Trong phòng.
Lạc Thanh Chu mời nàng ngồi xuống, cũng không quanh co lòng vòng, trực tiếp mở miệng nói:
- Hoa Cốt cô nương, rất xin lỗi, lần này đi biên cảnh, ta không có cách nào theo Điện Hạ. Điện hạ giúp ta làm rất nhiều chuyện, ấn theo đạo lý mà nói, lúc này xuất hành, ta nên bồi tiếp điện hạ cùng đi. Bất quá ta nơi này còn có một ít chuyện, không có làm xong. Mà Cẩm Y vệ vẫn như cũ nhìn chằm chằm Tần phủ, ta không dám rời đi.
Hoa Cốt nói khẽ:
- Lạc công tử, điện hạ có thể phái người bảo hộ Tần phủ.
Lạc Thanh Chu nói:
- Ta còn không yên lòng.
Hoa Cốt trầm ngâm một chút, lại nói:
- Nếu không, Lạc công tử mang theo người Tần phủ cùng một chỗ đi được không?
Lạc Thanh Chu lắc đầu, nói:
- Như vậy, trong triều đình sẽ hoài nghi mục đích Trưởng công chúa xuất hành lần này. Nếu đột nhiên đổi ý, không để Trưởng công chúa đi, chẳng phải làm hỏng đại sự của Trưởng công chúa.
Hoa Cốt nhìn hắn nói:
- Lạc công tử lúc nào mới có thể rời đi?
Lạc Thanh Chu trầm mặc một chút, nói:
- Chờ giải quyết xong chuyện kia.
Hoa Cốt nghi ngờ nói:
- Chuyện nào? Lạc công tử có thể để điện hạ hỗ trợ.
Lạc Thanh Chu không có trả lời, dừng một chút, nói:
- Hoa Cốt cô nương, trở về thay ta nói cho điện hạ một tiếng thật có lỗi. Cứ nói lại cho ta thêm hai tháng, hai tháng sau, ta nhất định đi qua.
Hoa Cốt nhíu mi nói:
- Hai tháng sau liền qua tết, cũng không biết biên cảnh lúc kia sẽ như thế nào.
Lạc Thanh Chu nói:
- Lấy bản sự của điện hạ cùng quốc lực của Đại Viêm, hẳn là sẽ không có vấn đề. Bất quá muốn trong khoảng thời gian ngắn tiêu diệt Yêu tộc, hẳn là rất không có khả năng, dù sao đối phương chuẩn bị nhiều năm mới đột nhiên xuất hiện.
Hoa Cốt nói khẽ:
- Lạc công tử, vậy ngươi có lời gì muốn để Hoa Cốt mang cho điện hạ không?
Lạc Thanh Chu trầm ngâm một chút, nói:
- Hoàn toàn chính xác có chuyện.
Dừng một chút, thần sắc hắn ngưng trọng nói:
- Trưởng công chúa lần này chưởng binh, có chỗ tốt, cũng có chỗ xấu. Trong khoảng thời gian Trưởng công chúa bị giam lỏng, Thánh thượng đã phái xong đám người đi biên cảnh, chuẩn bị chưởng khống quân đội của Trưởng công chúa, hẳn là đều thất bại. Cho nên bất đắc dĩ, chỉ có thể lại phái Trưởng công chúa đi. Như vậy, Trưởng công chúa đích thật là cá lớn vào biển, chim chóc bay lên trời, có thể tự do chưởng khống vận mệnh của mình. Nhưng cứ như vậy, thánh thượng và những người kia khẳng định sẽ càng thêm kiêng kị việc Trưởng công chúa nắm quân đội trong tay, khó mà nói, sẽ nghĩ càng nhiều biện pháp chế ước nàng, thậm chí sẽ đoạn mất quân phí cùng lương thảo của nàng, để nàng và quân đội của nàng...
Vẻ mặt Hoa Cốt thay đổi nói:
- Lạc công tử, nói như vậy, nếu như điện hạ thất bại, quân đội Yêu tộc chẳng phải sẽ thừa cơ chiếm lĩnh càng nhiều thành trì của chúng ta? Thánh thượng hẳn là sẽ không làm như vậy?
Trên mặt Lạc Thanh Chu lộ ra một tia cười lạnh:
- Quân đội không hiệu trung mình, muốn cũng vô dụng, sẽ chỉ là uy hiếp, còn không bằng thừa cơ diệt trừ.
Hoa Cốt run giọng nói:
- Ý của công tử là nói, lần này Thánh thượng sở dĩ để điện hạ xuất chinh là muốn lợi dụng Yêu tộc để điện hạ và quân đội của điện hạ...
Lạc Thanh Chu nói:
- Có khả năng này, còn có càng đáng sợ chính là, bọn hắn thậm chí sẽ âm thầm ra tay ở phía sau lưng, thậm chí sẽ cấu kết Yêu tộc....
Hoa Cốt nghe thế, sắc mặt trắng bệch.
Lạc Thanh Chu an ủi:
- Ta chỉ là nói ra phỏng đoán của mình, cũng không nhất định là như thế, ngươi giúp ta chuyển lời đến, để điện hạ cẩn thận thêm một chút. Còn có....
Hắn càng thấp giọng nói:
- Nói cho điện hạ, lần này sau khi rời khỏi đây, cũng không cần tiếp tục về kinh đô. Chuyện lần này, đã nói rõ cho Thánh thượng và triều đình, đại quân Đại Viêm chỉ nghe điện hạ. Cho nên, lần này vô luận thắng thua, Trưởng công chúa cũng không thể trở lại nữa, nếu không, rốt cuộc sẽ không còn có thể đi ra ngoài...
Thần sắc Hoa Cốt càng nặng nề nói:
- Công tử, vậy sau này điện hạ nên đi chỗ nào? Đi Hỏa Nguyệt quốc sao?
Lạc Thanh Chu nói:
- Đóng quân biên cảnh, phát triển ở nơi đó, chờ đợi thời cơ, hoặc là về Hỏa Nguyệt quốc, không nghe triệu. Nếu như triều đình động thủ trước, điện hạ sẽ có cơ hội, đánh tiếng là triều đình cố ý ép mình, liên hợp các chư hầu khác....
Hoa Cốt nói:
- Vậy nếu như triều đình không động thì sao?
Lạc Thanh Chu nói:
- Từ chuyện gần nhất đến xem, triều đình sẽ không thờ ơ. Đương nhiên, nếu như triều đình không dám động thủ, như vậy chuyện này thì muốn điện hạ tự mình lựa chọn, nhìn điện hạ nguyện ý làm quốc chủ Hỏa Nguyệt quốc, bị triều đình kiêng kị cùng tính toán, ủy khuất cả một đời, hay là nguyện ý...
- Hoa Cốt hiểu rõ.