Bất quá chẳng biết tại sao, thân thể rõ ràng cảm giác muốn đột phá, đoạn thời gian này đột nhiên lại bình tĩnh trở lại.
Kẹt tại tu vi Võ Sư trung kỳ để hắn vừa lo lắng, lại bất đắc dĩ.
Duy nhất cho hắn an ủi là, Lôi Linh căn trong cơ thể hắn càng ngày càng cường tráng.
Hắn đã bắt đầu dần quen với việc chưởng khống lôi điện, điều khiển như cánh tay, uy lực của quyền pháp càng lúc càng lớn.
Chỉ cần nguyện ý, hắn đánh một quyền sẽ có thể đánh ra lôi điện.
Cái này có lẽ chính là cái gọi có được tất có mất.
Bất quá không cách nào đột phá đến Võ Sư hậu kỳ, hắn không có lòng tin đi báo thù.
Dù sao tu vi Lạc Diên Niên là Võ Sư hậu kỳ, mà sớm đã đột phá nhiều năm, công lực thâm hậu, tuyệt không phải hắn bây giờ có thể so.
Cho nên, hắn nhất định phải nhanh chóng đột phá.
Ngày thứ năm sau khi Trưởng công chúa rời đi.
Lúc chạng vạng tối, đám người Tần gia đang tập hợp cùng một chỗ ăn cơm, Chu quản gia đột nhiên vội vàng tiến đến bẩm báo:
- Lão gia, phu nhân, Lạc Trường Thiên mang theo Cẩm Y vệ tới.
Đám người nghe vậy, sắc mặt đều thay đổi.
Bầu không khí đang vui vẻ hòa thuận lập tức trở nên ngưng trọng.
Tần Văn Chính sầm mặt lại, từ trên ghế đứng lên, còn chưa nói chuyện, Lạc Trường Thiên đã mang theo Cẩm Y vệ, từ cửa chính xông vào.
Vẻ mặt Tần Văn Chính lập tức âm trầm, đi ra ngoài.
Tống Như Nguyệt cũng đi theo ra ngoài.
Tần nhị tiểu thư nhíu chặt đôi mi thanh tú, nhìn về phía bên cạnh.
Lạc Thanh Chu cầm bàn tay nhỏ bé lạnh như băng của nàng, đứng người lên, nắm nàng đi ra ngoài, thấp giọng an ủi:
- Đừng sợ, không có chuyện gì.
Tần nhị tiểu thư biết được Lạc Ngọc chết đến cùng ai mới là hung thủ thật sự, cho nên trong lòng mới có cảm giác sợ hãi.
Lạc Trường Thiên mang theo năm tên Cẩm Y vệ đi vào tiểu viện, dừng bước lại, chắp tay nói với Tần Văn Chính:
- Tần đại nhân, thực sự thật có lỗi quấy rầy các ngươi dùng cơm. Bất quá tình tiết vụ án khẩn cấp, bản quan không thể không tới một chuyến.
Tần Chính mặt âm trầm nói:
- Lại là chuyện gì?
Lạc Trường Thiên quét đám người Tần gia phía sau hắn một chút, nói:
- Tự nhiên là bởi vì chuyện gia đệ bị hại. Bản quan muốn hỏi quý phu nhân về một người, một người tên là Sở Phi Dương.
Vừa nghe lời này, mọi người Tần gia đều kinh ngạc.
Tống Như Nguyệt lập tức lạnh giọng mở miệng nói:
- Ta không biết.
Lạc Trường Thiên cười nhạt một tiếng, nói:
- Tần phu nhân có biết hay không, cũng không phải tự ngươi nói mới tính. Ban đầu ở Chu gia, Sở Phi Dương xả thân cứu ngươi, mà Tần gia các ngươi còn mời hắn đến trong phủ ăn cơm, có việc này?
Tống Như Nguyệt lạnh mặt nói:
- Quên.
Lạc Trường Thiên cười lạnh nói:
- Quên sao? Không sao đâu, bản quan có chứng cứ chứng minh ngươi thật sự biết hắn, cho nên, bản quan có quyền mang ngươi trở về hỏi thăm.
Lập tức quát:
- Người đâu! Dẫn Tần phu nhân cùng nha hoàn Mai nhi bên cạnh nàng trở về thẩm vấn.
- Rõ!
Năm tên Cẩm Y vệ phía sau hắn đều tiến lên chuẩn bị bắt người.
Sắc mặt đám người Tần gia thay đổi.
Tần Văn Chính lập tức ngăn ở phía trước, áo bào trên người phồng lên, cả giận nói:
- Ai dám!
Đám người Tần gia đều bảo hộ Tống Như Nguyệt ở phía sau.
Lạc Trường Thiên cười lạnh nói:
- Tần đại nhân muốn làm gì? Kháng pháp không tuân theo à?
Tần Văn Chính cầm nắm đấm, sắc mặt tái xanh.
Lạc Thanh Chu đột nhiên mở miệng nói:
- Căn cứ luật pháp Đại Viêm, nếu quan phủ muốn mang nữ quyến gia tộc công huân thẩm vấn, nhất định phải xuất ra văn thư bắt giữ, ở tại chỗ tuyên bố chứng minh đối phương phạm pháp phạm tội. Nếu như chỉ là phối hợp điều tra vụ án, đối phương có quyền trả lời ở bất cứ địa phương nào.
Lạc Trường Thiên đưa mắt nhìn về phía hắn, ánh mắt lộ ra một tia lạnh lùng:
- Lạc Thanh Chu, ngươi là cử nhân, ngươi cho rằng chỉ có ngươi hiểu luật pháp? Nhưng ngươi quên, chúng ta là Cẩm Y vệ, Thánh thượng sớm có ý chỉ, vụ án đặc thù, có thể vượt qua luật pháp mà làm việc.
Lạc Thanh Chu đối mặt với hắn, ánh mắt yên tĩnh nói:
- Như thế nào là vụ án đặc thù? Bởi vì là đệ đệ ngươi, cho nên chính là vụ án đặc thù? Lạc chỉ huy sứ, ngươi không nên quên, Tần gia chúng ta là công huân gia tộc, trưởng tử cùng thứ tử Tần gia đều là học sinh của Long Hổ học viện.
- Trong kinh đô hiện tại cũng có rất nhiều người của công huân gia tộc đang nhìn, cũng có rất nhiều người Long Hổ học viện đi ra đang nhìn. Ngươi không chứng cứ gì, không nhìn luật pháp mà bắt giữ nữ quyến công huân gia tộc cùng mẫu thân của học sinh Long Hổ học viện, ta tin tưởng những công huân gia tộc kia và Long Hổ học viện tuyệt sẽ không bỏ mặc.
Lạc Trường Thiên ngước cổ, khóe miệng lộ ra một tia cười lạnh: