Nhà Ta Nương Tử , Không Thích Hợp

Chương 1234: Cầu ta (2)




- Tất cả mọi người Tần gia chúng ta đều sẽ ủng hộ chàng, chàng không phải một người. Đúng rồi, Thanh Chu ca ca, ngươi còn có Hạ Thiền đây? Nghe Bách Linh nói Hạ Thiền gần đây rất khắc khổ, một mực đang luyện kiếm, hẳn là vì Thanh Chu ca ca.

Lạc Thanh Chu nghĩ đến thân ảnh đơn bạc thích trầm mặc kia, trong lòng đột nhiên có chút áy náy cùng đau đớn, nói:

- Nha đầu kia... Thật ngốc.

Tần nhị tiểu thư thấp giọng nói:

- Thiền Thiền mới không ngốc, nàng chỉ là đem tất cả tâm tình của mình đặt ở trên người của chàng mà thôi. Thế giới của nàng ngoại trừ kiếm cùng tỷ tỷ, thì cũng chỉ có chàng.

- Thanh Chu ca ca, đừng sợ phiền phức nàng, cũng đừng sợ liên lụy nàng. Chàng cứ làm phiền nàng, để nàng giúp chàng làm thật nhiều việc. Như thế, nàng mới có thể vui vẻ, nàng mới có thể tìm thấy ý nghĩa của cuộc sống, chàng có biết chăng?

Lạc Thanh Chu đột nhiên ngồi xuống nói:

- Vậy bây giờ ta đi tìm nàng.

Tần nhị tiểu thư kinh ngạc một chút, lập tức ôm chặt hắn, một cái chân đặt ở trên hai chân của hắn, quyệt miệng mà nói:

- Không muốn, hiện tại không muốn... Thanh Chu ca ca đêm nay là của Vi Mặc, chỗ nào cũng không cho phép đi...

Lạc Thanh Chu lúc này mới lại lần nữa nằm xuống, ôm thân thể mảnh mai của nàng vào trong lòng, vuốt ve mái tóc đen nhánh nhu thuận của nàng, chậm rãi nói:

- Nhị tiểu thư, ta cảm giác giống như đang nằm mơ. Cùng Thiền Thiền ở cùng một chỗ, giống như nằm mơ, ở cùng một chỗ với nhị tiểu thư, cũng giống đang nằm mơ. Lúc trước lần đầu tiên ở bên hồ nhìn thấy nhị tiểu thư, nhị tiểu thư hất lên áo khoác tuyết trắng, thanh lệ yếu đuối, mắt ngọc mày ngài, đẹp giống như người đi ra từ bên trong tranh vẽ. Trong lòng ta lúc ấy suy nghĩ, Tần gia nhị tiểu thư thật xinh đẹp, thật ôn nhu, thật yếu đuối, thật làm người đau lòng. Khi đó cảm thấy nhị tiểu thư cao cao tại thượng, ta chỉ nhìn một chút cũng không dám, lại không nghĩ rằng trong nháy mắt, nhị tiểu thư xinh đẹp và cao cao tại thượng đã nằm ở trong ngực của ta, nàng nói có giống là đang nằm mơ hay không?

Tần nhị tiểu thư ‘Phốc phốc’ cười một tiếng, ngẩng lên khuôn mặt nhỏ xinh đẹp, đôi mắt sáng làn thu thuỷ nhẹ nhàng nhìn hắn nói:

- Thanh Chu ca ca, có phải còn có một loại khoái cảm khi chinh phục được Tần gia nhị tiểu thư cao cao tại thượng hay không?

Lạc Thanh Chu nói:

- Không có, là nhị tiểu thư chinh phục ta.

- Không có sao?

Tần nhị tiểu thư nhíu mày, mắt ngọc mày ngài, mỉm cười nói:

- Xem ra là Vi Mặc không có trách nhiệm làm thê tử, không để cho Thanh Chu ca ca thể nghiệm đến khoái cảm chinh phục Tần gia thiên kim cao cao tại thượng. Không có sao, hiện tại cũng không muộn.

- Nhị tiểu thư...

- Gọi ta Vi Mặc.

- Được rồi, vẫn gọi ta là nhị tiểu thư đi, dạng này Thanh Chu ca ca mới có thể càng có khoái cảm chinh phục chứ.

Lạc Thanh Chu đột nhiên cảm thấy bảo điệp đưa tin trong nhẫn chứa đồ chấn động một chút.

Hắn thân thể cứng đờ, lập tức lấy ra.

Tiểu Nguyệt phát tới tin tức: ca ca ca ca, ngươi đêm nay còn đi Tây Hồ không? Muội muội đã ra, muội muội đi tìm ca ca, có được hay không?

- Tê....

Lạc Thanh Chu run rẩy một chút, nghĩ đến chuyện xấu hổ tối hôm qua, không biết đêm nay Nguyệt tỷ tỷ còn có giúp hắn tu luyện hay không.

Hắn không có lập tức trả lời tiểu Nguyệt, trước gửi tin nhắn cho Nguyệt tỷ tỷ.

Nguyệt tỷ tỷ, đêm nay ngươi có đi Tây Hồ không?

Hắn quay đầu nhìn về phía cửa sổ.

Mưa thu ngoài cửa sổ vẫn đang rơi li ti dưới đất, nước mưa bay vào mái hiên, rơi vào bệ cửa sổ, cộc cộc ẩm ướt trên bệ cửa sổ, có dòng nước chảy nhẹ xuống dưới.

Mưa thu bên ngoài đang rơi, nhất định rất lạnh, nhưng bên trong lại dị thường ấm áp.

Một lát sau.

Tin nhắn trả lời lại:

- Có chuyện gì sao?

Lạc Thanh Chu cảm thấy ngữ khí mấy chữ này có chút lạnh lùng, nghĩ nghĩ, trả lời:

- Đêm nay ta muốn đi tu luyện, Nguyệt tỷ tỷ đi không?

Lại một lát sau.

Tin tức mới trở về tới:

- Đi làm sao?

Lạc Thanh Chu nhìn tin nhắn này, ngây cả người, lập tức trả lời nói:

- Giúp ta, Nguyệt tỷ tỷ nếu như có chuyện, coi như thôi.

Đối phương không tiếp tục trả lời nữa.

Lạc Thanh Chu lại đợi một hồi, trả lời cho tiểu Nguyệt:

- Tiểu Nguyệt, ta đêm nay muốn tu luyện, nếu không đêm nay ngươi đừng tới?

Tin tức rất mau đã trả lời lại.

Tiểu Nguyệt:

- Ca ca, ô ô, muội muội nhớ ngươi, muội muội chỉ muốn đi nhìn ca ca một chút, đứng an tĩnh ở bên cạnh nhìn. Muội muội thề, muội nhất định sẽ không quấy rầy ca ca tu luyện. Nếu ca ca không để muội muội đi, muội muội liền muốn khóc, ô ô ô.......

Lạc Thanh Chu nắm chặt ngọc thạch trong tay, cau mày, gương mặt đột nhiên trở nên có chút khó coi.

Một lúc sau.