- A, vì sao?
- Người cầm quyền Phái Hoa Sơn cùng Tiên Vân các đều đa mưu túc trí, mà cách kinh đô khá xa, tạm thời có thể không cần đi quản. Còn Thanh Vân quan cùng Kim Thiền tự, hai môn phái này đều rất ít tham gia chuyện thế tục, cũng không có bất kỳ uy hiếp gì cho triều đình, có thể động cuối cùng. Mà Lăng Tiêu tông, khoảng cách đến kinh đô rất gần, người cầm quyền lại là nữ tử rất trẻ trung, vừa hay, thân truyền đệ tử Sở Phi Dương của bọn hắn có thể là hung thủ giết người, chúng ta trước tiên có thể lợi dụng chuyện này, lấy lòng hắn......
- Nếu như đối phương không lĩnh tình thì sao?
- Nếu như đối phương không lĩnh tình, có thể lại âm thầm lôi kéo đệ tử tinh anh cùng trưởng lão của bọn hắn, triều đình nắm giữ nhiều tài nguyên tu luyện như vậy, bọn hắn đều là võ giả, tự nhiên sẽ có một ít đệ tử cùng trưởng lão nguyện ý hiệu trung triều đình...
Trong ngự thư phòng, quân thần hài hòa, nói chuyện phiếm một mực kéo dài đến khuya.
Thẳng đến khi bên ngoài truyền đến âm thanh của Trường Tôn Uyển Nhi:
- Bệ hạ, ngày mai còn phải dậy sớm vào triều. Thái hậu biết bệ hạ muộn như vậy còn chưa nghỉ ngơi, để nô tỳ tới thúc giục.
Nam Cung Dương lúc này mới lưu luyến không rời đứng lên nói:
- Nghe Lạc khanh nói một lời, trẫm hiểu ra, toàn thân thư sướng. Thời gian cũng không sớm, trẫm ngày mai còn phải vào triều, Lạc khanh mau trở về đi thôi.
Lập tức nói với phía ngoài:
- Lý Quý, đưa Lạc khanh về nhà.
Lúc này, cửa thành trong cung và nội thành đều đã đóng lại, không có mệnh lệnh của Hoàng đế, dù ai cũng không cách nào ra vào.
- Vâng, bệ hạ!
Bên ngoài truyền đến âm thanh cung kính của Lý Quý.
Lập tức cửa phòng mở ra.
Lạc Thanh Chu đi ra ngoài, thấy được Trường Tôn Uyển Nhi một bộ váy xoè, thanh lệ dịu dàng ngoài cửa.
Trường Tôn Uyển Nhi có chút cúi đầu hành lễ, nói khẽ:
- Thật có lỗi, Lạc công tử, quấy rầy ngài cùng bệ hạ tán gẫu. Chỉ là thời gian quá muộn, Thái hậu lo lắng long thể bệ hạ, cho nên mới để Uyển nhi tới thúc giục.
Nam Cung Dương ở trong thư phòng cười nói:
- Uyển nhi tỷ tỷ, làm phiền, ngươi cũng mau trở về đi thôi, trẫm lập tức ngủ ngay.
Trường Tôn Uyển Nhi đột nhiên nói:
- Bệ hạ, lúc này, cửa cung và cửa thành đều đã đóng lại, nếu muốn ra ngoài, thực sự có chút phiền phức, hay để Lạc công tử ngày mai hãy xuất cung đi. Nô tỳ vừa rồi gặp Tần Lãng Tần chỉ huy còn đang ở bên ngoài chờ, có thể muốn mang Lạc công tử đi vệ sở Cẩm Y vệ nghỉ ngơi.
Nam Cung Dương nghe vậy nói:
- Tốt, Lạc khanh, ngươi đêm nay trước hết đi chỗ đại ca ngươi nơi đó nghỉ ngơi đi, vừa rồi có thể nói chuyện với hắn.
Lạc Thanh Chu đang muốn từ chối, Trường Tôn Uyển Nhi đột nhiên tới gần hắn, ngón tay huy động mấy lần bên trên ống tay áo của hắn, nói khẽ:
- Lạc công tử, đi thôi, Uyển nhi gần đây mới viết mấy bài thi từ, muốn mời công tử chỉ giáo một chút.
Trong lòng Lạc Thanh Chu khẽ động, không nói gì thêm, đi theo nàng đi ra ngoài.
Lý Quý đưa đến phía ngoài cửa chính, dừng bước, cúi đầu, một tiếng cũng không dám nói.
- Thanh Chu!
Dưới đại thụ cách đó không xa, Tần Lãng đi ra trừ trong bóng tối.
Lạc Thanh Chu vội vàng nghênh đón, gọi:
- Đại ca.
Tần Lãng nhìn Trường Tôn Uyển Nhi phía sau hắn một chút, chắp tay, nói:
- Uyển nhi cô nương.
Trường Tôn Uyển Nhi nói:
- Tần đại nhân, Uyển nhi có mấy bài thi từ muốn hướng Lạc công tử lĩnh giáo, trước tiên có thể giao Lạc công tử cho Uyển nhi một lát?
Tần Lãng nao nao, nói:
- Thanh Chu, ngươi đi đi, đại ca ở chỗ này chờ ngươi.
- Đa tạ Tần đại nhân.
Trường Tôn Uyển Nhi nói một tiếng cảm ơn, nói khẽ:
- Lạc công tử, chúng ta qua ao hoa sen bên kia.
Lạc Thanh Chu nhẹ gật đầu, đi theo phía sau của nàng.
Trường Tôn Uyển Nhi cầm trong tay đèn lồng, ở phía trước dẫn đường, xuyên qua một cái thông đạo, đi tới một ao hoa sen.
Cách đó không xa, có thủ vệ trấn giữ.
Một bên ao hoa sen yên tĩnh im ắng, cũng không có những người khác.
Trường Tôn Uyển Nhi nhìn thoáng qua bốn phía, thấp giọng nói:
- Lạc công tử, chờ một lúc đi với Tần đại nhân đến vệ sở Cẩm Y vệ, nhớ kỹ chọn gian phòng phía hành lang bên phải nghỉ ngơi, muốn một người ngủ, nhất định phải nhớ kỹ.
Ánh mắt Lạc Thanh Chu nghi hoặc mà nhìn nàng.
Trường Tôn Uyển Nhi đến gần sát hắn, thấp giọng nói:
- Ban đêm sẽ có người đi thay thế ngươi, sẽ có người mang ngươi ra, Trưởng công chúa điện hạ muốn gặp ngươi.
Trong mắt Lạc Thanh Chu lóe lên ánh mắt, thật sâu nhìn nàng một cái, nhẹ gật đầu.
Trường Tôn Uyển Nhi cười nói:
- Mỹ Kiêu quận chúa lo lắng ngươi, gửi tin nhắn cho Trưởng công chúa, cho nên Trưởng công chúa mới biết được ngươi tiến cung.
Lạc Thanh Chu do dự một chút, hỏi:
- Uyển nhi cô nương, ngươi......