Nhà Ta Nương Tử , Không Thích Hợp

Chương 1432. Ở rể Nam Quốc quận vương phủ (3)




- Quận chúa, tại hạ chỉ tra hỏi theo thông lệ. Quận chúa đã không biết được tình huống cụ thể trong nhà hắn, vậy tại hạ sẽ lại đi tìm những người khác hỏi thăm, cáo từ.

Nói xong, mang theo Cẩm Y vệ bước nhanh rời đi.

Lúc đi đến cửa chính, hắn đột nhiên lại dừng bước, quay đầu lại nói:

- Đúng rồi quận chúa, ngày mai ta sẽ đi bái phỏng Nam Quốc quận vương, thuận tiện chúc mừng hắn có được một con rể tốt tiền đồ vô lượng. Đương nhiên, cũng chúc mừng quận chúa có được một quận mã tốt tiền đồ vô lượng.

Nam Cung Mỹ Kiêu nghe xong, sắc mặt biến hóa.

Lạc Trường Thiên cười nhạt một tiếng, mang theo Cẩm Y vệ, rất nhanh biến mất tại cửa chính.

Trong sân, an tĩnh mấy tức.

Tống Như Nguyệt đột nhiên hỏi:

- Mỹ Kiêu, lời ngươi vừa rồi nói đều là thật sao? Sở công tử thật đã cùng ngươi....

Sắc mặt Nam Cung Mỹ Kiêu có chút khó coi nhìn nàng một cái, lại nhìn người nào đó một chút, không biết trả lời như thế nào.

Lúc này, Tần nhị tiểu thư bên cạnh đột nhiên nhẹ giọng mở miệng nói:

- Mẫu thân, là thật, Mỹ Kiêu tỷ thật ở cùng một chỗ với vị Sở công tử kia

Vừa nghe lời này, ánh mắt Nam Cung Mỹ Kiêu lập tức nhìn về phía nàng.

Ánh mắt Lạc Thanh Chu cũng nhìn về phía nàng.

Trong đại sảnh, bầu không khí ngưng trọng.

Trưởng công chúa vừa đi không có mấy ngày, Cẩm Y vệ đã bắt đầu động thủ, có thể tưởng tượng được, thời gian sau này bọn hắn ở kinh đô sẽ không dễ dàng như thế nào.

- Mỹ Kiêu, ngồi xuống ăn cơm đi.

Tống Như Nguyệt lôi kéo Nam Cung Mỹ Kiêu, để nàng ngồi ở bên cạnh mình, thở dài nói:

- Lần này nhờ có ngươi đến, nếu không... Ai...

Lập tức lại hỏi:

- Mỹ Kiêu, Sở công tử thật đến Nam Quận vương phủ ở rể?

Nam Cung Mỹ Kiêu nhìn người nào đó một chút, nói:

- Không có, ta lừa hắn.

Vừa nghe lời này, sắc mặt Tống Như Nguyệt đột biến:

- Lạc Trường Thiên ngày mai nếu thật đi Nam Quận vương phủ, chẳng phải lập tức lộ chân tướng?

Nam Cung Mỹ Kiêu thở dài một hơi, mặt mũi tràn đầy u sầu nói:

- Ta cũng không biết nên làm cái gì. Ta vừa rồi chỉ là muốn giúp vị Sở công tử kia, cho nên mới nói như vậy, không nghĩ tới Lạc Trường Thiên lại còn muốn đi trong phủ xem xét, nếu phụ thân và mẫu thân nghe được lời ta vừa rồi mới nói, nhất định sẽ đánh chết ta....

Nói xong, nhíu lông mày, lại thở dài một hơi, một bộ dáng điềm đạm đáng yêu.

Lạc Thanh Chu nhìn nàng một cái, không dám lên tiếng.

Tống Như Nguyệt cầm tay của nàng, nghĩ kế nói:

- Mỹ Kiêu, nếu không ngươi cũng đừng trở về, cứ ở lại chúng ta nơi này đi. Nếu cha ngươi có tới, chúng ta sẽ từ từ giải thích cho hắn.

Nam Cung Mỹ Kiêu ưu sầu nói:

- Như vậy sao được, nói như vậy, lời ta vừa rồi nói sẽ lộ ra chân tướng, Lạc Trường Thiên sẽ tiếp tục đi tìm Sở công tử gây phiền phức. Mà nếu ta không trở về, phụ thân và mẫu thân ta sẽ càng tức giận.

Tống Như Nguyệt than thở, nói:

- Vậy nên làm sao đây?

Lúc này, Tần nhị tiểu thư đột nhiên nhẹ giọng mở miệng nói:

- Mỹ Kiêu tỷ, thật ra rất đơn giản. Ngươi đêm nay cứ dẫn Sở công tử về, hảo hảo nói một tiếng với Nam Quốc quận Vương và Vương phi, cứ nói Sở công tử bị Cẩm Y vệ vu khống cùng trả thù, ngươi muốn bảo hộ hắn, cho nên hôm nay mới lừa gạt Lạc Trường Thiên, cầu bọn hắn giúp ngươi che giấu. Sau đó ngươi để Sở công tử ở trong phủ một đêm, chờ ngày mai Lạc Trường Thiên mang theo Cẩm Y vệ đi đến, vừa hay thấy được Sở công tử, chuyện sẽ được giải quyết.

Nam Cung Mỹ Kiêu nghe xong, không nói gì, con mắt nhìn người nào đó một chút.

Người nào đó không dám lên tiếng.

Tống Như Nguyệt nhíu mi nói:

- Vi Mặc, nào có đơn giản như vậy. Mỹ Kiêu thế nhưng là quận chúa, đột nhiên tự tiện mang một người nam tử trở về phủ ở lại, việc quan hệ đến danh dự của Mỹ Kiêu cùng hoàng gia, quận vương và Vương phi sao lại đáp ứng. Còn để bọn hắn vì một nam tử xa lạ lừa gạt Cẩm Y vệ, đoán chừng bọn hắn cũng sẽ không đáp ứng.

Tần nhị tiểu thư mỉm cười, nói:

- Cái này xác thực rất khó. Bất quá mẫu thân đừng quên, Sở công tử cũng không phải người bình thường, lấy bản lãnh của hắn, hẳn là có thể nhẹ nhàng làm cho Nam Cung quận vương cùng Vương phi yêu thích. Chỉ cần quận vương và Vương phi hài lòng Sở công tử, như vậy chuyện giữa Sở công tử và Mỹ Kiêu, cũng sẽ nước chảy thành sông. Về sau đều là người một nhà, bọn hắn nhất định sẽ giúp một hai.

Nam Cung Mỹ Kiêu lại nhìn người nào đó một chút, người nào đó cúi đầu uống trà.

Tống Như Nguyệt vẫn như cũ có chút lo lắng:

- Mỹ Kiêu dù sao cũng là thiên kim Hoàng gia, nửa đêm đột nhiên mang một nam tử trở về, chỉ sợ... Ai... Nếu như bây giờ không có biện pháp, cũng chỉ có thể thử một lần. Có lẽ Sở công tử thật có bản sự kia, để quận vương và Vương phi cam tâm tình nguyện giúp hắn.