Nhà Ta Nương Tử , Không Thích Hợp

Chương 1192: Trưởng công chúa dùng mỹ nhân kế (1)




Trong thư phòng.

Nến đỏ thiêu đốt, khói thuốc tung bay.

Trên mặt đất phủ lên thảm đỏ, phía trước cửa sổ treo lụa đỏ, trong không khí trôi nổi một cỗ khí tức giống như hương hoa.

Chẳng biết tại sao, Lạc Thanh Chu lúc này đột nhiên nghĩ đến thuốc mê mà Bách Linh đưa cho hắn.

Đương nhiên, hắn không khỏi nghĩ tới tao ngộ khi lần trước tiến cung.

- Tiên sinh, mời ngồi.

Hai người đến chỗ cửa chính, cởi giày ra, Nam Cung Hỏa Nguyệt mặc vớ lưới tuyết trắng, đi đến trước bàn, đưa tay mời.

Lạc Thanh Chu đi đến đối diện, ngồi quỳ chân xuống.

Nha hoàn rất nhanh bưng tới ấm trà chén trà, rót trà nóng cho hai người.

Lạc Thanh Chu nhìn thoáng qua nha hoàn, trong lòng âm thầm thở dài một hơi.

Hắn không có chủ động nhắc tới chuyện Hoa Cốt lần trước.

Bởi vì mặc kệ chuyện lần đó có phải ý của Trưởng công chúa hay không, đối phương đều thất bại, cho nên hắn không cần thiết nhắc đến, miễn cho xấu hổ.

Hôm nay Trưởng công chúa có thể nói là cứu được hết thảy mọi người Tần gia bọn hắn, nàng đến chậm một bước, hắn sẽ bộc lộ ra thân phận võ giả giết người, hậu quả tự nhiên không thể tưởng tượng nổi.

Cho nên, hôm nay vô luận Trưởng công chúa phân phó hắn làm bất cứ chuyện gì, hắn cũng không có lý do từ chối.

Đương nhiên, ngoại trừ sự kiện kia.

Bởi vì tối nay là đêm động phòng hoa chúc của hắn và nhị tiểu thư.

- Tiên sinh, đêm nay vốn là đêm ngươi động phòng hoa chúc, lại làm cho ngươi ở chỗ này bồi tiếp bản cung nói chuyện phiếm, trong lòng bản cung rất băn khoăn.

Nam Cung Hỏa Nguyệt nâng chung trà lên, mặt mũi tràn đầy xin lỗi nói:

- Bản cung lấy trà thay rượu, kính tiên sinh một chén, bày tỏ áy náy.

- Điện hạ nói quá lời, hẳn là Thanh Chu kính điện hạ, cảm tạ điện hạ xuất thủ cứu giúp.

Lạc Thanh Chu nâng chung trà lên, nhìn thoáng qua nước trà trong chén, không do dự, ngửa đầu uống một hơi cạn sạch.

Nam Cung Hỏa Nguyệt mỉm cười, không có uống, mà để chén trà trong tay xuống, nhìn hắn nói:

- Tiên sinh, bên trong trà này có độc.

Mặt Lạc Thanh Chu không đổi sắc:

- Cái mạng này của Thanh Chu là điện hạ cho, nếu như điện hạ muốn lấy đi, Thanh Chu tuyệt không dám phản kháng.

Nam Cung Hỏa Nguyệt cười nói:

- Không phải độc dược đòi mạng, là thuốc thôi tình mà thôi. Tiên sinh, bản cung coi trọng ngươi, nhưng không biết nên như thế nào mới có thể chân chính buộc lại tâm của tiên sinh, cho nên... Cũng chỉ có thể dùng… Mỹ nhân kế. Tiên sinh lúc trước giảng giải về mỹ nhân kế cho bản cung, bản cung lúc kia đã âm thầm nghĩ, nhân tài giống như tiên sinh, tự nhiên cũng có tư cách để bản cung dùng mỹ nhân kế. Tiên sinh sẽ không trách bản cung đó chứ?

Lạc Thanh Chu cúi đầu nhìn thoáng qua chén trà, trầm mặc một chút, ngẩng đầu lên nói:

- Điện hạ, có thể không phải đêm nay không? Lúc khác, Thanh Chu nguyện ý tiếp nhận.

Trưởng công chúa đã lấy ra tất cả thành ý giúp hắn cứu hắn, như vậy, hắn tự nhiên cũng nên nỗ lực một chút.

Nàng đã cho rằng như thế nàng mới có thể an tâm, như vậy, hắn tiếp nhận là được.

Một lần hai lần không còn ba, hắn biết được hậu quả của việc từ chối một nữ tử đáng sợ như nàng.

Nam Cung nguyệt cười mà không cười nói:

- Tiên sinh, bản cung còn chưa hề nói dùng mỹ nhân nào đây, tiên sinh nhanh như vậy đã đáp ứng?

Lạc Thanh Chu nghe vậy giật mình:

- Không phải Hoa Cốt à?

Nam Cung nguyệt cười nói:

- Hoa Cốt lần nữa thất bại ở nhiệm vụ lần trước, biểu thị nàng đã vô dụng, bản cung đã đưa nàng cho Đoan vương thúc. Đoan vương thúc rất thích, nghe nói gần đây mỗi ngày đều cùng với nàng ở chung một chỗ, vui đến ngay cả Tiểu Nhuỵ đều mặc kệ.

Lạc thanh giật mình, trầm mặc.

Nam Cung Hỏa Nguyệt nhìn hắn một hồi, nói:

- Tiên sinh có cảm giác khổ sở và hối hận gì không?

Lạc Thanh Chu có chút cúi đầu, thản nhiên nói:

- Đương nhiên sẽ có, Hoa Cốt cô nương xinh đẹp như vậy. Chủ yếu hơn chính là, lần trước Thanh Chu tắm rửa ở phía sau, nàng từng đi vào cùng tắm với Thanh Chu trong một cái thùng, Thanh Chu đã thấy hết thân thể của nàng, chiếm hết tiện nghi của nàng.

Nam Cung Hỏa Nguyệt nhíu mày hỏi:

- Thế vì sao tiên sinh cuối cùng lại từ bỏ?

Lạc Thanh Chu vuốt ve chén trà trống không trong tay, dừng một chút, nói:

- Thanh Chu là nam nhân, đối mặt loại tình huống kia, tự nhiên rất khó nhịn xuống. Nhưng chính bởi vì Thanh Chu là nam nhân, mới biết được cái gì nên làm, cái gì không nên làm. Điện hạ xem nàng như thương phẩm giao dịch với Thanh Chu, Thanh Chu không đành lòng. Còn có, Thanh Chu không thể có lỗi với nương tử trong nhà.

Nam Cung Hỏa Nguyệt thở dài một hơi, nói:

- Tiên sinh là quân tử, biết được tôn trọng nữ tử, biết được thương hoa tiếc ngọc, đáng tiếc, quên đi quy tắc tiên sinh hiện tại còn chưa đủ mạnh, lại muốn dựa theo quy tắc trong lòng mình làm việc, không chỉ có sai, hơn nữa còn sẽ mất đi rất nhiều.