Nhà Ta Nương Tử , Không Thích Hợp

Chương 1208: Quả nhiên là ngọt (1)




Tần nhị tiểu thư nghe vậy, cũng không cố kỵ đang ở bên ngoài, hỏi thêm:

- Mẫu thân còn nói với các ngươi cái gì không?

Châu nhi lắc đầu, nói:

- Lúc phu nhân gần đi khen ngợi Tiểu Điệp vài câu, nói nàng...

Nàng dừng một chút, nhìn người nào đó bên cạnh một chút, thấp giọng nói:

- Phu nhân nói Tiểu Điệp càng ngày càng đáng yêu, còn nói ngực của Tiểu Điệp lớn lên rất nhiều...

Tần nhị tiểu thư nghe xong, ánh mắt không khỏi nhìn Tiểu Điệp dưới mái hiên một chút, sau đó lại quay đầu nhìn về phía người nào đó.

Lạc Thanh Chu bước nhanh vào phòng, phân phó:

- Tiểu Điệp, chuẩn bị nước nóng.

Tiểu Điệp đáp ứng một tiếng, lập tức đi phòng bếp.

- Két két.

Lạc Thanh Chu đẩy cửa phòng ra, đi vào.

Trong phòng ngọn đèn cùng nến đỏ, tia sáng sáng tỏ.

Thu nhi mặc một bộ váy áo màu vàng nhạt, đang ngồi ở trên mép giường nhìn một cái yếm kim khâu, dưới làn váy là một đôi chân nhỏ tiêm tú mặc vớ lưới tuyết trắng, đang hơi rung nhè nhẹ.

Gặp hắn tiến đến, Thu nhi vội vàng thu hồi cái yếm, đứng lên, xấu hổ cúi đầu gọi:

- Cô gia...

Lạc Thanh Chu nhìn nàng một cái, nhìn về phía bình phong bên cạnh, nói:

- Ta một lúc sẽ ngâm trong bồn tắm.

Thu nhi ngẩng đầu nhìn hắn, sắc mặt đỏ lên, nói khẽ:

- Nô tỳ giúp cô gia chà lưng.

Lạc Thanh Chu vốn muốn nói có Tiểu Điệp là đủ, bất quá do dự một chút vẫn gật đầu.

Châu nhi vịn Tần nhị tiểu thư vào phòng, sau đó lại đi ra ngoài giúp Tiểu Điệp khiên thùng tắm vào phòng.

Tần nhị tiểu thư nhìn hai người một chút, cười nói:

- Thanh Chu ca ca không cần không có ý tứ, Thu nhi vốn chính là người của chàng, Tiểu Điệp có thể làm, nàng cũng có thể làm.

Lạc Thanh Chu nói:

- Nhị tiểu thư, ta chờ một lúc muốn ngâm trong bồn tắm, nàng...

Tần nhị tiểu thư cười nói:

- Vi Mặc và Thanh Chu ca ca cùng nhau tắm, có được hay không?

Lạc Thanh Chu nói: - ....

Tần nhị tiểu thư nhìn biểu lộ trên mặt hắn, buồn cười:

- Được rồi, đêm nay tha cho Thanh Chu ca ca, Vi Mặc qua bên kia tắm.

Nói xong, lại quay người ra khỏi gian phòng.

Thùng tắm rất nhanh được khiêng vào, đặt ở sau tấm bình phong.

Hai nha hoàn sau đó bắt đầu đi vào châm thêm nước.

Lúc Tiểu Điệp thêm vào một lần nước cuối cùng, lên tiếng nói:

- Công tử, đêm nay để Thu nhi tỷ tỷ hầu hạ người tắm rửa, nô tỳ và Châu nhi tỷ tỷ đi hầu hạ tiểu thư.

Nói xong liền chạy ra ngoài, khép cửa phòng lại.

Trong phòng, lập tức chỉ còn lại có Lạc Thanh Chu và Thu nhi hai người.

Thu nhi tự nhiên hào phóng đi đến trước thùng tắm, nói khẽ:

- Cô gia, đến đây đi, nô tỳ giúp người cởi quần áo. Nô tỳ hầu hạ người không có cái gì ngượng ngùng.

Lạc Thanh Chu nhìn nàng một cái, nói:

- Chính ta cởi là được rồi.

Thu nhi không nói gì thêm, chủ động giúp hắn giải khai dây thắt lưng bên hông, giúp hắn cởi bỏ quần áo, thậm chí còn quỳ trên mặt đất, giúp hắn cởi bỏ vớ chân.

Gương mặt Lạc Thanh Chu có chút nóng lên, lập tức tiến vào thùng tắm, ngâm vào đáy nước.

Ngồi trong nước một hồi, hắn đưa tay lấy ra một cái bình thuốc từ túi trữ vật trong quần áo bên cạnh, mở nắp bình ra, đem một giọt dược thủy nhỏ vào trong thùng tắm.

Nước sạch rất nhanh bị nhuộm đỏ.

Thu nhi ở một bên kinh ngạc nhìn.

Lạc Thanh Chu thu hồi bình thuốc, giải thích nói:

- Đây là thuốc ta mua, cường thân kiện thể, về sau mỗi đêm đều sẽ dùng nó ngâm trong bồn tắm. Thu nhi, ngươi không được nói với người khác chuyện này đó.

Thu nhi lập tức nói:

- Cô gia yên tâm, Thu nhi tuyệt sẽ không nói lung tung.

Lạc Thanh Chu nhìn nàng nói:

- Nếu như là Châu nhi, ta chắc chắn sẽ không để nàng nhìn thấy, cô gia tin tưởng miệng của ngươi, khẳng định kín hơn so với nàng.

Thu nhi đi đến phía sau hắn, duỗi ra hai bàn tay ngọc thon dài, giúp hắn mát xa ở sau lưng, có chút cúi đầu, không nói gì, gương mặt non nớt thanh lệ lặng lẽ nhiễm lên hai vết đỏ ửng.

Lạc Thanh Chu không còn có lại nói tiếp, dựa vào thùng gỗ, nhắm mắt lại, rất mau tiến vào trạng thái tu luyện.

Nước màu đỏ trong thùng gỗ dần dần trở nên trong suốt.

Da thịt của hắn cũng càng ngày càng nóng hổi.

Hắn rất nhanh tiến vào một loại trạng thái huyền diệu, giống như tiến vào một thế giới khác, nội lực động đậy di chuyển toàn thân, lẻn vào từng cái trong huyệt, ngũ tạng lục phủ, cảm giác rất ấm áp dễ chịu.

Thu nhi an tĩnh giúp hắn chà người, tay nhỏ mềm mại di chuyển xung quanh trên lưng, trên cổ, trên đầu, trên bờ vai, thậm chí trên cánh tay, trước ngực của hắn, nhẹ nhàng xoa bóp, tựa hồ đang phối hợp với cỗ khí lưu chầm chậm di động trong cơ thể kia.

Ánh mắt của nàng thì len lén nhìn về phía trong nước, nhẹ nhàng cắn môi phấn, gương mặt càng đỏ.

Thời gian trôi qua rất nhanh.

Khi Lạc Thanh Chu tỉnh lại từ loại trạng thái huyền diệu kia, màu đỏ trong nước đã sớm bị hấp thu sạch sẽ, trong thùng tắm trong suốt thấy đáy.