Nhà Ta Nương Tử , Không Thích Hợp

Chương 1263: Lấy thân báo đáp (1)




Viên hồn tâm đã từng ngưng kết trong cơ thể đang mạnh mẽ nhảy lên.

Toàn bộ thần hồn giống như thực thể, trên da thịt thấm ra từng giọt mồ hôi óng ánh, trong cơ thể mơ hồ có thể thấy được từng đầu kinh mạch xuyên qua trong đó, đang được khí lưu cọ rửa tắm giặt, co rụt lại rồi phình to ra, giống như đang hô hấp.

Tạp chất bên trong thần hồn chậm rãi bị bài trừ ra bên ngoài cơ thể.

Một canh giờ sau.

Toàn thân Lạc Thanh Chu đổ mồ hôi như mua, hồn tâm trong cơ thể vội nhanh nhảy lên, tất cả kinh mạch huyệt khiếu trở nên vô cùng nóng hổi.

Thân ảnh xanh nhạt thu hồi đầu ngón tay, đợi hắn thoáng lắng lại, âm thanh thanh lãnh mà nói:

- Duỗi hai tay ra.

Lạc Thanh Chu nghe vậy, chậm rãi giơ hai tay lên, không khỏi yếu ớt mà nói:

- Tỷ tỷ, điểm nhẹ...

Hắn còn nhớ rõ lần đầu tiên tối hôm qua, loại đau đớn kia quả thật không thua gì đau đớn đã từng cảm thụ khi thần hồn bị xé nứt, mà cảm giác càng thêm mãnh liệt.

Một đôi tay mềm mại mà lạnh buốt chậm rãi chạm vào trên bàn tay của hắn, lập tức, một cỗ ý lạnh thuận theo lòng bàn tay tiến vào hai tay của hắn.

Đêm nay vậy mà không chỉ không có đau đớn, hơn nữa còn phá lệ dễ chịu.

- Tê...

Lạc Thanh Chu thoải mái nhịn không được run run một chút, rên rỉ một tiếng.

Thì ra kinh mạch tối hôm qua đã được mở rộng, cho nên hôm nay đã không còn đau đớn, còn lại chỉ có sảng khoái, ý lạnh cọ rửa nóng hổi.

Hắn lập tức ổn định tâm thần, chăm chú vội dẫn khí lưu đi qua các huyệt khiếu.

Trong bất tri bất giác, hắn giống như đột nhiên tiến vào một loại trạng thái huyền diệu, quên đi hết thảy mọi thứ ngoại vật quanh người.

Không biết qua bao lâu.

Chờ khí lưu cùng hồn lực chìm vào đan hải trong cơ thể của hắn, hết thảy bình tĩnh lại, hắn mới chậm rãi mở hai mắt ra.

Mà bàn tay ngọc dán vào lòng bàn tay của hắn chẳng biết lúc nào, sớm đã buông ra.

Hai người bốn mắt nhìn nhau.

Lạc Thanh Chu giật mình, tỉnh táo lại, vội vàng chắp tay nói:

- Nguyệt tỷ tỷ, vất vả. Lần này, ta đều hoàn toàn nhớ kỹ, hẳn là sẽ không nhớ sai.

Thân ảnh xanh nhạt thản nhiên nói:

- Trước thử một lần đi. Tốc độ chậm một chút, đầu ngón tay của ta vẫn như cũ thả ở trên cơ thể ngươi, nếu như cảm thấy lục khiếu đau đớn, lập tức dừng lại, ta sẽ giúp ngươi tiếp tục đi qua.

- Được.

Lạc Thanh Chu lập tức nhắm hai mắt lại, bắt đầu tự mình thôi động hồn lực, dựa vào ký ức trong đầu, bắt đầu chậm rãi đi lại từng cái kinh mạch ở trong cơ thể.

Một tia lạnh buốt chạm vào lồng ngực của hắn, bắt đầu theo hồn lực trong cơ thể hắn chậm rãi du tẩu ở trên người hắn.

Không bao lâu, hắn đã chính xác không sai lầm đi qua một lần, lập tức cảm thấy toàn bộ thần hồn vô cùng sảng khoái, hồn tâm trong cơ thể nhảy lên, tựa hồ càng mạnh mẽ.

Thân ảnh xanh nhạt thu hồi đầu ngón tay, khẽ gật đầu:

- Không tệ.

Mặc dù chỉ nói hai chữ, Lạc Thanh Chu lại cảm nhận được cổ vũ lớn lao, chắp tay nói:

- Đa tạ Nguyệt tỷ tỷ, đều là công lao của Nguyệt tỷ tỷ.

Thân ảnh xanh nhạt nhìn mặt mũi hắn tràn đầy mồ hôi, thản nhiên nói:

- Nghỉ ngơi một hồi, đêm nay còn có thể lại tu luyện một lần. Về sau mỗi ban đêm ngươi chỉ cần tu luyện một lần, tốc độ hấp thu luyện hóa nguyệt hoa lực lượng hẳn là sẽ nhanh lên rất nhiều.

Lạc Thanh Chu cảm kích nói:

- n tình của tỷ tỷ.....

Thân ảnh xanh nhạt không đợi hắn nói xong, đã xuống giường hàn ngọc, đi hướng cửa ra vào nói:

- Chính ngươi tu luyện đi, ta một lúc sẽ đến.

Lạc Thanh Chu nhìn bóng lưng của nàng biến mất tại cửa ra vào, giật mình, nhìn về phía hai tay của mình.

Thần hồn tựa hồ trở nên càng thêm ngưng thật, mơ hồ có thể thấy được kinh mạch bên trong cơ thể, thậm chí còn có thể nhìn thấy mơ hồ mạch máu.

Khó trách quyển sách kia nói, thần hồn tu luyện tới cảnh giới nhất định, thật ra đã có thể tính là một người khác, về sau thậm chí có thể rời khỏi nhục thân bất tử bất diệt.

Hắn phải tiếp tục cố gắng.

Nghỉ ngơi một hồi, lau mồ hôi, đợi nhiệt độ cơ thể toàn thân hạ xuống, hắn nhắm hai mắt lại, bắt đầu tu luyện lần nữa.

Bóng đêm lặng yên trôi qua.

Khi hắn thu công, lúc mở hai mắt ra, thân ảnh xanh nhạt đang đứng ở bên cạnh, an tĩnh nhìn hắn, gặp hắn tỉnh lại, mở miệng nói:

- Trời đã sáng.

- Nhanh như vậy?

Mặt mũi Lạc Thanh Chu tràn đầy kinh ngạc, xoa xoa mồ hôi trên mặt, đi xuống giường hàn ngọc, nói:

- Nguyệt tỷ tỷ, đêm nay vất vả ngươi, về sau ta có thể tự mình tu luyện, không cần lại làm phiền ngươi. Còn có, lúc hấp thu nguyệt hoa lực lượng, Nguyệt tỷ tỷ cũng không cần sẽ bận rộn giúp ta, dù sao bây giờ tốc độ ta tu luyện nhanh hơn trước đó, miễn cho Nguyệt tỷ tỷ bị lôi điện đánh.