Về phần thứ tự cá nhân sẽ không thay đổi.
Đương nhiên, lấy được ban thưởng, cũng sẽ nước lên thì thuyền lên.
Trong đó có hai tên trưởng lão đi đến bên cạnh Ngô Hữu Tử, chỉ vào danh tự trên danh sách, thấp giọng nói chuyện.
Hai người tựa hồ cũng có đệ tử vừa ý, nguyện ý thu làm đệ tử nội môn.
Ngô Hữu Tử nghe xong, ghi xuống, chuẩn bị thêm điểm cho đoàn đội của hai tên đệ tử đó.
Nhưng đúng vào lúc này, chỗ cao nhất khán đài đột nhiên truyền đến một giọng già nua:
- Ngô sư đệ, đi lên, lão phu có lời muốn nói với ngươi.
Ngô Hữu Tử nghe xong, lập tức cầm số liệu danh sách đi tới.
- Ngô sư huynh, hẳn là ngươi cũng có đệ tử vừa ý, muốn thu vào nội môn?
Ngô Hữu Tử đi vào đài cao, vẻ mặt tươi cười hỏi.
Mạc Cửu Phong hừ lạnh một tiếng, nói:
- Cái gì thu vào nội môn, lão phu coi trọng một tên đệ tử, muốn thu làm đệ tử thân truyền.
Vừa nghe lời này, Ngô Hữu Tử lập tức sững sờ.
Lúc này, phong chủ khác bên cạnh cũng lập tức đều mở miệng.
- Ngô sư đệ, lão phu cũng coi trọng hắn, lão phu muốn thu làm quan môn đệ tử.
- Hừ, lão phu đã nói chuyện xong với sư phụ tiểu tử kia, Ngô sư đệ, trực tiếp ghi hắn vào danh nghĩa của lão phu.
- Lão thất phu, ai dám lớn lối như vậy! Xem lão phu không tồn tại à? Lão phu chắc chắn phải có được tiểu tử kia.
Mấy lão giả đức cao vọng trọng đột nhiên lại bắt đầu trợn mắt tròn xoe cãi vã.
Ngô Hữu Tử gặp một màn này, lập tức cứng người tại chỗ, biểu lộ một mặt kinh ngạc.
Mấy lão nhân này đã nhiều năm cũng không có thu đệ tử, đều là đệ tử của bọn hắn thu đồ đệ, làm sao hôm nay đột nhiên đều muốn tự mình thu đệ tử, hơn nữa còn tranh đoạt?
- Các vị sư huynh, cái này... Đây rốt cuộc chuyện gì xảy ra? Các ngươi muốn thu tên đệ tử nào? Các ngươi xác định, không phải đệ tử nội môn, mà là... đệ tử thân truyền?
Trong lòng Ngô Hữu Tử tràn đầy nghi hoặc, vội hỏi.
Thế nhưng mấy người đang cãi nhau, tựa hồ không có nghe được lời hắn.
Ngô Hữu Tử đưa mắt nhìn về phía nữ tử áo đỏ trên cao nhất, cung kính hỏi:
- Tông chủ, chuyện này rốt cuộc là như thế nào?
Tử Hà tiên tử dừng một chút, mở miệng nói:
- Đệ tử phân đà Kinh Đô, Sở Phi Dương, ngươi chỉ cần tuyên bố hắn được thu làm đệ tử thân truyền là được. Còn về việc hắn thuộc về ai, về ngọn núi nào, tạm thời không cần tuyên bố, ta sẽ thương lượng lại với mấy vị phong chủ.
Ngô Hữu Tử nghe vậy kinh ngạc một chút:
- Đệ tử phân đà Kinh Đô, Sở Phi Dương... Thì ra là tiểu tử kia...
Lập tức vội vàng cúi đầu, tìm kiếm danh tự trên danh sách, nâng bút ghi chép.
Hắn còn muốn hỏi lại cái gì, Mạc Cửu Phong một bên lập tức thúc giục nói:
- Ngô sư đệ, nhanh đi tuyên bố kết quả đi, chờ một lúc chúng ta còn muốn mang tiểu tử kia về đại điện. Mà hắn đến cùng sẽ thuộc về ai, hừ, vậy xem những người chúng ta ai có bản lãnh lớn hơn.
Ngô Hữu Tử nghe vậy, không dám hỏi nhiều, lập tức quay người đi xuống, trong lòng càng thêm kinh nghi.
Tiểu tử kia đến cùng có tài đức gì, không phải đánh bại một đệ tử Võ Sư hậu kỳ thôi sao? Làm sao mấy lão nhân này gấp gáp như thế? Còn chờ một lúc muốn đi đại điện đánh nhau.
Đệ tử tụ tập dưới đài sớm đã ngẩng đầu ngóng trông, chờ đợi kết quả.
Bước chân Ngô Hữu Tử vội vàng, đưa ra danh sách và nói chuyện mới vừa rồi cho mấy tên trưởng lão phụ trách chấm điểm.
Mấy trưởng lão kia nghe xong, mặt mũi cũng đều tràn đầy kinh ngạc.
- Đệ tử thân truyền? Mấy phong chủ đều đang tranh giành?
Mấy người đều hai mặt nhìn nhau, cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.
- Tên đệ tử kia là ai? Có chỗ gì bất phàm?
Một tên trưởng lão trong đó nghi hoặc hỏi.
Ngô Hữu Tử cười khổ nói:
- Phân đà Kinh đô, đệ tử Tôn Giang, tên Sở Phi Dương, chỉ có cảnh giới Võ Sư trung kỳ. Còn có chỗ gì bất phàm, ta cũng không biết, dù sao mấy vị phía trên đều tranh nhau muốn, chờ một lúc còn muốn đánh nhau đây.
- Đánh nhau?
Vừa nghe lời này, chín tên trưởng lão lần nữa hai mặt nhìn nhau.
Ngô Hữu Tử vội vàng thấp giọng nói:
- Mau tuyên bố điểm số đi, mấy tên phong chủ đều đang thúc giục, tông chủ cũng đang chờ, đoán chừng một lúc còn muốn đi đại điện thương nghị tên đệ tử kia đến cùng nên thuộc về ai.
Chín tên trưởng lão nghe xong, lập tức nhìn danh sách, bắt đầu tính toán.
- Được thu làm đệ tử nội môn, có thể gia tăng gấp đôi điểm số cho phân đà, còn được thu làm đệ tử thân truyền...
Mấy người thấp giọng thương nghị một phen, quyết định ra.
Chúng đệ tử, cùng các vị đà chủ phân đà dưới đài giờ phút này đều là trông mòn con mắt.
Bên cạnh Kim Tùng, Vân Uyển Nhu được nữ đệ tử hơi mập vịn giờ phút này đã khôi phục một chút, nàng một lần nữa sửa sang lại trang dung, đang yên tĩnh mà nhìn trên đài.