Sau đó lại hỏi:
- Tử Hà là ai?
- Tử Hà tiên tử là sư phụ của ta, cũng là tông chủ Lăng Tiêu tông.
Lạc Thanh Chu một bên đáp, một bên trả lời: 【 Sư phụ, ngày mai ta có việc, có khả năng không đi được, đến lúc đó nói sau 】
Hắn lật ra tin nhắn tiếp theo, trả lời Long nhi: 【 Đêm nay ta không đi, ngày mai phải dậy sớm, còn có việc 】
- Thanh Chu ca ca, Tiểu Long Nữ là ai? Lần này khẳng định là một nữ tử đi?
- Là một nữ hài Yêu tộc có long huyết, trước đó ở Tây Hồ, hiện tại ở sông Vân Vụ.
- Thanh Chu ca ca, tiểu Nguyệt là ai?
- Giống như Nguyệt tỷ tỷ, đều là thần hồn, về phần thân phận cụ thể của nàng, ta cũng không biết.
Tin nhắn Tiểu Nguyệt gửi có chút xấu hổ: 【 Hảo ca ca, tâm tình của muội muội rất không tốt, đêm nay có thể đi tìm ngươi không? Muội muội lưu lại cho ngươi rất nhiều vớ lưới mặc qua một lần đây 】
Lạc Thanh Chu lập tức trả lời: 【 Ai muốn vớ của ngươi, đừng nói bậy, ta đêm nay có việc, đừng có nhắn tin 】
Chờ hắn trả lời, gặp Tần nhị tiểu thư đang mở to hai mắt, như có điều suy nghĩ nhìn hắn chằm chằm.
Lạc Thanh Chu lập tức nói:
- Đừng nghe nàng nói bậy, nàng thích nói đùa.
Nói rồi vội vàng mở ra tin nhắn của quận chúa, nói:
- Vi Mặc, nàng nhìn, quận chúa nói Thái hậu cùng Hoàng đế muốn ban hôn cho nàng, muốn để nàng gả cho đại đệ tử phái Hoa Sơn.
Ánh mắt Tần nhị tiểu thư lúc này mới dời khỏi mặt hắn, nhìn về phía ngọc thạch trong tay hắn, nói:
- Thanh Chu ca ca, nếu chàng thích vớ, Vi Mặc nơi này cũng có, chàng muốn sao?
Lạc Thanh Chu đảo xem tin nhắn trên ngọc thạch, vẻ mặt nghiêm túc nói:
- Vi Mặc nàng nhìn, hôm nay đại đệ tử phái Hoa Sơn Lâm Nguyên, lại còn đi quận vương phủ bái kiến quận vương gia, đáng chết.
Tần nhị tiểu thư lại nhìn về phía hắn nói:
- Vậy tỷ tỷ thì sao nào? Nếu Thanh Chu ca ca thích, Vi Mặc có thể giúp chàng xin tỷ tỷ vài đôi, có được hay không? Dù sao cũng tốt hơn việc Thanh Chu ca ca xin những nữ tử khác, chí ít sẽ không mất mặt.
Lạc Thanh Chu trì trệ, nhìn về phía nàng nói:
- Nhị tiểu thư, ta thật không có muốn, ta cũng thật không thích, ta thề.
Tần nhị tiểu thư lại nhìn hắn chằm chằm trong chốc lát, bỏ qua cho hắn, nhìn về phía ngọc thạch trong tay hắn.
Lạc Thanh Chu lập tức trả lời quận chúa: 【 Vậy ngươi hôm nay ra ngoài gặp hắn không? 】
Tin nhắn rất nhanh gửi tới: 【 Không, ta sợ ta sẽ nhịn không được ném vôi hắn 】
Lạc Thanh Chu: 【 Không sao đâu, nhìn hắn ngày mai biểu hiện 】
Tiểu Mỹ Kiêu: 【 Biểu hiện gì? 】
Lạc Thanh Chu: 【 Biểu hiện đối với ngươi, nếu hắn từ chối ngươi, hắn vẫn là đại đệ tử phái Hoa Sơn 】
Tiểu Mỹ Kiêu: 【 Vậy nếu hắn không kịp chờ đợi thì sao? Ta cảm thấy hắn ngày mai nhìn thấy ta, khẳng định sẽ không kịp chờ đợi đồng ý, hơn nữa còn sẽ kích động phát khóc 】
Lạc Thanh Chu: 【 Vậy sẽ để hắn hôi phi yên diệt 】
Tiểu Mỹ Kiêu: 【 Phi Dương ca ca, sao ngươi có thể tàn nhẫn như vậy? Hắn cũng không sai, hắn chỉ không kìm được với một tiểu quận chúa xinh đẹp, vóc người lại ôn nhu đáng yêu mà thôi, ngươi có thể đừng để hắn hôi phi yên diệt hay không? Đánh nổ đầu hắn là được rồi, hèn mọn đáng thương tiểu Mỹ Kiêu còn muốn đi lên vung một chùm vôi đây 】
Lạc Thanh Chu: 【 Quận chúa, hèn mọn đáng thương tiểu Vi Mặc đang tựa ở trong ngực ta nhìn ngươi cười mà không nói được đây 】
Tần nhị tiểu thư trong ngực nhịn không được cười ra tiếng.
Tin tức rất mau nhắn tới.
Tiểu Mỹ Kiêu: 【 Đáng ghét, tiểu Vi Mặc là của bản quận chúa! Nàng có cởi trống trơn quần áo hay không? Gửi một tấm ảnh để ta giải thèm một chút 】
Lạc Thanh Chu: 【 Ngươi chụp ngươi trước đi 】
Tần nhị tiểu thư bấm một cái bên hông hắn, nhẹ giọng khẽ nói:
- Đại sắc lang.
Tiểu Mỹ Kiêu: 【 Hừ hừ, ngươi nghĩ hay lắm, không cho ngươi nhìn! Đúng rồi, Tuyết Y và ta đang ngủ ở cùng một chỗ, không mặc quần áo. Phi Dương ca ca, ngươi lần trước không phải nói, để cho ta vụng trộm chụp một tấm ảnh Tuyết Y không mặc quần áo gửi cho ngươi à, để ngươi dùng một chút sao? Bây giờ ta chụp ngay đây 】
Lạc Thanh Chu lập tức nói: 【 Đừng vu khống ta! Ta chưa nói qua! Không tán gẫu nữa, ngày mai vào cung gặp 】
- Ghê tởm, quận chúa vu khống ta! Nàng thật là vu khống ta.
Hắn lập tức kêu oan.
Tần nhị tiểu thư lạnh lùng nhìn chằm chằm hắn, không nói gì.
Đúng vào lúc này, bảo điệp đưa tin đột nhiên lại chấn động một chút.
Lạc Thanh Chu biến sắc, không còn dám nhìn, muốn thu lại, Tần nhị tiểu thư lại sâu kín nói:
- Ta muốn nhìn.
Khóe miệng Lạc Thanh Chu giật một cái, do dự một chút, đành phải lấy ra ngọc thạch, đặt ở trước mặt của nàng, dời ngón tay khỏi trước mặt của nàng, sau đó nhắm mắt lại nói: