Mà ở trong tiểu viện sát vách cách đó không xa. Trong lương đình hậu hoa viên, một thiếu nữ tuyệt mỹ váy áo tuyết trắng đang an tĩnh ngồi ở trước bàn đá, kinh ngạc ngẩn người.
Dưới góc tường cách đó không xa, thiếu nữ một bộ váy phấn đang ngồi xổm ở nơi đó, một lần nữa chăm chú đắp người tuyết.
- Bạch! Bạch! Bạch!
Lạc Thanh Chu thí luyện một lần, chiêu thức càng ngày càng thuần thục.
Thân ảnh xanh nhạt chỉ uốn nắn mấy điểm liền an tĩnh ngồi ở chỗ đó, không nói thêm gì nữa.
Từ canh ba đến canh bốn.
Trong bất tri bất giác đã đến canh năm.
Lạc Thanh Chu luyện thở hồng hộc, cảm giác trong cơ thể có một ngọn lửa đang thiêu đốt, đi khắp từng cái kinh mạch cùng huyệt đạo toàn thân.
Chiêu thức côn pháp thiên biến vạn hóa, tinh diệu tuyệt luân, mau lẹ tấn mãnh, cực kì tiêu hao thể lực.
Hơn nửa đêm đi qua, hắn đã sức cùng lực kiệt.
Lạc Thanh Chu lại luyện qua một lần cuối cùng, lập tức cảm thấy toàn thân đau buốt nhức mỏi, ngay cả cánh tay cũng không nâng lên được.
Hắn thu cây gậy, hồn tâm phanh phanh phanh nhảy, thở hồng hộc nói:
- Nguyệt tỷ tỷ, đêm nay đến chỗ này đi. Thời gian còn sớm, ta kể cho ngươi một hồi « Đạo Đức Kinh» đi.
Thân ảnh xanh nhạt trầm mặc một chút, nói:
- Ta muốn nghe cố sự.
Lạc Thanh Chu ngồi xuống ở đối diện nàng, nói:
- Tốt, vậy ta tiếp tục giảng chuyện « Tây Du Ký » cho Nguyệt tỷ tỷ.
Thân ảnh xanh nhạt nói:
- Còn có cố sự khác không?
Lạc Thanh Chu giật mình, nói:
- Nguyệt tỷ tỷ muốn nghe loại hình cố sự gì? Ta chỗ này ngược lại có rất nhiều cố sự, bất quá đại đa số đều là cố sự giang hồ nhi nữ tình trường, tình tình yêu yêu. Đương nhiên, cũng có một chút chuyện xưa thần thoại.
Thân ảnh xanh nhạt tựa hồ suy tư một chút, đang muốn nói chuyện, Lạc Thanh Chu đột nhiên cảm thấy bảo điệp đưa tin trên người chấn động một chút.
Hắn vội vàng nói:
- Nguyệt tỷ tỷ, chờ một chút, ta nhìn tin nhắn một chút.
Hắn gần nhất vừa giết Cẩm Y vệ, tối hôm qua lại giết hai thần hồn tại Tây Hồ, không biết triều đình sẽ ứng đối như thế nào, hắn chỉ sợ Nam Cung Mỹ Kiêu gửi tới, cho nên lập tức lấy ra bảo điệp đưa tin, nhìn lại.
Ngọc thạch xuất hiện rất nhiều tin tức.
Không chỉ có Nam Cung Mỹ Kiêu gửi tới, còn có Chu Yếm gửi tới, thậm chí Lệnh Hồ Thanh Trúc, Long nhi, còn có tiểu Nguyệt, đều gửi tới tin nhắn.
Không biết Long nhi phải chăng đã an toàn đến bờ sông Vân Vụ.
Hắn trước ấn mở tin nhắn của Long nhi.
Tiểu Long Nữ: 【 Công tử, Long nhi đã đi tới sông Vân Vụ, nơi này thật dài, thật lớn, thật sâu, mà chất nước cũng rất tốt, Long nhi rất thích nơi này. Bất quá nơi này tựa như là bị một cá sấu lớn chiếm lấy, Long nhi có thể sẽ bị khi dễ, công tử lúc nào tới làm chỗ dựa cho Long nhi, Long nhi nhớ công tử 】
Lạc Thanh Chu nghĩ nghĩ, trả lời: 【 Gần đây còn không dám ra khỏi thành, ngươi trước chịu đựng, chờ qua thêm một đoạn thời gian ngắn, ta và Nguyệt tỷ tỷ sẽ đi qua 】
Tiểu Long Nữ lập tức trả lời: 【 Không, công tử, Long nhi chỉ muốn một mình ngươi đến 】
Lạc Thanh Chu: 【 Bây giờ ta và Nguyệt tỷ tỷ đang ở cùng một chỗ, Nguyệt tỷ tỷ vừa rồi nhìn thấy ngươi phát tới tin nhắn 】
Tiểu Long Nữ: 【 Công tử, Long nhi vừa rồi đùa với ngươi, Long nhi cũng nhớ tỷ tỷ, đến lúc đó công tử và tỷ tỷ cùng đi đi, Long nhi hái trái cây, bắt cá cho ngươi cùng tỷ tỷ ăn, Long nhi yêu tỷ tỷ nhất 】
Lạc Thanh Chu cười cười, không tiếp tục trả lời, ngẩng đầu nhìn đối diện một chút.
Ai ngờ thân ảnh xanh nhạt đối diện cũng đang ngẩng đầu nhìn hắn. Lạc Thanh Chu cúi đầu xuống, tiếp tục xem tin nhắn quận chúa gửi tới.
Tiểu Mỹ Kiêu: 【 Bại hoại, đang làm gì? 】
Lạc Thanh Chu trả lời: 【 Quận chúa, đang nhớ ngươi 】
Lập tức lại trả lời cho Chu Yếm nói: 【 Tiền bối, chớ mắng, vãn bối bị ngươi mắng đến nổi quên hết nội dung cố sự đây, vãn bối ban đêm phải nghỉ ngơi thật tốt, ngày mai ban ngày sẽ hàn huyên với ngươi, nếu không đầu óc không đủ dùng 】
Tin nhắn của Lệnh Hồ Thanh Trúc rất đơn giản: 【 Người của triều đình tới tìm ngươi, nói Cẩm Y vệ biến mất ở ngoài thành, muốn tìm ngươi tìm hiểu một chút tình huống, bị ta dọa đi 】
Thần sắc Lạc Thanh Chu cứng lại, trả lời: 【 Tạ ơn sư thúc 】
Xem ra tình huống không lạc quan, triều đình cũng dám tìm tới Lăng Tiêu tông.
Một dòng tin nhắn cuối cùng, là tiểu Nguyệt gửi tới: 【 Hảo ca ca, nhà ngươi ở nơi nào, muội muội rất nhớ ngươi, muội muội muốn gặp ngươi. Nếu ca ca nói cho muội muội, muội muội sẽ nói cho ca ca một cái bí mật, một bí mật liên quan tới Nguyệt tỷ tỷ nhà ngươi, muội muội nhận biết phu quân của nàng, còn có quan hệ không ít cùng với phu quân nàng. 】
Lạc Thanh Chu nhìn cái tin nhắn này, sửng sốt một chút, ngẩng đầu chột dạ nhìn đối diện một chút.