Nhà Ta Nương Tử , Không Thích Hợp

Chương 1435. Bản quận chúa cận kề cái chết không làm thiếp (3)




Lạc Thanh Chu đi ra từ trong xe, sờ lấy bờ môi, nhìn về phía nàng.

Trên môi đã có vết máu.

Nam Cung Mỹ Kiêu mắt ngọc mày ngài, một mặt cười trên nỗi đau của người khác:

- Ai bảo ngươi nghĩ chiếm tiện nghi của ta, nếu không thì ta cũng sẽ không cắn ngươi.

Mộc di ngồi ở phía trước, đưa mắt nhìn nơi khác, không nhúc nhích, giống như một bức tượng gỗ.

Lạc Thanh Chu xuống xe ngựa, nhìn thiếu nữ hai con ngươi sáng lấp lánh, mặt mày mỉm cười trước mắt, rõ ràng tâm tình rất không tệ, nói:

- Quận chúa, ngươi cố ý phải không? Ngươi cố ý cắn nát môi của ta, như vậy, gạo nấu thành cơm, chờ một đều có sức thuyết phục hơn bất kỳ lời nói nào, đúng không?

Nam Cung Mỹ Kiêu nhíu mày nói:

- Chúng ta đã gạo nấu thành cơm sao? Bản quận chúa làm sao không biết?

Lạc Thanh Chu trầm mặc một chút, nhìn về phía bảng hiệu trên cửa chính, nói:

- Quận chúa không có chút nào sợ hãi nào sao?

Nam Cung Mỹ Kiêu thuận ánh mắt của hắn, cũng nhìn sang.

Bên trên bảng hiệu, viết năm chữ to ‘Nam Quốc quận vương phủ’.

Nàng dừng một chút, tiếng nói hơi chậm dần:

- Nếu như ta một người trở lại, ta sẽ rất sợ, nhưng... Có ngươi bồi tiếp, ta tự nhiên không sợ.

Lập tức nhìn về phía hắn nói:

- Bởi vì ta biết, ngươi sẽ bảo hộ ta, có đúng không, Sở Phi Dương?

Lạc Thanh Chu cũng thu hồi ánh mắt, nhìn về phía nàng, gật đầu nói:

- Đương nhiên. Ta sẽ vĩnh viễn bảo hộ quận chúa, dù là trả bất cứ cái giá nào.

Hai người bốn mắt nhìn nhau, ở dưới ánh trăng tĩnh mịch im ắng.

Đúng vào lúc này, chỗ cửa chính đột nhiên truyền đến một hồi tiếng bước chân, lập tức, một giọng nói quen thuộc truyền đến:

- Mỹ Kiêu, ngươi đứng ở nơi đó làm gì? Hắn là ai?

Nghe được tiếng nói này, sắc mặt Nam Cung Mỹ Kiêu biến hóa.

Lạc Thanh Chu cũng nhìn sang.

Trên bậc thang, một thiếu nữ mặc váy áo tuyết trắng đứng ở nơi đó.

Thiếu nữ kia có dáng người tinh tế, khí chất dịu dàng, bộ dáng thanh lệ, mặt mày có chút tương tự Nam Cung Mỹ Kiêu, trong ngực ôm một quyển sách, đang dùng ánh mắt nghi hoặc mà nhìn bọn hắn.

Tỷ tỷ của Mỹ Kiêu — Nam Cung Tuyết Y.

Lạc Thanh Chu giả bộ như không biết, trên mặt lộ ra một tia nghi hoặc.

Nam Cung Mỹ Kiêu kềm chế vẻ bối rối trong lòng, mang theo hắn đi tới, đánh đòn phủ đầu, lạnh mặt chất vấn:

- Tuyết Y, ngươi làm sao hiện tại mới trở về? Ngươi biết hiện tại là lúc nào không?

Nam Cung Tuyết Y dùng ánh mắt nghi ngờ đánh giá thiếu niên sau lưng nàng một phen, sau đó mới nhìn về phía nàng nói:

- Ngươi không phải cũng mới trở về thôi sao?

Nam Cung Mỹ Kiêu hừ lạnh nói:

- Ta là võ giả, sao ngươi có thể so với ta?

Nam Cung Tuyết Y gặp có người xa lạ trước mặt, không đấu võ mồm với nàng, hỏi:

- Vị phía sau ngươi là?

Nam Cung Mỹ Kiêu không có trả lời, quay đầu nhìn về phía sau lưng nói:

- Sở Phi Dương, đây là Tuyết Y. Ngươi nói cho nàng, ngươi là ai, hôm nay đến làm cái gì.

Lạc Thanh Chu biết được nàng nhìn rất bình tĩnh, kì thực trong lòng đang chột dạ, đành phải chủ động nói:

- Tuyết Y quận chúa, tại hạ Sở Phi Dương, là... Người ái mộ Mỹ Kiêu quận chúa, hôm nay đến đây, là tới bái phỏng Nam Quốc quận Vương cùng Vương phi.

Vừa nghe lời này, Nam Cung Tuyết Y lập tức ngẩn người, ánh mắt hoảng sợ nhìn hai người.

Nam Cung Mỹ Kiêu nóng mặt một chút, nhưng như cũ một mặt ngạo kiều không sợ.

Nam Cung Tuyết Y lại nhìn chằm chằm thiếu niên nhìn sau lưng nàng một hồi, mới kéo nàng qua một bên, thấp giọng nói:

- Mỹ Kiêu, ngươi làm sao hiện tại dẫn hắn vào trong phủ? Cho dù ngươi muốn dẫn hắn đến, cũng nên sớm nói cho phụ vương cùng mẫu phi một tiếng, sau đó chọn ngày tháng tốt, buổi sáng lại đến bái phỏng.

Nam Cung Mỹ Kiêu giọng lạnh lùng nói:

- Tuyết Y, ngươi không phải ghét nhất những quy định cứng ngắc cũ kỹ kia sao? Ngươi trước kia nói chỉ cần hai người thực tình yêu nhau, căn bản là không cần quan tâm những quy củ kia, ngươi còn nói chỉ cần ngươi có nam tử mình yêu mến, làm tiểu thiếp cho người ta đều được, không phải sao?

Nam Cung Tuyết Y nhíu mi nói:

- Nói thì nói như thế, nhưng nếu quả thật muốn làm như thế, vẫn phải tận lực thỏa hiệp theo quy củ. Dù sao chúng ta là người của Hoàng gia, ngươi cũng biết phụ thân và mẫu thân tính tình thế nào, ngươi là nữ hài tử, khuya khoắt mang theo một nam tử xa lạ mà phụ thân và mẫu thân chưa từng thấy qua vào trong phủ, ngươi để bọn họ làm sao tiếp nhận?

Nam Cung Mỹ Kiêu hừ lạnh nói:

- Bọn họ không chịu nhận cũng phải tiếp nhận, nếu không tiếp nhận, ta sẽ dọn ra ngoài ở là được.

Nam Cung Tuyết Y nhìn nàng giống như nhìn tiểu hài tử, nói:

- Ngươi cảm thấy phụ thân và mẫu thân sẽ để cho ngươi rời đi?

Nam Cung Mỹ Kiêu một mặt quật cường nói:

- Lúc trước ta không phải đã rời đi sao?