Nhà Ta Nương Tử , Không Thích Hợp

Chương 1207: Thiền Thiền thật là thơm (2)




Hạ Thiền nằm trong ngực hắn, cứng đờ, cầm chuôi kiếm, nói:

- Thả, buông ra.

Lạc Thanh Chu hỏi:

- Đại tiểu thư đâu?

Hạ Thiền giãy dụa nói:

- Phòng, gian phòng, ngươi đi.

Lạc Thanh Chu yên lòng, lại đợi một hồi, gặp nhị tiểu thư và Bách Linh cũng không có tới, nghĩ rằng các nàng đã trực tiếp đi tìm đại tiểu thư.

Hắn trực tiếp ôm Hạ Thiền, tiến vào trong lương đình, ngồi xuống trên băng ghế đá, sau đó để Hạ Thiền ngồi ở trong ngực của mình, ôm chặt nàng, nói:

- Hạ Thiền, đừng vùng vẫy, cô gia nói cho ngươi chuyện này.

- Không, không muốn.

Hạ Thiền tiếp tục giãy giụa.

Lạc Thanh Chu biết được nàng ở chỗ này thẹn thùng, sợ bị đại tiểu thư cùng Bách Linh nhìn thấy, vội vàng nói:

- Nhị tiểu thư cũng tới, vừa rồi cùng một chỗ với Bách Linh đi tìm đại tiểu thư, ngươi yên tâm, hiện tại không có người tới đây.

Vừa nghe lời này, Hạ Thiền vẫn như cũ giãy dụa, bất quá cường độ giãy dụa rõ ràng ít đi một chút.

Lạc Thanh Chu trực tiếp đoạt lấy kiếm của nàng, thu vào trong túi trữ vật của mình, sau đó cầm hai bàn tay nhỏ của nàng nói:

- Thiền Thiền, cô gia hỏi ngươi một vấn đề.

Hạ Thiền lại vùng vẫy một hồi liền không tiếp tục động, quay mặt nhìn ra phía ngoài, không để ý tới hắn.

Lạc Thanh Chu trực tiếp hỏi:

- Ngươi ưa thích cô gia là người đọc sách ôn tồn lễ độ, hay là thích cô gia uy vũ cường đại, cùng đi giết người với ngươi.

Chân trắng của Hạ Thiền có chút phồng lên, trầm mặc một hồi, mới nói:

- Đều, đều không, thích.

- Cái gì? Đều thích? Hạ Thiền cũng quá tham đi, vậy mà thích cô gia với hai loại phong cách.

Lạc Thanh Chu nói, bẹp một ngụm hôn lên trên gương mặt của nàng, nói:

- Thiền Thiền thật là thơm, vỗ mông ngựa cũng thật là thơm.

Hạ Thiền mặt xoay qua, tức giận nhìn hắn chằm chằm, lập lại:

- Đều không, thích.

- A, đều thích, cô gia nghe rõ.

Lạc Thanh Chu nói, lại hôn một cái lên miệng nhỏ của nàng.

Hạ Thiền giãy dụa, nắm chặt hai nắm tay nhỏ, tựa hồ muốn đánh hắn, lại bị hai cánh tay của hắn sớm đã nắm chặt.

- Xấu, bại hoại, thả, buông ra.

Hạ Thiền vội la lên, tiếp tục giãy giụa.

Lạc Thanh Chu nhắc nhở:

- Thiền Thiền, đừng vùng vẫy, cẩn thận chờ một lúc làm tỉnh lại tiểu cô gia, trực tiếp ở chỗ này giáo huấn ngươi.

Hạ Thiền tựa hồ nghe không hiểu, còn đang giãy dụa.

Lạc Thanh Chu thả nàng nằm xuống, đầu cúi thấp, hôn lên trên miệng nhỏ của nàng.

Bách Linh im ắng đến, lại không hề có một tiếng động rời đi.

Trong phòng.

Tần nhị tiểu thư đang ngồi ở trên giường, thấp giọng nói chuyện cùng Tần đại tiểu thư.

Không biết qua bao lâu.

Động tĩnh trong hậu hoa viên mới ngừng lại.

Lạc Thanh Chu nhìn thiếu nữ an tĩnh trong ngực, ôn nhu nói:

- Hạ Thiền, cô gia muốn nói với ngươi, ngươi mãi mãi cũng là người mà cô gia thương tiếc nhất yêu thương nhất, không nên suy nghĩ bậy bạ, cô gia sẽ không rời khỏi ngươi, mãi mãi cũng sẽ không.

Hai con ngươi Hạ Thiền ngập nước, kinh ngạc nhìn hắn, mới nói:

- Nha.

- Ngươi không tin cô gia?

Gương mặt Hạ Thiền xinh đẹp hiện lên đỏ ửng nhàn nhạt, không có trả lời.

Lạc Thanh Chu nhìn bộ dáng nàng thẹn thùng rất khả ái, nhịn không được lại hôn một chút miệng nhỏ của nàng, ôn nhu nói:

- Hạ Thiền, còn trách cô gia sao??

Hạ Thiền giật mình, khẽ lắc đầu.

Lạc Thanh Chu ôm nàng, gương mặt hắn và khuôn mặt nhỏ của nàng dán với nhau cùng một chỗ, nhu tình rả rích thân mật cùng nhau.

Thiếu nữ nằm ở trong ngực của hắn, mở to hai mắt, yên lặng, không còn giãy dụa, trên khuôn mặt nhỏ nhắn thanh lệ tinh xảo lộ ra thần sắc nhu hòa như ánh trăng trong sáng.

Ánh trăng như nước, đêm tối yên tĩnh.

Bên trong bụi cây bên cạnh đang lặng lẽ giấu một cái đầu đang mở to hai mắt nhìn lén.

Sau nửa canh giờ.

Lạc Thanh Chu mang theo đèn lồng, vịn Tần nhị tiểu thư rời đi.

Bách Linh đưa hai người đến ngoài cửa, đột nhiên mở miệng nói:

- Cô gia, có phải ngươi quên cái gì rồi hay không?

Sắc mặt Lạc Thanh Chu biến hóa, quay đầu trừng nàng một chút.

Bách Linh nói:

- Cô gia, ngươi trừng người ta làm gì? Ngươi quên chúc người ta ngủ ngon nha.

- Ngủ ngon.

Khóe miệng Lạc Thanh Chu giật một cái, không tiếp tục để ý đến nàng, vội vàng vịn Tần nhị tiểu thư rời đi.

Bách Linh ở phía sau đắc ý cười vang.

Mai Hương Uyển.

Châu nhi đang ở trong tiểu viện dương dương đắc ý luyện phi đao.

Phốc phốc.

Tiểu Điệp thì đứng dưới mái hiên cổ động cho nàng.

- Châu nhi tỷ tỷ thật lợi hại.

- Châu nhi tỷ tỷ ném thật chuẩn, vậy mà mỗi lần đều có thể ghim trúng.

Thu nhi thì sớm tắm rửa, vào phòng.

Lạc Thanh Chu vịn Tần nhị tiểu thư, rất mau trở lại tiểu viện.

Châu nhi vội vàng thu phi đao, đi qua tiếp nhận đèn lồng nói:

- Tiểu thư, vừa rồi phu nhân có tới qua, ở trong phòng nói với Thu nhi mấy câu liền đi.