Nhà Ta Nương Tử , Không Thích Hợp

Chương 1385: Một quyền thắng địch, uy lực lôi điện, hắn đương nhiên sẽ chọn ta (5)




- Oanh!

Đúng vào lúc này, trên đài đột nhiên truyền đến một tiếng bạo hưởng.

Vẻ mặt Kim Tùng tươi cười, vừa nói, một bên nhìn về phía trên đài.

Vừa xem xét, nụ cười trên mặt hắn lập tức cứng đờ.

Tỷ thí vừa bắt đầu, vị đại đệ tử kia của hắn vậy mà đã bị đánh bay ra lôi đài.

Mà lúc này, mấy người Mạc Cửu Phong trên đài cao cũng là ánh mắt sáng lên, mặt mũi tràn đầy sợ hãi lẫn vui mừng.

- Hảo tiểu tử, vừa rồi vậy mà ẩn giấu đi nhiều thực lực như vậy.

- Một quyền này rất khó lường, tất cả tinh hoa của Lăng Phong Quyền đều ở trong một quyền này, tiểu tử này đánh ra uy lực còn muốn lớn hơn cả đệ tử nội môn đánh ra.

- Không đúng, các ngươi vừa rồi thấy rõ không, lúc nắm đấm kia đánh vào trên người tên đệ tử kia tựa hồ còn hiện ra một đầu lôi điện... Tựa hồ bên trong Lăng Phong quyền còn mang theo công pháp khác....

- Lôi điện? Tại sao ta không thấy? Ta ở góc độ này chỉ có thể nhìn thấy khía cạnh. Nếu quả thật có lôi điện, một quyền vừa rồi kia khẳng định không chỉ là Lăng Phong Quyền...

Vẻ mặt của mấy tên phong chủ đều nghi hoặc nghị luận.

Ánh mắt Lệnh Hồ Thanh Trúc chăm chú nhìn thiếu niên đang cầm nắm đấm trên đài.

Nàng vừa rồi cũng nhìn thấy đầu lôi điện kia.

Không nghĩ tới tiểu tử này lại còn ẩn giấu đi thủ đoạn như vậy.

Chẳng biết tại sao, trong lòng nàng đột nhiên có chút tức giận, nghĩ trong chốc lát, nói thầm: ‘Đợi đêm nay hắn đi diễn luyện bộ kiếm pháp thượng cổ, lại tìm hắn hỏi rõ ràng, thuận tiện... Hừ, hắn đương nhiên sẽ chọn ta, mấy lão già họm hẹm có gì tốt. Hắn dám do dự một chút, chính là vũ nhục ta, ta một kiếm...’

Tử Hà tiên tử ở một bên đột nhiên đụng đụng nàng, thấp giọng nói:

- Thanh Trúc, đêm nay dẫn hắn đi gặp ta, ta cảm thấy đầu lôi điện kia có vấn đề.

Lệnh Hồ Thanh Trúc hơi có chút bất ngờ nhìn về phía nàng.

- Oanh!

Chu Bá Ước bộc phát tiềm năng, lại đánh hạ một tên đệ tử có tu vi Võ Sư trung kỳ rơi xuống lôi đài, thắng được trận đầu tiên.

Trên đài quan chiến, trong mắt Lạc Trường Thiên lóe lên tinh quang, một lần nữa đánh giá hắn.

Tỷ thí đã tiến vào thời khắc cuối cùng.

Trương Viễn Sơn thắng liền hai trận.

Chu Bá Ước thua khi đánh trận tỷ thí thứ hai.

Tỷ thí đệ tử Võ Sư trung kỳ, rất nhanh hạ màn.

Kết quả mười hạng đầu đã xuất hiện.

Lạc Thanh Chu vừa lúc thu được thành tích hạng năm, mà Trương Viễn Sơn thì thu được hạng thứ sáu.

Sau khi đại trưởng lão Ngô Hữu Tử tuyên bố kết quả, hỏi thăm mười người bọn họ phải chăng có tiếp tục khiêu chiến.

Nếu như tiếp tục, bốn tên đệ tử Võ Sư hậu kỳ cũng sẽ gia nhập cùng một chỗ rút thăm cùng bọn hắn, bọn hắn rất có thể sẽ gặp được đệ tử Võ Sư hậu kỳ.

Đương nhiên, nếu như bọn hắn có thể chiến thắng, thứ tự tự nhiên sẽ tiến thêm một bước, lấy được tài nguyên tu luyện cũng sẽ càng nhiều, thậm chí sẽ được cao tầng nào đó trong tông môn nhìn trúng.

Trương Viễn Sơn không chút do dự biểu thị tiếp tục tỷ thí.

Sáu tên đệ tử khác cũng đều biểu thị tiếp tục tham gia.

Còn thừa lại ba tên đệ tử tựa hồ vẫn còn đang suy tư do dự.

Trương Viễn Sơn đi đến bên người Lạc Thanh Chu, thấp giọng nói:

- Tứ sư đệ, thành tích này của ngươi đã cao rồi. Nếu như vừa rồi tỷ thí ngươi thụ thương, cứ xuống đi thôi, sư phụ sẽ không trách ngươi.

Lạc Thanh Chu nói:

- Đại sư huynh, ta không sao, ta nghĩ vẫn là tham gia đi.

Nói xong, nhấc tay nói:

- Đệ tử phân đà Kinh đô Sở Phi Dương nguyện ý tiếp tục tỷ thí.

Đại trưởng lão Ngô Hữu Tử nhìn hắn một cái, nhớ kỹ tên của hắn trên danh sách.

Trương Viễn Sơn vỗ vỗ bờ vai của hắn, ân cần nói:

- Tứ sư đệ, phải cẩn thận, nếu như rút trúng bốn Võ Sư hậu kỳ, cứ nhận thua luôn là được, không mất mặt.

Lạc Thanh Chu nhẹ gật đầu.

Còn lại hai tên đệ tử suy tư một hồi, quyết định rời khỏi.

Hiện tại, tăng thêm bốn đệ tử Võ Sư hậu kỳ kia, hết thảy có mười hai tên đệ tử bắt đầu tranh đấu thứ tự.

Chỉ cần có thể đứng vào năm vị trí đầu, lấy được điểm số, vinh quang cùng ban thưởng đều là phong phú nhất.

Trận đầu, vẫn như cũ là rút thăm.

Mười hai tên đệ tử theo thứ tự đi đến bệ đá, chờ đợi rút thăm.

Lạc Thanh Chu vừa hay đứng chung một chỗ với Vân Uyển Nhu của Thủy Thành, Vân Uyển Nhu mỉm cười, nhìn phía trước nói:

- Sở sư đệ quả nhiên thâm tàng bất lộ, ngay cả Đại sư huynh nhà ta đều thua ngươi. Hi vọng chờ một lúc chúng ta có thể gặp được, tiểu nữ tử phải lĩnh giáo Sở sư đệ một phen thật tốt.

Lạc Thanh Chu nói:

- Ta khẳng định không phải đối thủ của Vân sư tỷ, nếu quả thật gặp được, hi vọng Vân sư tỷ có thể lại cho ta đánh trước mấy chiêu.