Nhà Ta Nương Tử , Không Thích Hợp

Chương 1201: Cầu ngươi (3)




Lạc Thanh Chu đáp ứng một tiếng:

- Được.

Tần nhị tiểu thư gặp hắn đi xa, được Thu nhi đỡ, tiến vào tiểu viện, nói khẽ:

- Thu nhi, đêm nay chuẩn bị một chút.

Thu nhi giật mình, lập tức hiểu được, thấp giọng hỏi:

- Tiểu thư, tối hôm qua...

Tần nhị tiểu thư thở dài một hơi, nói:

- Cô gia không dám đụng ta, bất quá... Ta dựa theo ngươi dạy ta, dùng tay giúp hắn, không biết có tính động phòng không.

Thu nhi thấp giọng cười nói:

- Hẳn là tính, dù sao cô gia rất dễ chịu.

Tần nhị tiểu thư cũng cười theo, nói:

- Xem ra, thật sự chàng ấy rất dễ chịu.

Hai người thấp giọng nói chuyện, nhẹ nhàng đẩy cửa phòng ra.

Ai ngờ Nam Cung Mỹ Kiêu nghe được âm thanh đã tỉnh lại, đang chuẩn bị đi ra, thấy chỉ có hai người các nàng, kinh ngạc một chút, nói:

- Vi Mặc, tên kia đâu?

Tần nhị tiểu thư cười nói:

- Hắn đọc sách đi.

Nam Cung Mỹ Kiêu cau mày nói:

- Các ngươi tối hôm qua động phòng?

Tần nhị tiểu thư nói:

- Ngủ cùng nhau.

Nam Cung Mỹ Kiêu đánh giá nàng một chút, gật đầu nói:

- Tên kia còn tính là nam nhân, không có bị dục vọng làm choáng váng đầu óc, ta còn tưởng rằng ngươi hôm nay không thể bước đi được.

Thu nhi vội vàng lui ra ngoài, khép cửa phòng lại.

Nam Cung Mỹ Kiêu vịn Tần nhị tiểu thư, ngồi ở trên giường, hiếu kì hỏi:

- Tối hôm qua các ngươi ngủ ra sao? Nói cho ta một chút.

Tần nhị tiểu thư cười nói:

- Chính là nằm cùng một chỗ, sau đó... Nói một vài lời tâm tình, sau đó thì trời liền sáng.

- Chỉ như thế này?

Nam Cung Mỹ Kiêu kinh ngạc một chút, bán tín bán nghi nói:

- Tên kia thật một chút cũng không có đụng ngươi? Làm sao ta không quá tin tưởng?

Tần nhị tiểu thư nói:

- Đụng ngược lại là đụng, chính là ôm ta, vuốt ve một chút tóc và phía sau lưng của ta, hôn ta mấy lần.

- Còn gì nữa không?

- Không có.

- Vậy còn ngươi?

- Ta... Ta động thủ động cước với hắn trong chốc lát.

- Động thủ động cước?

- Lúc hắn đi trở về, trời đều sắp sáng, không có thời gian làm cái gì.

Nam Cung Mỹ Kiêu nghe vậy nhíu mày, nói:

- Sao lại muộn như vậy? Hắn vẫn luôn đợi ở bên cạnh Trưởng công chúa nơi đó sao?

Tần nhị tiểu thư nói:

- Ừm, Trưởng công chúa đang thương lượng chuyện với hắn.

Nam Cung Mỹ Kiêu trầm mặc một hồi, nói:

- Vi Mặc, ta cảm giác Trưởng công chúa xem trọng hắn tựa hồ không quá bình thường?

Tần nhị tiểu thư nghi ngờ nói:

- Làm sao không bình thường?

Nam Cung Mỹ Kiêu nói:

- Thật ra tối hôm qua không phải ta đi thông báo cho Trưởng công chúa, trước khi ta đi, Trưởng công chúa đã biết tin tức này. Lúc ta đến đó không có nhìn thấy nàng, chỉ thấy được Nguyệt Vũ, Nguyệt Vũ nói Trưởng công chúa đã mang người xuất phát.

Vừa nghe lời này, Tần nhị tiểu thư giật mình, nói:

- Là ai thông báo?

Nam Cung Mỹ Kiêu nhíu lông mày, nói:

- Ta hoài nghi trong phủ có người của Trưởng công chúa, bất cứ lúc nào chú ý nhất cử khẽ động của hắn, lại hoặc là, có người ở bên ngoài nhìn tình huống trong phủ. Đoán chừng người Cẩm Y vệ vừa chạy đến, tin tức đã truyền vào trong cung. Còn có....

Dừng một chút, nàng lại nói:

- Bản sự của Trưởng công chúa, ta cảm thấy lúc Cẩm Y vệ vừa đạt được mệnh lệnh này, nàng hẳn đã nhận được tin tức, nhưng nàng cũng không có phái người sớm thông báo chúng ta, mà đợi chuyện phát sinh lại đi cứu... Như vậy, chúng ta mới có thể cảm động nàng đến rơi nước mắt, Lạc Thanh Chu mới có thể khăng khăng một mực đối với nàng.

Tần nhị tiểu thư nghe xong, trầm mặc một hồi, nói:

- Bất kể như thế nào, Trưởng công chúa hoàn toàn chính xác có ân với chúng ta.

Nam Cung Mỹ Kiêu nói:

- Ta không phủ nhận. Bất quá Vi Mặc, Lạc Thanh Chu gia hỏa này quá ưu tú, người người thèm nhỏ dãi, ngươi cần phải nhìn kỹ.

Tần nhị tiểu thư cười nói:

- Mỹ Kiêu tỷ, nhiều người như vậy giúp đỡ Vi Mặc cùng một chỗ nhìn, còn có Mỹ Kiêu tỷ đây, sợ cái gì.

Sắc mặt Nam Cung Mỹ Kiêu cứng lại một chút, khẽ nói:

- Đâu có chuyện gì liên quan tới ta, không quan hệ với ta.

Hai người lại hàn huyên một hồi, sau đó đi lên giường nằm xuống, tiếp tục trò chuyện.

- Vi Mặc, đây là giường mới của các ngươi, hắn còn không có ngủ qua, ta nằm ở chỗ này không tốt lắm đâu?

- Không sao đâu, hắn lại không biết.

- Hừ, hắn biết thì đã sao, chẳng lẽ còn dám ghét bỏ bản quận chúa.

- Đúng đấy, hắn biết cũng không dám lên tiếng, sẽ chỉ vụng trộm cao hứng ở trong lòng.

- Ừm? Vi Mặc, có ý tứ gì?

- Không có gì. Mỹ Kiêu tỷ, nơi này của ngươi thật lớn, ta sờ một chút được không?

Lúc Lạc Thanh Chu đi vào Linh Thiền Nguyệt cung, Bách Linh đang thảo luận với Hạ Thiền ở ngoài tiền viện.

Bách Linh đang hỏi thăm chuyện tối hôm qua trong cung.

Đương nhiên, đặc biệt là chuyện liên quan tới hắn.

Đợi nhìn thấy hắn vào cửa, hai người lập tức ngậm miệng lại.