nói gì nữa.

Hai người tiếp tục xuyên qua lòng đất tối tăm.

Không biết qua bao lâu, đất phía trước đột nhiên trở nên ẩm ướt, nhiệt độ cũng tăng lên.

Tiểu Nguyệt cẩn thận quan sát một chút, nói:

- Ca ca, chúng ta hình như sắp tới rồi. Ta nhớ phía sau hoa viên Nam Quốc Quận Vương phủ, có một suối nóng rất lớn, hẳn là nơi này.

Hai người lại xuyên qua phía trước trong chốc lát, đột nhiên bắt đầu xuyên qua chỗ sâu hơn dưới lòng đất.

- Ồ!

Không bao lâu sau, phía trước đột nhiên trống rỗng, xuất hiện một thông đạo dưới lòng đất.

- Ca ca, đến rồi! Nó ở ngay đây!

Tiểu Nguyệt thu hồi hào quang trên ngọc bội, ôm hắn theo thông đạo tiếp tục đi về phía trước.

Thông đạo đen kịt, nàng xe nhẹ đường quen, không hề dừng lại.

Lạc Thanh Chu nghi ngờ nhìn nàng nói: - Tiểu Nguyệt, sao ngươi biết được chỗ này? Nơi này là do Nam Quốc Quận Vương phủ đào sao?

Tiểu Nguyệt giải thích:

- Lúc trước sau khi muội muội có được pháp khí này, liền xuyên qua hết lòng đất ở kinh đô một lần, cho nên đối với mật thất dưới lòng đất các nơi, ta đều biết rõ cực kỳ. Về phần nơi này là ai đào, muội muội cũng không biết, nhưng muội muội có thể xác định, nơi này sẽ không có người xuống.

Lạc Thanh Chu nhìn chằm chằm nàng trong chốc lát, nói:

- Hình như ngươi rất rõ chuyện của Nam Quốc Quận Vương phủ?

Tiểu Nguyệt cười nói:

- Muội muội cũng nghe người khác nói thôi.

Lạc Thanh Chu lại nhìn nàng một cái, thấy nàng hình như không muốn nói nhiều nên cũng không hỏi thêm.

Tiểu Nguyệt mang theo hắn nhanh chóng xuyên qua thông đạo, đi tới trước một cửa đá rồi xoay một cái nút bên cạnh cửa đá, cửa đá chậm rãi mở ra.

Bên trong là một hang động nhỏ.

Bên phải hang động có một gian phòng, bên trong còn có một hồ suối nước nóng.

Tiểu Nguyệt đặt hắn ta trên mặt đất, nói,

- Ca ca ơi, ngươi sống ở đây, nếu ngươi muốn tắm, ngươi cứ dùng cái hồ này. Muội muội đi ra ngoài thám thính tình hình.