Nhà Ta Nương Tử , Không Thích Hợp

Chương 1668. Nguyệt tỷ tỷ: Không cần giảo biện, háo sắc mà thôi (1)




- Ta chỉ có chút hiếu kì, ngươi háo sắc như thế, sao lại buông tha chị vợ xinh đẹp của nhà ngươi? Ngươi có thể nói cho ta biết không?

Lạc Thanh Chu: - ....

- Nguyệt tỷ tỷ, ta...

- Không cần giảo biện, tu luyện đi.

Thân ảnh xanh nhạt lạnh lùng ngắt lời hắn, nói:

- Không quan hệ với ta, ta chỉ thấy được, thuận miệng hỏi một chút mà thôi.

Lạc Thanh Chu nhìn dưới mặt đất, rất muốn tìm vết nứt khe hở chui vào, chờ hết xấu hổ, lại chui ra ngoài.

Thân ảnh xanh nhạt thản nhiên nói:

- Nếu như ngươi không có ý tu luyện, vậy ta đi đây.

Lạc Thanh Chu nghe vậy, trong lòng lập tức vui mừng, vội vàng nói:

- Nguyệt tỷ tỷ, vậy ngươi đi trước đi, chờ ta ngày mai tìm tới một nơi tốt, lại mang ngươi tới tu luyện. Trong nhà thực sự quá nhỏ, không tiện lắm.

Thân ảnh xanh nhạt nhìn hắn một cái, đi đến trước bàn đá bên cạnh, chậm rãi ngồi xuống, nói:

- Nơi này an toàn một chút, ta cảm thấy rất tốt.

Lạc Thanh Chu: - .....

Bầu không khí lần nữa trở nên lúng túng.

Thân ảnh xanh nhạt nhìn hắn nói:

- Tiểu Hỏa Hồ kia tỉnh rồi sao?

Vừa nghe lời này, Lạc Thanh Chu lúc này mới nhớ tới chính sự, vội vàng nhìn về phía tiểu Hỏa Hồ trong nhẫn chứa đồ.

Lúc này, tiểu Hỏa Hồ đang nhún nhảy chơi đùa trên đồng cỏ, nhìn bộ dáng cũng không phải thần hồn Hoa Cốt đang khống chế.

Hắn lập tức đưa ra, bắt lại tiểu Hỏa Hồ, mặt mũi tràn đầy lo lắng nói:

- Nguyệt tỷ tỷ, thần hồn Hoa Cốt cô nương giống như vẫn luôn không có thức tỉnh, có phải xảy ra vấn đề gì hay không.

Thân ảnh xanh nhạt nhìn con ngươi tiểu Hỏa Hồ, trầm ngâm một chút, nói:

- Lấy ra, ta kiểm tra một chút.

Lạc Thanh Chu vội vàng mang theo tiểu Hỏa Hồ, đi đến trước bàn đá, đưa tới trước mặt của nàng.

Thân ảnh xanh nhạt duỗi ra một ngón tay ngọc nhỏ dài, nhẹ nhàng điểm vào mi tâm tiểu Hỏa Hồ.

Tiểu Hỏa Hồ vừa rồi còn nhe răng nanh, mặt mũi tràn đầy hung ác, vừa nhìn thấy nàng, đột nhiên trợn tròn hai mắt, dịu dàng ngoan ngoãn xuống, trong con ngươi tràn đầy vẻ si mê.

Khi ngón tay ngọc nhỏ dài kia chạm vào trên trán của nó, nó thậm chí thoải mái mà nheo lại hai mắt.

Lạc Thanh Chu gặp một màn này, lại gỡ ra hai chân của nó, một lần nữa xác nhận một chút giới tính của nó.

Là cái, không sai nha.

Thân ảnh xanh nhạt kiểm tra chỉ chốc lát, thu hồi ngón tay ngọc, nói:

- Không sao đâu, vẫn đang ngủ say mà thôi, có khả năng cần mấy ngày nữa mới khôi phục, mới có thể thức tỉnh.

Lạc Thanh Chu lo lắng nói:

- Thế sau khi nàng tỉnh dậy, thần hồn tiểu Hỏa Hồ thật sẽ không tổn thương nàng?

Thân ảnh xanh nhạt thản nhiên nói:

- Sẽ không.

Lạc Thanh Chu gặp nàng khẳng định, lúc này mới yên lòng lại, hiếu kỳ nói:

- Nguyệt tỷ tỷ, tiểu Hỏa Hồ này tựa hồ rất thích ngươi. Trên người ngươi có phải có hương vị gì nó thích hay không.

Thân ảnh xanh nhạt nhìn về phía hắn, dừng một chút, nói:

- Ngươi muốn nghe mấy chuyện vô vị kiểu này?

Lạc Thanh Chu cứng đờ:

- ...Không, không cần.

- Tu luyện đi.

Thân ảnh xanh nhạt lấy ra công pháp Yêu tộc ngày đó, để ở trên bàn đá, mở ra, ngữ khí không có chút nào gợn sóng nói.

Lạc Thanh Chu lập tức lấy lại tinh thần, ‘Bá’ một tiếng lấy ra gậy gỗ đen nhánh, ổn định tâm thần, nói:

- Nguyệt tỷ tỷ, ta lần đầu tiên luyện nên trước đánh chậm một chút, ngươi giúp ta nhìn phải chăng có phạm phải sai lầm. Bởi vì là trong phủ, ta không dám sử dụng nội lực, có thể có chút chiêu thức không đạt được hiệu quả.

Thân ảnh xanh nhạt thản nhiên nói:

- Ta đã bày ra kết giới, ngươi cứ việc luyện.

Lạc Thanh Chu giật mình, ngẩng đầu nhìn về phía bốn phía, lập tức ‘Oanh’ một tiếng, đột nhiên đánh ra một quyền, một đạo kim quyền màu vàng bay ra ngoài.

Ai ngờ vừa bay đến bên trên tường viện, một tầng màn sáng màu xanh nhạt đột nhiên xuất hiện, quyền mang kia ‘Phốc’ một tiếng đánh vào phía trên, chỉ phát ra tiếng vang rất nhỏ, lập tức biến mất không thấy gì nữa.

Lạc Thanh Chu vui vẻ nói:

- Đa tạ Nguyệt tỷ tỷ.

Đồng thời, trong lòng của hắn càng ngày càng kính sợ đối với thực lực vị Nguyệt tỷ tỷ này.

- Bạch!

Hắn không có lãng phí thời gian, lập tức sử xuất chiêu thứ nhất.

Một chiêu tiếp lấy một chiêu, tốc độ càng lúc càng nhanh, chiêu thức càng ngày càng hung mãnh.

Khí lưu trong hoa viên lập tức lăn lộn, hô hô rung động, tuyết đọng, nhánh cây trên mặt đất bên trên tuyết đọng đều bị kình phong cuốn lên, vây quanh thân hắn bắt đầu nhanh chóng xoay tròn.

Thân ảnh xanh nhạt ngồi trước bàn đá, an tĩnh nhìn, thỉnh thoảng sẽ cúi đầu xuống, lật xem một chút bức hoạ bên trên công pháp.

Bóng đêm lặng yên trôi qua.

Trong hậu hoa viên giống như tự thành một cái thế giới, bên trong kình phong gào thét, tiếng côn như sấm, nhưng đêm tối phía ngoài vẫn như cũ yên tĩnh im ắng.

Mái hiên viện phía trước, một thân ảnh váy áo xanh nhạt, cầm bảo kiếm, giống như một bức tượng gỗ đứng ở nơi đó, không nhúc nhích.