Gió đêm gào thét, trời tựa hồ lại sắp mưa.
Lúc rạng sáng.
Lạc Thanh Chu dỗ Tần nhị tiểu thư ngủ xong, mang theo tâm tình kích động, thần hồn xuất khiếu, chạy tới Tây Hồ.
Nếu như không có gì bất ngờ xảy ra, thần hồn của hắn đêm nay sẽ đột phá đến Luyện Thần cảnh hậu kỳ.
Nghe Nguyệt tỷ tỷ nói, đến Luyện Thần cảnh hậu kỳ, lúc thúc đẩy phi kiếm, cũng không cần thần hồn xuất khiếu, cho dù dùng nhục thân, cũng có thể dùng thần niệm và hồn lực thúc đẩy.
Mặc dù khoảng cách và uy lực đều không mạnh bằng thần hồn thúc đẩy, nhưng đối phó với võ giả bình thường, tuyệt đối dư xài.
Đến lúc đó trong lúc nhục thân đối chiến say sưa, đột nhiên lại dùng phi kiếm đột kích, võ giả bình thường căn bản không kịp phản ứng, cho dù không có bị đâm trúng, cũng tuyệt đối sẽ bị giật mình, khi đó thần hồn đối phương hoảng sợ, sinh lòng thoái ý, chính là thời điểm tốt nhất để hắn tấn công.
Lạc Thanh Chu một đường suy nghĩ, rất mau đi đến Tây Hồ.
Lúc này trong bầu trời đêm, mây đen dày đặc, đột nhiên xẹt qua một tia thiểm điện, chiếu sáng cả Tây Hồ.
Nước hồ nổi sóng chập trùng, dưới mặt nước đột nhiên xuất hiện một bóng đen to lớn, nhìn qua xao động bất an.
Trong bầu trời đêm, đột nhiên bắt đầu xuất hiện thiểm điện không ngừng.
Lạc Thanh Chu gặp một màn này, trong lòng thất kinh.
Chẳng lẽ thiếu nữ Yêu tộc kia lại muốn độ kiếp?
Lần trước ở chỗ này độ kiếp thất bại, chẳng lẽ đêm nay lại muốn tiếp tục xung kích?
Suy nghĩ điểm này, hắn lập tức bay lên lầu các.
Thân ảnh xanh nhạt đang đứng chỗ mái cong, cúi đầu nhìn phía bóng đento lớn dưới hồ nước, thấy không rõ thần sắc trên mặt.
Lạc Thanh Chu chắp tay nói:
- Nguyệt tỷ tỷ, kia là Long nhi cô nương sao?
Thân ảnh xanh nhạt nhìn phía dưới, khẽ gật đầu, ngữ khí có chút ngưng trọng:
- Lôi kiếp tới sớm, nàng tựa hồ có chút nguy hiểm.
Tiếng sấm vang rền, mây đen quay cuồng.
Từng đầu lôi điện thô to, vạch phá bầu trời, tụ tập thật dày trong mây đen, kết thành một tấm lưới lôi kiếp lớn sấm chớp rền vang, bao phủ trên không cả Tây Hồ, khóa chặt tất cả khí cơ của vị đang muốn độ kiếp trong hồ.
Nàng không có chỗ để trốn, chỉ có thể nghênh đón.
Lần trước lôi kiếp thất bại, người nàng đầy thương tích.
Lần này, nếu thất bại nữa, nàng sẽ khó mà tấn cấp, thậm chí sẽ thân tử đạo tiêu, hồn phi phách tán trong lôi kiếp.
Cho nên, đây là một cơ hội cuối cùng của nàng.
Nàng sớm đã ăn vào tất cả đan dược đã chuẩn bị xong, lấy ra tất cả bảo vật, bạo phát ra tất cả tiềm năng của mình, chuẩn bị được ăn cả ngã về không.
Thắng, hóa rắn thành giao, nhất phi trùng thiên.
Thua, hôi phi yên diệt (tan thành cát bụi)...
Mặt hồ yêu lực bành trướng, khí lãng xoay tròn.
Vị trí trung tâm hồ nước, xuất hiện một vòng xoáy khổng lồ, bắt đầu cấp tốc xoay tròn.
Một cỗ năng lượng đáng sợ, tụ tập bên trong vòng xoáy.
- Ầm ầm!
Một tiếng sấm rền vang vọng trên bầu trời, khung cảnh sáng như ban ngày.
Từng đầu lôi điện thô to bắt đầu bắn nhanh xuống từ bên trong lưới lớn lôi điện kia, rơi vào bên trong vòng xoáy trên mặt hồ.
Sóng lớn ngập trời!
Phía dưới vòng xoáy, một bóng đen to lớn đang lấy nhục thân nghênh đón.
Bốn phía Tây Hồ, ẩn ẩn xuất hiện một tầng lồng ánh sáng thật mỏng trong suốt, ngăn cách tất cả dị tượng cùng âm thanh của vùng trời này.
Kia là pháp khí kết giới nàng đã sớm chuẩn bị.
- Oanh!
Lôi điện xuyên vào trong hồ, nước hồ lăn lộn.
Dưới mặt nước, đầu bóng đen kia đang thống khổ run rẩy, lại không cách nào tránh né, chỉ có thể cắn chặt răng, tiếp tục nghênh đón từng đầu lôi điện thô to rơi xuống từ phía trên.
Cả tòa Tây Hồ bị lôi điện chiếu rọi giống như ban ngày.
Phía trên lầu các.
Lạc Thanh Chu nhìn thiên uy đáng sợ trước mặt, trong lòng chấn kinh, nhưng nhìn từng đầu lôi điện thô to, thân thể của hắn lại không tự giác sản sinh ra một loại cảm giác thân thiết cùng khát vọng.
Giống như lúc khát nước, muốn uống nước.
Lại giống như lúc đói khát, muốn ăn đồ ăn.
Hắn lại sinh ra cảm giác thân cận những lôi điện dữ tợn mà đáng sợ kia.
Hắn nhìn về thân ảnh xanh nhạt phía trước.
Nàng vẫn như cũ đứng ở nơi đó, không nhúc nhích, tay áo bồng bềnh, mái tóc chập chờn, toàn bộ thân thể bị lôi điện chiếu rọi như thánh quang, mông lung huyền ảo nửa thật nửa giả.
- Ầm ầm!
Đột nhiên, một đầu lôi điện thô to nghiêng bắn về phía nơi này, rơi về phía đỉnh đầu của nàng.
Lạc Thanh Chu không có chút gì do dự, thân ảnh lóe lên, đứng ở bên cạnh của nàng, đột nhiên một quyền đánh tới đầu lôi điện thô to kia.
- Tư....
Lôi điện rơi vào nắm đấm của hắn, lập tức thuận theo cánh tay của hắn vọt về phía toàn thân, như một đầu lôi xà quấn quanh ở trên người hắn.
Nhưng rất nhanh đã biến mất không thấy gì nữa.