Nhà Ta Nương Tử , Không Thích Hợp

Chương 1384: Một quyền thắng địch, uy lực lôi điện, hắn đương nhiên sẽ chọn ta (4)




Mười đóa thương hoa đều không điểm trước sau, không nhìn ra thật giả.

Mà mũi thương chân chính thì giấu ở trong đó.

- Oanh!

Lạc Thanh Chu không tránh không né, một quyền đánh nát chín đóa thương hoa, trong đó một đóa trực tiếp đâm về lồng ngực của hắn, bị hắn nghiêng người tránh đi.

Ngay khi hắn muốn thuận cán thương tiếp cận, cổ tay Hàn Tử Mụ khẽ động, trường thương ‘Quan’ một tiếng, quét ngang mà ra, bởi vì tốc độ quá nhanh, lực lượng quá lớn, trong không khí lập tức vang lên một tiếng rít bén nhọn.

Lạc Thanh Chu đánh một quyền về phía cán thương quét ngang mà đến.

- Ầm!

Cán thương khẽ cong, Hàn Tử Mụ thuận lực đạo xoay người một cái, trường thương trong tay dạo qua một vòng, lần nữa tụ lực đâm về phía hắn.

Lạc Thanh Chu thi triển Lăng Phong Quyền, cả công lẫn thủ, cùng nàng đánh có chút kịch liệt.

Ánh mắt Lạc Trường Thiên trên đài có chút sáng rực mà nhìn chiêu số cùng thân pháp của hắn, hai đầu lông mày lộ ra vẻ suy tư.

Trên đài chỗ càng cao hơn, Mạc Cửu Phong và các phong chủ cũng đang nhìn không chuyển con ngươi.

Lệnh Hồ Thanh Trúc cùng tông chủ Tử Hà cũng đang nghiêm túc nhìn.

- Tiểu tử kia nhìn tựa hồ bình thường, cũng không có chỗ bất phàm gì khác, Lăng Phong Quyền cũng không có điểm đặc sắc...

Phong chủ mặt to, cau mày, mặt mũi tràn đầy nghi ngờ nói.

- Oanh!

Đúng vào lúc này trên lôi đài, Lạc Thanh Chu rốt cục tìm đúng cơ hội tới gần, một quyền đánh vào trên ngực Hàn Tử Mụ, không đợi nàng thu hồi trường thương đã đâm ra, ‘Phanh’ một tiếng, lại ra một quyền đánh vào bụng của nàng.

- Ầm! Ầm! Ầm!

Lại liên tục ra ba quyền, trực tiếp đánh nàng bay ra ngoài, ngã xuống trong đám người phía dưới lôi đài.

Đám người tản ra, không dám đón đỡ.

Mà các sư huynh đệ của nàng đang ở dưới đài quan chiến thì vây lại, mặt mũi tràn đầy lo lắng, nhưng cũng không dám đưa tay đi đỡ.

Bởi vì tỷ thí còn chưa kết thúc.

Lạc Thanh Chu đứng ở bên bờ lôi đài, nhìn về phía nàng.

Hàn Tử Mụ ‘Oa’ phun ra một ngụm máu tươi, ở trên mặt đất vùng vẫy mấy lần, đứng lên, ngẩng đầu, nhìn thẳng mắt hắn, sau đó chắp tay nói:

- Sở sư đệ, ta không phải đối thủ của ngươi, ta nhận thua.

Lạc Thanh Chu chắp tay.

Trong đám người bên cạnh lập tức truyền đến tiếng hoan hô hưng phấn của Sở Tiểu Tiểu:

- Sở sư huynh uy vũ! Sở sư huynh chiến thắng.

Lạc Thanh Chu nhìn nàng một cái, đi xuống lôi đài, chờ đợi trận tiếp theo.

Mà trên đài cao, mấy tên phong chủ đều có chút khó hiểu.

- Làm sao thắng? Nhìn quyền pháp thường thường không có gì lạ, làm sao đột nhiên liền thắng?

- Đối thủ quá yếu, không phải hắn quá mạnh. Đoán chừng vừa tu luyện Lăng Phong Quyền kia, đánh còn không có tốt bằng các đệ tử khác.

- Như thế xem ra, đoán chừng hắn qua không được trận thứ hai.

- Tiểu tử này hôm qua có thể tiến vào trận pháp thượng cổ, sẽ không thật chỉ là trùng hợp đó chứ?

Mấy tên phong chủ đều có chút hoài nghi.

Lệnh Hồ Thanh Trúc ngồi ở một bên lấp lóe ánh mắt, đột nhiên mở miệng nói:

- Tối hôm qua ta thấy hắn một lần, thăm dò hắn một chút, cũng giúp hắn kiểm tra một chút, thiên phú hắn bình thường, cũng không chỗ gì bất phàm. Mà hắn sở dĩ có thể tiến vào trận pháp thượng cổ, hẳn là có quan hệ đến một món đồ nào đó ở trên người hắn, không có bất cứ quan hệ nào với bản thân hắn.zalo: 0935824702

Tử Hà tiên tử ở một bên nhìn nàng một cái.

Mạc Cửu Phong nghe vậy lại cười lạnh một tiếng, nói:

- Lệnh Hồ phong chủ, ngươi cho rằng ngươi nói như vậy, chúng ta sẽ từ bỏ? Ngươi cũng quá coi thường mấy lão già chúng ta rồi?

Lệnh Hồ Thanh Trúc không nói gì thêm, quay đầu nhìn về phía tông chủ ở một bên.

Tử Hà tiên tử nhìn tên thiếu niên phía dưới, trong mắt chớp động ánh sáng, cũng không nói chuyện.

- Trận tiếp theo, phân đà Thủy Thành Lôi Dương cùng phân đà kinh đô Sở Phi Dương.

Sau nửa canh giờ, Lạc Thanh Chu lần nữa bị đọc đến tên.

- Phân đà Thủy Thành?

Lạc Thanh Chu nhìn về phía tên nam tử dẫn đầu nhóm phân đà Thủy Thành quen thuộc kia, híp híp con ngươi.

Mà dưới lôi đài, Kim Tùng đang mang theo đệ tử khác đang quan sát, nhìn thấy đệ tử nhà mình đi lên lôi đài, những đệ tử khác của hắn đều nhấc tay lớn tiếng hô.

- Lôi sư huynh tất thắng! Lôi sư huynh tất thắng.

Tỷ thí bắt đầu.

Vẻ mặt Kim Tùng đầy tươi cười nhìn về phía bên cạnh.

Tôn Giang cũng mang theo đệ tử, đứng ở nơi đó, đang lộ ra vẻ mặt phức tạp nhìn trên đài.

Kim Tùng cho rằng hắn khẩn trương, cười ha ha, đi qua vỗ vỗ bờ vai của hắn nói:

- Sư huynh, thật là khéo, hai đệ tử của hai chúng ta nhanh như vậy đã gặp nhau. Đó là đại đệ tử của ta, hắn một năm trước đã đến Võ Sư trung kỳ, đoán chừng tiếp qua mấy tháng thì có thể đột phá, đệ tử kia của ngươi là vừa đột phá? Vừa rồi thấy hắn đánh Lăng Phong Quyền tựa hồ có chút sơ sài, không phải ngươi mới truyền thụ cho hắn đó chứ? Đệ tử kia của ta tu luyện Lăng Phong Quyền....