Nhà Ta Nương Tử , Không Thích Hợp

Chương 1402. Kiếm pháp dành cho hai người! Sư phụ, ngươi thật lợi hại (2)




Sau nửa canh giờ.

Lệnh Hồ Thanh Trúc cuối cùng đều ghi nhớ hết tất cả kiếm chiêu.

Nàng lại luyện mấy lần, kiếm trong tay chỉ đến hắn nói:

- Đến, ta chính, ngươi ngược, một lần nữa.

Lạc Thanh Chu khổ sở nói:

- Sư phụ, thời gian đã không còn sớm, ta cần phải trở về. Bộ kiếm pháp kia quá phức tạp, chiêu số quá nhiều, một lát khẳng định luyện không hết, chờ sau đó có cơ hội lại luyện đi. Hoặc là, sư phụ có thể truyền thụ cho Tô Phong Tô Vũ hai vị sư tỷ, để các nàng bồi luyện.

Lệnh Hồ Thanh Trúc nghe vậy, để kiếm trong tay xuống, lạnh lùng nhìn hắn nói:

- Ngươi không nguyện ý theo giúp ta luyện kiếm?

Lạc Thanh Chu cung kính nói:

- Không phải đệ tử không nguyện ý, chỉ là đệ tử ngày mai còn phải dậy sớm hơn đi bái sư, còn muốn đi Tàng Kinh các chọn lựa công pháp, cho nên muốn sớm về nghỉ ngơi. Mà đệ tử ngày mai sẽ phải rời đi, bình thường không ở tông môn, cho nên không có cách nào một mực bồi sư phụ luyện kiếm.

Dừng một chút, lại nói:

- Còn có, đệ tử là tu luyện quyền pháp, thực sự không hiểu nhiều đối với kiếm pháp....

Lông mày Lệnh Hồ Thanh Trúc co quắp mấy lần:

- Ngươi hiểu không nhiều về kiếm pháp?

Lập tức chỉ ngực mình, lạnh lùng thốt:

- Đây có phải là ngươi đâm hay không? Lệnh Hồ Thanh Trúc ta từ khi trở thành phong chủ Kiếm Phong rốt cuộc không ai có thể sử dụng kiếm đâm trúng ta, thế nhưng đêm nay... Ta lại không tránh thoát. Ta ngay lúc đó xác thực quên kiếm chiêu tiếp theo, nhưng một kiếm kia của ngươi, ta cũng hoàn toàn chính xác không tránh thoát... Sở Phi Dương, ngươi bỏ kiếm tu quyền, hoàn toàn là lãng phí thiên phú tuyệt thế của ngươi, ngươi biết không?

Lạc Thanh Chu nhìn thoáng qua bộ ngực cao ngất của nàng, có chút xấu hổ, nói:

- Sư phụ, ta không quá thích kiếm.

Lệnh Hồ Thanh Trúc híp híp con ngươi, đột nhiên duỗi ra một ngón tay ngọc nhỏ dài, hơi động một chút, ‘Vị’ một tiếng, một thanh phi kiếm dài khoảng ba tấc bắn nhanh mà ra, hối hả xoay tròn một vòng quanh người hắn, mới lại bay trở về đến đầu ngón tay của nàng, lơ lửng ở nơi đó.

Nàng lạnh lùng thốt:

- Hôm nay ở trên đại điện, ta thấy ngươi tựa hồ cảm thấy rất hứng thú với chuôi phi kiếm này. Ngươi đi theo ta tu kiếm, ta có thể dạy ngươi tu luyện thần hồn, đến lúc đó ngươi cũng có thể không cần dùng Nhục Thân đụng vào đã có thể thúc đẩy phi kiếm.

Nói rồi thần niệm khẽ động, phi kiếm kia đột nhiên lại ‘Vị’ một tiếng bay ra ngoài, sau khi dạo qua một vòng ở bên trong thạch thất, lơ lửng ở trên đỉnh đầu nàng, nhìn có chút thần kỳ.

Lạc Thanh Chu nhìn thoáng qua phi kiếm của nàng, do dự một chút, nhịn không được hỏi:

- Sư phụ, ngươi cũng là hồn thể song tu à? Thần hồn của ngươi đã đến cảnh giới gì?

Cái cằm Lệnh Hồ Thanh Trúc có chút dương dương một chút, thản nhiên nói:

- Luyện Thần cảnh trung kỳ, so với vị Du phong chủ kia thì đột phá trước một tháng, đoán chừng năm năm sẽ có thể đột phá đến hậu kỳ.

Khóe miệng Lạc Thanh Chu co giật một chút, không tiếp tục lên tiếng.

Lệnh Hồ Thanh Trúc không có nhìn thấy vẻ hâm mộ và sùng bái trên mặt hắn, hừ lạnh một tiếng, nói:

- Chỉ sợ ngươi không biết tu luyện cảnh giới thần hồn? Về phần thực lực Luyện Thần cảnh trung kỳ, ngươi hẳn là cũng không biết nhỉ? Nghe nói qua phụ thân chưa?

Lạc Thanh Chu lắc đầu, trong lòng âm thầm nghi hoặc, dựa theo Nguyệt tỷ tỷ nói, chỉ có Luyện Thần cảnh hậu kỳ mới có thể không dùng thần hồn xuất khiếu, hoặc có thể dùng Nhục Thân thúc đẩy phi kiếm.

Hai vị này của Lăng Tiêu tông đều là Luyện Thần cảnh trung kỳ, làm sao cũng có thể trực tiếp dùng Nhục Thân thúc đẩy?

Không phải bởi vì chất liệu phi kiếm khác biệt à?

Lại hoặc là bởi vì nội công tâm pháp của thần hồn khác biệt?

Nhìn hai vị này thúc đẩy phi kiếm, vô luận là tốc độ, hay là lực lượng, hoặc là khoảng cách, đều kém hắn một mảng lớn.

Mà phẩm chất phi kiếm của hắn nhìn qua rõ ràng càng tốt hơn.

Xem ra, công pháp và vật liệu của Nguyệt tỷ tỷ nơi đó đều mạnh hơn Lăng Tiêu tông không chỉ nửa điểm.

Hắn hiện tại rất hiếu kì tông môn của Nguyệt tỷ tỷ đến cùng ở nơi nào.

- Đi thôi, chúng ta đi tìm một vài động vật nhỏ ta để mở mang kiến thức một chút cho ngươi về phụ thân thuật, có lẽ ngươi sẽ cảm thấy hứng thú đối với tu luyện thần hồn.

Lệnh Hồ Thanh Trúc xoay người, đi đến cửa ra vào.

Lạc Thanh Chu vội vàng nói:

- Sư phụ, ta thật ra không có hứng thú đối với mấy cái này. Ta chỉ muốn toàn tâm toàn ý, không bị thứ gì quấy nhiễu tu luyện quyền pháp. Cái kia... Thời gian đã không còn sớm, đệ tử muốn trở về.

Lệnh Hồ Thanh Trúc dừng bước lại, quay đầu nhìn hắn.

Lạc Thanh Chu chắp tay cúi đầu nói:

- Sư phụ, đệ tử thật sự có chút buồn ngủ....

Lệnh Hồ Thanh Trúc nói: