Nói thật hắn rất không muốn như thế.
Nhưng cũng chỉ có dạng này thì mọi người mới đều biết Lăng Tiêu tông coi trọng hắn, mới biết được thân phận của hắn phát sinh biến hóa cực lớn.
Như vậy, Lạc Trường Thiên và Cẩm Y vệ về sau mới có kiêng kỵ, không còn dám tùy tiện tìm hắn gây sự.
Không quan trọng.
Dù sao hắn là Sở Phi Dương, nổi danh thì nổi danh thôi.
Lúc đang suy nghĩ chuyện, hắn đột nhiên cảm thấy một cỗ sát khí từ bên cạnh đánh tới, quay đầu nhìn lại, một đôi mắt đỏ chót giống như dã thú hung tàn, âm lãnh mà nhìn chằm chằm vào hắn.
Vân Uyển Nhu vừa rồi bị hắn đánh một quyền ngất xỉu đã tỉnh, đang được nữ đệ tử hơi mập đỡ, đứng ở nơi đó nhìn hắn, ôn nhu cùng mỉm cười dối trá trên mặt sớm đã biến mất không thấy gì nữa, thay vào đó là cừu hận và dữ tợn.
Tôn nghiêm cùng mặt mũi cao cao tại thượng của nàng hôm qua bị hắn hung hăng dầy xéo một lần ngay trước mặt sư huynh sư tỷ của mình, không nghĩ tới hôm nay lại bị dầy xéo thêm một lần ngay trước mặt tất cả mọi người của tông môn.
Càng mấu chốt chính là, nàng sắp được chọn làm đệ tử nội môn.
Đến lúc đó mọi người sẽ nghĩ nàng như thế nào?
Có thể cũng hoài nghi nàng đi cửa sau hay không?
Cho nên giờ phút này, trong lòng của nàng tràn đầy sỉ nhục và cừu hận, còn có càng nhiều là bất an.
Bất quá nàng quyết định, chỉ cần nàng có thể trở thành đệ tử nội môn, lời đồn đại hay chuyện nhảm gì nàng đều có thể tiếp nhận.
Đến lúc đó, nàng lại lợi dụng thân phận đệ tử nội môn của mình, báo thù rửa nhục.
- Gấm ----
Trên lôi đài lại bộc phát đao quang kiếm ảnh, bắt đầu tranh đấu sau cùng.
Lúc chạng vạng tối.
Trên lôi đài, hai tên đệ tử tranh đoạt hạng nhất rốt cục phân ra được thắng bại.
Người thu hoạch được hạng nhất thế mà là một nữ đệ tử.
Nữ đệ tử kia có dáng người to lớn, mày rậm mắt to, bắp thịt toàn thân căng phồng, cầm trong tay một cây búa lớn, nhìn qua uy phong lẫm liệt, còn muốn bá khí hơn nam nhân.
Lôi đài kiên cố đã bị lưỡi búa trong tay nàng nện thủng trăm ngàn lỗ.
Ngô Hữu Tử lên đài tuyên bố:
- Hạng nhất tổng bảng, đệ tử phân đà Thanh Châu, Công Tôn Vô Song.
Đệ tử phân đà Thanh Châu dưới đài lập tức kích động cao giọng hoan hô.
Như thế, mười hạng đầu tổng bảng đều đã xuất hiện.
Thứ hạng khác thì cần phải căn cứ mấy vị trưởng lão cho ra điểm số tổng mới tính.
Về phần thứ tự đoàn đội thì phải căn cứ thứ tự cùng biểu hiện của mỗi đệ tử, lấy điểm số trung bình và nhân số thêm giảm mà tính.
Trên quảng trường, tiếng người huyên náo, mặt mũi đều đang lộ vẻ tràn đầy mong đợi mà nghị luận.
Đương nhiên, cũng có người uể oải trầm mặc.
Vẻ mặt Tôn Giang tươi cười tập hợp mấy tên đệ tử cùng một chỗ, nói:
- Điểm số của chúng ta chắc chắn sẽ không ít, Phi Dương và Viễn Sơn đều tiến vào mười vị trí đầu, điểm số khẳng định sẽ gấp bội, thứ tự phân đà Kinh Đô chúng ta, đoán chừng ít nhất cũng là trước hạng mười lăm, thậm chí sẽ cao hơn. Lần này các ngươi vất vả, làm vẻ vang cho chính các ngươi, cũng tranh sĩ diện cho vi sư, chờ sau khi trở về, vi sư ban thưởng, mỗi người đều sẽ không ít.
Sở Tiểu Tiểu lập tức nhảy cẫng reo hò nói:
- Sư phụ, người nơi đó có ban thưởng gì? Ta có thể tự mình chọn lựa không?
Tôn Giang cười nói:
- Trở về lại nói, chờ các ngươi cầm tới ban thưởng của tông môn, đoán chừng sẽ không còn cảm thấy hứng thú đối với những ban thưởng kia của vi sư nữa.
Sở Tiểu Tiểu cười ha ha nói:
- Càng nhiều càng tốt nha, chúng ta mới sẽ không ngại nhiều, sư phụ đến lúc đó không được quỵt nợ đó.
Tôn Giang cười ha ha một tiếng, nói:
- Vi sư cũng không phải loại người quỵt nợ.
Mấy người Trương Viễn Sơn gặp sư phụ khó lộ ra loại ý cười vui vẻ này, tâm tình đều vui vẻ cười theo.
Thật ra bọn hắn không biết, Tôn Giang cao hứng cũng không chỉ những thứ này.
Thứ tự đoàn đội của bọn hắn lần này cũng không chỉ trước hạng mười lăm, bởi vì quan hệ đến người nào đó, rất có thể trực tiếp tiến vào năm vị trí đầu.
Dù sao cũng là đệ tử thân truyền, mấy năm nay Lăng Tiêu thi vòng đầu cũng còn chưa từng xuất hiện loại tình huống này.
Nhiều nhất là mấy tên trưởng lão thu đệ tử nội môn, cho dù như thế, đều có thể gây nên trên dưới toàn tông oanh động.
Cho nên thi đấu năm nay, không chút huyền niệm, sẽ chấn kinh tất cả mọi người ở đây.
Dưới khán đài, hết thảy có chín trưởng lão đang thống kê điểm số và thứ tự.
Ngay khi thống kê xong tổng điểm đoàn đội, đại trưởng lão Ngô Hữu Tử cầm số liệu, đi đến trên chỗ cao khán đài, hỏi thăm tất cả trưởng lão các phong, phải chăng có đệ tử vừa ý.
Nếu có đệ tử được thu làm đệ tử nội môn, tổng điểm của đoàn đội tự nhiên sẽ gia tăng rất nhiều.