Ánh mắt Hoa Cốt phức tạp nhìn hắn nói:
- Khó trách điện hạ coi trọng công tử, công tử không ra khỏi cửa, lại có thể biết chuyện thiên hạ, mấy câu đã thấy rõ cùng quy hoạch ra tình cảnh bây giờ và phát triển về sau của điện hạ. Có công tử hỗ trợ, Hoa Cốt tin tưởng, điện hạ nhất định sẽ thành công.
Lạc Thanh Chu nhìn một chút sắc trời bên ngoài, nói:
- Tốt, mau trở về đi thôi, trên đường cẩn thận.
Hoa Cốt giật giật bờ môi, tựa hồ còn muốn nói điều gì, Lạc Thanh Chu chạy tới cửa ra vào, mở cửa phòng ra.
Ngoài cửa, Châu nhi đang khom người, dựng thẳng lỗ tai, đang lén lén lút lút nghe lén, gặp hắn mở cửa, lập tức đào tẩu.
Hoa Cốt lưu luyến không rời nhìn hắn vài lần, đành phải rời đi.
Lập tức được Nguyệt Ảnh hộ tống, tiến vào trong cung.
Trong cung điện.
Nam Cung Hỏa Nguyệt một bộ váy áo hỏa hồng đang ngồi ở trước bàn, nhìn thư truyền về từ biên cảnh.
Hoa Cốt vào phòng, ở một bên quỳ xuống, chờ đợi trong chốc lát, nhẹ giọng mở miệng, kể lại những lời Lạc Thanh Chu đã nói với nàng, nói không lọt một chữ.
Nam Cung Hỏa Nguyệt nghe xong, trầm mặc một hồi, nói:
- Tiên sinh đại tài, đáng tiếc, không thể hầu ở bên người bản cung, bất cứ lúc nào cũng chỉ giáo bản cung...
Dừng một chút, nàng lại nói:
- Chuyện tiên sinh nói tới, chỉ sợ là chuyện của Lạc gia. Bất quá bây giờ, bản cung cũng không thể tùy tiện động đến bọn hắn.
Sau một lúc lâu.
Nàng nói với bên cạnh.
- Để bọn người Tô Thành theo bản cung rời đi, lên tấu hiến kế, nói chuyện Thôi n lệnh cho Thánh thượng nghe.
Lập tức lại phân phó bên ngoài:
- Nguyệt Vũ, ngươi lập tức về Hỏa Nguyệt quốc một chuyến, chuẩn bị quân phí cùng lương thảo, nhất định phải bí mật chuẩn bị, không thể để cho người ta biết.
- Vâng, điện hạ.
Bên ngoài đáp ứng, bước chân vội vàng rời đi.
Nam Cung Hỏa Nguyệt đứng dậy, đi tới bên ngoài, lại thấp giọng phân phó Nguyệt Ảnh phía ngoài vài câu, mới trở về trong phòng.
- Hoa Cốt, ngươi về Bách Hoa quốc một chuyến, để bọn hắn chuẩn bị sẵn sàng.
- Vâng, điện hạ.
Nam Cung Hỏa Nguyệt đi tới trước cửa sổ, nhìn về trời chiều đang lặn về tây phía ngoài cửa sổ, bên trên dung nhan xinh đẹp, tràn đầy thần sắc lãnh khốc.
- Lần kia bản cung sinh bệnh, thời điểm mẫu tử bọn hắn muốn bản cung rời đi, bản cung đã làm xong chuẩn bị....
Ba ngày sau, toàn thành chấn động.
Trưởng công chúa mặc giáp xuất chinh, chạy tới biên cảnh, chống cự Yêu tộc.
Thánh thượng cùng tất cả đại thần triều đình đều đưa Trưởng công chúa đến Thập Lý đình ngoài thành, lấy rượu mời quân đội.
Dân chúng trong thành sôi trào, đều ra khỏi thành nhìn xem.
Lúc Lạc Thanh Chu đi võ quán luyện võ, nhìn Đao tỷ thần tượng Trưởng công chúa cũng đang kích động không thôi, đang cảm thán mình không thể tùy hành hiệu lực cho Trưởng công chúa.
Nhưng nàng không biết, một vị nào đó bên người nàng ngược lại có cơ hội kia, bất quá đã từ chối.
Trong lòng Lạc Thanh Chu rất rõ ràng.
Sau khi Trưởng công chúa rời khỏi kinh đô, hắn và Tần gia đều trở nên nguy hiểm.
Lúc trước Trưởng công chúa đi nhà tù Cẩm Y vệ, mang bọn hắn rời đi ngay trước mặt của Thánh thượng, không chỉ là làm nhục Lạc Trường Thiên, Thánh thượng khẳng định cũng sẽ ghi hận ở trong lòng.
Cho nên, cơ hội lưu cho hắn không nhiều lắm.
Hắn nhất định phải mau chóng đột phá, sau đó tiên hạ thủ vi cường, diệt trừ Lạc Trường Thiên.
Chỉ có diệt trừ Lạc Trường Thiên, hết thảy hoài nghi cùng truy tra mới có thể kết thúc.
Dưới tình huống không có chứng cớ xác thật, Cẩm Y vệ tự nhiên cũng sẽ không lại đến tìm bọn hắn gây chuyện, Thánh thượng cũng sẽ không lại vì một thủ hạ chết đi mà tiếp tục truy cứu.
Dù sao Tần gia là công huân, hắn là cử nhân, trưởng tử cùng thứ tử Tần gia cũng đều tiến vào Long Hổ học viện.
Những thân phận này đủ để bọn hắn an ổn có thêm mấy ngày.
- Oanh!
Luyện võ trường phía sau võ quán, Lạc Thanh Chu đánh ra một quyền, khí lãng lăn lộn, trên nắm tay sáng lên một vòng kim quang, trên mu bàn tay lại ngưng kết ra một tấm màng màu vàng kim thật mỏng, giống như làn da màu vàng óng.
Mấy ngày nay tu luyện để Kim Cang Quyền của hắn rốt cục có hiệu quả.
Quyền sáo màu vàng kim trên nắm tay rốt cục xuất hiện, mặc dù chỉ là một tầng thật mỏng, nhưng độ cứng và lực bộc phát không phải nắm đấm lúc trước có thể so sánh.
- Ầm!
Hắn đánh ra một quyền, nham thạch phía trước lập tức chia năm xẻ bảy.
Cho dù là người gỗ đặc chế dành cho luyện quyền, cũng không chịu đựng được một quyền của hắn.
Kim Cang Quyền hết thảy có bảy tầng.
Mà bây giờ, bất quá hắn chỉ mới luyện đến tầng thứ hai mà thôi.
Mấy ngày nay hắn ngoại trừ luyện quyền ra, còn tu luyện bộ pháp nhớ được từ Tàng Kinh các, phối thêm bộ quyền pháp này, tốc độ nhanh hơn.
Đương nhiên, mỗi ngày ngâm dược thủy cùng hấp thu linh dịch, ắt không thể thiếu.