Lạc Thanh Chu thuận ánh mắt của nàng nhìn lại, mặt mũi tràn đầy kinh hỉ nói:
- Nguyệt tỷ tỷ, ngươi đã đến.
Nói rồi, lập tức bay tới.
Thân ảnh xanh nhạt đứng bên trên một mảnh lá sen cách đó không xa đang an tĩnh nhìn hai người, không biết đã tới bao lâu.
Lạc Thanh Chu rơi vào trước mặt nàng, nói:
- Nguyệt tỷ tỷ, còn tưởng rằng ngươi đêm nay không tới.
Thân ảnh xanh nhạt bị vầng sáng bao vây, mông lung, không biết nhìn về phía chỗ nào, cũng không nói chuyện.
Lạc Thanh Chu có chút xấu hổ, chỉ đành phải nói:
- Nguyệt tỷ tỷ, ta có một vấn đề muốn hỏi ngươi. Ta hai ngày trước đi một chỗ, phát hiện có người không chỉ tu võ, còn tu thần hồn. Thần hồn của bọn hắn đến Luyện Thần cảnh trung kỳ đã có thể dùng Nhục Thân ngự kiếm, bất quá tốc độ và uy lực nhìn đều không bằng ta, là bởi vì công pháp bọn hắn tu luyện so ra kém công pháp của Nguyệt tỷ tỷ tu luyện sao?
Thân ảnh xanh nhạt lại trầm mặc trong chốc lát, mới nhàn nhạt mở miệng nói:
- Là bởi vì bọn hắn, so ra kém ngươi.
Lạc Thanh Chu: - ....
- Nguyệt tỷ tỷ... Cái kia, ta muốn hỏi một chút, ngươi xuất thân từ tông môn nào? Hẳn không phải là một trong năm đại tông môn của Đại Viêm đó chứ?
Trong lòng hắn rất hiếu kì.
Thân ảnh xanh nhạt xoay người, nhìn về phía ánh trăng dưới mặt hồ, cũng không trả lời.
Lạc Thanh Chu gặp nàng không muốn trả lời, cũng không tiếp tục hỏi nhiều, nói:
- Nguyệt tỷ tỷ có thể nói cho ta, ngoại trừ năm đại tông môn Đại Viêm cùng Long Hổ học viện ra, có phải còn có chỗ tu luyện khác lợi hại hơn hay không?
Thân ảnh xanh nhạt trầm mặc như trước, không có trả lời.
Lúc này, Long nhi bay tới, rơi vào nàng bên cạnh, thay mặt đáp:
- Nghe cha ta nói, năm đại tông môn Đại Viêm thật ra không tính là cái gì, hẳn là còn có chỗ tu luyện lợi hại hơn. Bất quá cụ thể, không có nói cho ta.
Lạc Thanh Chu nghe, trong lòng âm thầm tự hỏi.
Quả nhiên là thế, nghe tiểu Nguyệt nói, tông môn của Nguyệt tỷ tỷ hẳn là rất cường đại, khẳng định không phải năm đại tông môn Đại Viêm có thể so sánh.
Như vậy, hắn trước kia nói muốn giúp Nguyệt tỷ tỷ để tiểu Nguyệt nghe được, đoán chừng nghĩ rằng mình đang khoác lác.
Bất quá, hắn đương nhiên sẽ không từ bỏ.
Hắn nhìn về phía thân ảnh xanh nhạt trước mặt, không khỏi nghĩ tới tin nhắn đêm đó nàng trả lời, nhịn không được hỏi:
- Nguyệt tỷ tỷ, đêm đó ngươi gửi tin nhắn....
Không đợi hắn hỏi xong, Long nhi đột nhiên mở miệng nói:
- Sở công tử, tin nhắn đêm đó là Long nhi gửi cho ngươi.
Lạc Thanh Chu nghe vậy ngây cả người, nhìn nàng nói:
- Ngươi phát?
Long nhi gật đầu nói:
- Ừm, là Long nhi gửi.
Lạc Thanh Chu nói:
- Thế nhưng, ta còn chưa hề nói là tin nhắn gì mà.
Long nhi ngốc trệ một chút, chỉ đành phải nói:
- Tin nhắn hai đêm qua, đều là Long nhi gửi. Long nhi nhàm chán, cho nên cho mượn bảo điệp đưa tin của tỷ tỷ chơi.
Lạc Thanh Chu híp híp con ngươi, nhìn chằm chằm con mắt của nàng mấy tức, không tiếp tục hỏi nhiều, gật đầu nói:
- A, vậy quên đi.
Long nhi cười cười, không nói gì thêm.
Lạc Thanh Chu trầm mặc một hồi, đột nhiên hỏi:
- Đúng rồi Long nhi cô nương, ngươi nghe nói qua hắc bạch kiếm không?
- Hắc bạch kiếm?
Long nhi cẩn thận suy nghĩ một chút, lắc đầu:
- Không có.
Lạc Thanh Chu nói:
- Ta gần đây đạt được một bộ thượng cổ kiếm pháp, phía trên có văn tự của Yêu tộc, cũng có văn tự của nhân loại, hơn nữa còn là kiếm pháp hai người phối hợp tu luyện, cho nên ta suy đoán, có thể là một tên cao thủ Yêu tộc cùng một tên cao thủ nhân loại cùng sáng tạo, sau đó cùng một chỗ tu luyện.
Lập tức, hắn lại hỏi:
- Long nhi cô nương, Yêu tộc cùng nhân loại, phải chăng có thể cùng một chỗ? Ta nói là kết thành vợ chồng, cùng nhau sinh hoạt?
Thân ảnh xanh nhạt nhìn hắn một cái.
Long nhi nghe, gật đầu nói:
- Đương nhiên có thể, lúc Yêu tộc sinh ra, thân thể cấu tạo thật ra rất giống nhân loại, chỉ là huyết dịch không giống, và nhiều thêm một chút những vật khác, mà lại có thể biến thân. Chỉ cần Yêu tộc là trạng thái nhân thể, thành thân cùng nhân loại và giao phối, hoàn toàn không có gì vấn đề. Nghe cha nói, vợ chồng kiểu như này còn có rất nhiều đây, hơn nữa còn sinh ra rất nhiều hậu đại, được xưng là bán yêu....
Lập tức, nàng mang theo váy, kiễng mũi chân thon dài, nhẹ nhàng dạo qua một vòng bên trên lá sen, cười nói:
- Công tử ngươi nhìn, Long nhi và nhân loại có khác nhau sao?
Lạc Thanh Chu nhìn thoáng qua phía dưới của nàng, không có trả lời.
Long nhi cười nói:
- Khác biệt duy nhất, chính là Long nhi không thích mang giày.
Lạc Thanh Chu nhẹ gật đầu.
Hai con ngươi Long nhi sáng lóng lánh nhìn hắn, đột nhiên lại nói:
- Công tử, bộ thượng cổ kiếm pháp kia đâu?