Nhà Ta Nương Tử , Không Thích Hợp

Chương 1819. Tỷ tỷ, đây là khăn tay của ngươi sao? (2)




Lạc Thanh Chu lật sách nói:

- Không cần, nàng mặc những cái kia không dễ nhìn.

Tần nhị tiểu thư nói:

- Vì cái gì? Tiểu Điệp cũng có thể mặc, Thu nhi cũng có thể mặc, ta vì cái gì không thể mặc?

Tiểu Điệp cùng Thu nhi đều đỏ mặt.

Lạc Thanh Chu nói:

- Nàng có thể mặc, vậy ta đêm nay ngủ cùng Tiểu Điệp và Thu nhi.

Tần nhị tiểu thư sâu kín nói:

- Vi Mặc cũng không phải là nữ nhân sao?

Lạc Thanh Chu lật trang sách nói:

- Nàng vẫn là nữ hài, hiện tại còn không phải nữ nhân, cho nên không quá phù hợp để mặc, chờ nàng về sau trở thành nữ nhân lại mặc?

Tần nhị tiểu thư nói:

- Lúc nào?

Lạc Thanh Chu đột nhiên hỏi:

- Đúng rồi nhị tiểu thư, nàng vừa rồi đi đại tiểu thư nơi đó làm cái gì? Ta thấy dáng vẻ nàng tâm sự nặng nề, có phải có chuyện gì hay không?

Tần nhị tiểu thư trầm mặc một chút, nói:

- Không, ta chỉ đi tâm sự với tỷ tỷ. Thanh Chu ca ca, có thể đừng nói sang chuyện khác hay không?

Lạc Thanh Chu nói:

- Đại tiểu thư nói chuyện với nàng sao? Đúng rồi, đại tiểu thư có mang giày ta đưa cho nàng ấy không?

Tần nhị tiểu thư mân mê miệng nhỏ, không để ý tới hắn.

Lạc Thanh Chu cũng không nói gì thêm, tiếp tục an tĩnh xem sách.

Bởi vì thời tiết rét lạnh, nước nóng rất nhanh trở nên lạnh.

Tần nhị tiểu thư lại tắm một hồi, Thu nhi cùng Tiểu Điệp vội vàng đỡ nàng lên, lau khô thân thể, hầu hạ nàng mặc váy áo.

Tần nhị tiểu thư nói:

- Thanh Chu ca ca, chàng tới giúp ta lau tóc, có được hay không?

- Cái này đương nhiên không có vấn đề.

Lạc Thanh Chu đáp ứng một tiếng, lập tức để sách xuống, đi tới.

Tần nhị tiểu thư mặc một thân váy áo trắng thuần, một đôi chân ngọc tuyết trắng trần trụi, xõa mái tóc, ngồi ở trước gương đồng, đang nhìn hắn từ trong gương đồng.

Lạc Thanh Chu đi vào phía sau của nàng, nhận lấy khăn mặt trong tay Thu nhi, giúp nàng lau sạch mái tóc thật dài.

Thu nhi cùng Tiểu Điệp cùng một chỗ thu dọn đồ đạc.

Lò sưởi cũng được ôm tới.

Lạc Thanh Chu lau lau một hồi, đổi một cái khăn mặt khô ráo khác.

Trên người Tần nhị tiểu thư bay ra hương hoa nhàn nhạt, đặc biệt dễ ngửi, cả người như phù dung từ trong nước sạch, thiên sinh lệ chất, thanh lệ động lòng người.

Lạc Thanh Chu nhìn nàng trong gương đồng, không khỏi nói:

- Nương tử nhà ta thật xinh đẹp.

Tần nhị tiểu thư có chút nhíu mày:

- Nương tử nào?

Lạc Thanh Chu nói:

- Đương nhiên là nương tử Vi Mặc.

Tần nhị tiểu thư nghịch ngợm nói:

- Tốt, vậy ta chờ một lúc nói cho Mỹ Kiêu tỷ, nói Thanh Chu ca ca nói nàng không đẹp bằng ta.

Lạc Thanh Chu nói:

- Nàng cứ nói, nàng ta lại không dám làm gì ta.

Tần nhị tiểu thư quay đầu, nhìn hắn nói:

- Thế nhưng Mỹ Kiêu tỷ nói, chàng ở trước mặt nàng, dịu dàng ngoan ngoãn sợ hãi giống con mèo con đây này.

Lạc Thanh Chu nói:

- Nàng cảm thấy có khả năng sao? Nàng ta đang khoác lác.

Tần nhị tiểu thư đột nhiên cười nói:

- Thanh Chu ca ca, thế nhưng ta xem qua bảo điệp đưa tin của Mỹ Kiêu tỷ, bên trong có hình chụp bộ dáng của chàng bị nàng nắm được cán dịu dàng ngoan ngoãn đàng hoàng.

Lạc Thanh Chu: - ...

- Vi Mặc, ngày mai nàng thật không đi sao?

- Không đi, ta muốn ở nhà bồi tỷ tỷ.

- Đại tiểu thư có cái gì mà bồi, nàng bồi nàng ta hay không, nàng ta đều sẽ lạnh như băng.

- Không cho phép chàng nói xấu tỷ tỷ.

- Ta không phải nói xấu, là lời nói thật.

- Vậy cũng không cho phép chàng nói.

- Tốt, tỷ muội các nàng tình thâm, phu thê chúng ta tình mỏng.

- Phốc… Thanh Chu ca ca, chàng ngay cả dấm của tỷ tỷ cũng ăn?

- Đương nhiên, ta còn ăn dấm của quận chúa. Ta đi mấy ngày, hai người các nàng lại là uyên ương nghịch nước, lại là cùng giường chung gối, nàng còn đắc ý vênh vang mà gửi hình cho ta khoe khoang.

- Hì hì, ai bảo chàng không trở lại, nếu chàng trở về, chẳng phải có thể cùng hai chúng ta...

Hai người lại đấu khẩu một hồi, tóc rốt cục được lau khô.

Lạc Thanh Chu trực tiếp bế thân thể nhu nhược của nàng lên, đặt lên giường, sau đó cũng tới giường, cùng nàng chui vào trong chăn.

Tần nhị tiểu thư ôn nhu dán vào trong ngực hắn, nói:

- Thanh Chu ca ca, trò chuyện với Mỹ Kiêu tỷ một ít đi.

Lạc Thanh Chu lấy ra bảo điệp đưa tin, phát hiện phía trên đã có rất nhiều tin nhắn.

Ngoại trừ tin nhắn của Chu Yếm, còn có của Lệnh Hồ sư thúc, Tử Hà sư phụ, còn có Long nhi, tiểu Nguyệt.

Đương nhiên, còn có Mỹ Kiêu quận chúa.

Chính là không có Nguyệt tỷ tỷ.

Lạc Thanh Chu lần lượt trả lời. Tần nhị tiểu thư mở to con ngươi thanh tịnh nhìn, chờ hắn trả lời xong một tin, hỏi:

- Chu Chu là ai?

Lạc Thanh Chu nói:

- Chu Yếm, chính là đầu hung thú thượng cổ của Thanh Vân quan kia.

Tần nhị tiểu thư kinh ngạc nói:

- Là nó, ta còn tưởng rằng lại là cô nương nào, danh tự thật đáng yêu.