Nhà Ta Nương Tử , Không Thích Hợp

Chương 1786. Trưởng công chúa (1)




- Đại ca ngươi truy tra hung thủ, phát hiện tên gọi Sở Phi Dương kia rất có hiềm nghi. Nghe nói ngươi biết hắn, có thể cung cấp một chút manh mối cho đại ca ngươi hay không?

Lạc Thanh Chu cúi đầu nói:

- Bệ hạ, thần xác nhận biết Sở Phi Dương kia, bất quá thực sự chưa quen thuộc, chỉ gặp mặt mấy lần. Đại ca đã từng trở về hỏi qua chúng ta, chúng ta nói hết những gì đã biết cho đại ca. Nghe nói Sở Phi Dương kia bây giờ đang ở trong Lăng Tiêu tông, ta cảm thấy đại ca nên mang người đi Lăng Tiêu tông đòi người. Sau khi mang hắn về thẩm vấn, tự nhiên sẽ hiểu hắn có phải hung thủ hay không.

Tần Lãng nhíu mày nói:

- Ta đoạn thời gian trước dẫn người đi qua, bất quá ngay cả cửa chính người ta cũng không có đi vào. Bên trong có trận pháp, còn có rất nhiều cao thủ, chúng ta không có khả năng xông vào. Mà nghe nói Sở Phi Dương kia là đệ tử thân truyền của Lăng Tiêu tông, bọn hắn đương nhiên sẽ không để chúng ta dẫn người đi.

Lạc Thanh Chu nhìn về phía hắn, kỳ quái nói:

- Đại ca, ngươi là Chỉ huy sứ Cẩm Y vệ, ngươi đại biểu cho Thánh thượng cùng triều đình, Lăng Tiêu tông cũng dám không giao người?

Vẻ mặt Tần Lãng nghiêm túc nói:

- Thanh Chu, ngươi là người đọc sách, không biết chuyện môn phái. Lăng Tiêu tông cũng không phải tiểu môn tiểu phái phổ thông, là một trong ngũ đại môn phái Đại Viêm ta, lúc trước...

Nói đến đây, hắn nhìn Hoàng đế một chút, dừng lại.

Nam Cung Dương cười lạnh nói:

- Lăng Tiêu tông hoàn toàn chính xác không phải tiểu môn tiểu phái, cho dù chúng ta là triều đình cũng muốn kiêng kị mấy phần. Hơn nữa lúc trước ngũ đại môn phái cùng triều đình ký xuống khế ước, rất nhiều quy củ hiện tại còn không thể phá hư. Bất quá... Tần Lãng, chỉ cần ngươi có thể tìm tới chứng cứ, trẫm tự sẽ hạ chỉ cho ngươi đi bắt người.

Tần Lãng cúi đầu nói:

- Thuộc hạ tiếp tục điều tra, tuyệt không cô phụ bệ hạ kỳ vọng cao.

Trong mắt Nam Cung Dương lấp lóe tinh quang, thở dài:

- Ngũ đại môn phái, hoàn toàn chính xác có chút khó giải quyết.

Lạc Thanh Chu lập tức chắp tay nói:

- Bệ hạ, thần nghĩ rằng, trong thiên hạ đều là vương thổ, đất ở xung quanh hẳn là vương thần. Coi như năm đại tông môn kia lợi hại hơn nữa, cũng là môn phái Đại Viêm ta, người trong tông môn đều là con dân Đại Viêm ta, tự nhiên đều thuộc về bệ hạ quản lý. Theo ý của thần, không thể lại bỏ mặc loại môn phái này tiếp tục không kiêng nể gì. Hoặc là nghĩ biện pháp, thu lại để triều đình sử dụng, hoặc là... Để bọn họ sụp đổ! Tuyệt không thể lại bỏ mặc bọn hắn chống lại triều đình, trở thành uy hiếp của triều đình.

Vừa nghe lời này, Nam Cung Dương sáng mắt lên, lẩm bẩm nói:

- Trong thiên hạ đều là vương thổ, đất ở xung quanh hẳn là vương thần......

Lập tức khen:

- Lạc khanh, nói rất hay, nói rất hay.

Sau đó lại hỏi:

- Lạc khanh nghĩ rằng, nên như thế nào biến bọn hắn thành của mình? Năm đại tông môn đồng khí liên chi, triều đình nếu bức quá đáng, bọn hắn thậm chí sẽ liên hợp lại chống lại triều đình. Đến lúc đó, chỉ sợ hoàng vị của trẫm cũng ngồi không vững.

Lạc Thanh Chu cung kính nói:

- Bệ hạ, năm đại tông môn đã thực lực cường đại, tự nhiên không thể dùng mạnh, cũng không thể làm chuyện này ở bên ngoài. Chúng ta có thể tự mình hứa lợi ích, tiêu diệt từng bộ phận. Bệ hạ hẳn là phái người đi tìm hiểu một chút người cầm quyền từng môn phái, xem bọn hắn cần gì, hoặc là trực tiếp lôi kéo một chút đệ tử tinh anh của bọn hắn, để bọn hắn âm thầm trở thành người của triều đình, như vậy, có thể chậm rãi tan rã.

Nam Cung Dương nghe được như thế, lập tức từ trên ghế đứng lên, vội vàng tới lôi kéo cổ tay của hắn nói:

- Lạc khanh, đến, ngồi xuống nói chuyện.

Lạc Thanh Chu vội vàng nói:

- Thần không dám, thần đứng đây là được.

Nam Cung Dương tươi cười nói:

- Lạc khanh, không cần phải khách khí, ngươi là năng thần của trẫm, lại là người Thái hậu khâm định bồi trẫm đọc sách, tới tới tới, ngồi xuống nói chuyện.

Lập tức khua tay nói:

- Tần Lãng, ngươi lui xuống trước đi. Tạm thời không nên đi trêu chọc Lăng Tiêu tông kia, chờ năm sau trẫm lại tính toán.

- Vâng, bệ hạ!

Tần Lãng khom người lui ra, lúc ra cửa, lại ánh mắt phức tạp nhìn thiếu niên đang được bệ hạ thân thiết lôi kéo cổ tay một chút.

- Kẹt kẹt...

Cửa phòng đóng lại.

Tần Lãng ra khỏi cung điện, đứng dưới bóng đại thụ phía ngoài, nhìn qua bầu trời đêm, không nhúc nhích.

- Lạc khanh, năm đại tông môn thực lực cường đại, bên trong võ giả đông đảo, nếu như có thể thu để triều đình sử dụng, Đại Viêm ta sẽ càng thêm cường đại, nước láng giềng bốn phía sẽ toàn bộ thần phục, Lạc khanh nhất định phải giúp trẫm.

- Bệ hạ, nghe ngài vừa rồi phân tích tình huống năm đại tông môn, thần nghĩ rằng, chúng ta có thể trực tiếp trước ra tay từ Lăng Tiêu tông.