Nhà Ta Nương Tử , Không Thích Hợp

Chương 1132: Tỷ phu, Vi Mặc cần huynh bảo hộ (1)




Lạc Thanh Chu kinh ngạc một chút, nhớ lại.

Người ở trước mắt này vừa mới gọi tên của mình tựa hồ gọi Hàn Cẩm, lúc trước hắn trúng giải nguyên tại Mạc Thành, vị Hàn công tử này cùng mấy tên thư sinh khác đi Tần phủ bái phỏng qua hắn.

- Lạc huynh không nhớ rõ tại hạ sao? Tại hạ Hàn Cẩm, lúc trước cùng Chu Phàm mấy người đi trong phủ bái phỏng qua Lạc huynh.

Hàn Cẩm đi đến chỗ gần, vẻ mặt tươi cười chắp tay nói, ánh mắt cũng lướt nhìn hai thiếu nữ bên cạnh hắn một chút.

Lạc Thanh Chu chắp tay nói:

- Thì ra là Hàn huynh, đương nhiên nhớ kỹ.

Hàn Cẩm cười nói:

- Không nghĩ tới trùng hợp như vậy, Lạc huynh cũng tới kinh đô. Đúng rồi, tại hạ giới thiệu cho Lạc huynh quen biết mấy người bằng hữu.

Nói rồi chỉ vào ba tên nam tử phía sau, lần lượt giới thiệu:

- Vị này là Trữ Châu Trương lâu nguyên Trương huynh, vị này là Giang Nam Hứa thị Hứa huynh, vị này là dân bản địa kinh đô Thượng Quan Hồng Thượng Quan huynh.

Ba người đều nho nhã lễ độ chắp tay chào.

Lạc Thanh Chu cũng chắp tay.

Hàn Cẩm cười nói:

- Đúng rồi Lạc huynh, hôm nay bên trên Tây Hồ có thi hội, chính là ở bên trên thuyền hoa đằng kia, không biết Lạc huynh có thể đi theo chúng ta lên trên tham gia một chút náo nhiệt?

Lạc Thanh Chu từ chối nói:

- Hôm nay tại hạ còn có việc, không đi được.

Hàn Cẩm nghe vậy, ánh mắt lại nhìn hai thiếu nữ bên cạnh hắn một chút, cười nói:

- Lạc huynh, hai vị này là...

Lạc Thanh Chu ngắn gọn mà nói:

- Tiểu thư nhà ta.

Lời vừa nói, Hàn Cẩm giật mình, nghi ngờ nói:

- Tiểu thư nhà ngươi? Lạc huynh không phải ở rể Tần gia sao? Hai vị này…

Lạc Thanh Chu không tiếp tục nói nhảm cùng hắn, chắp tay nói:

- Hàn huynh, vậy các ngươi tham gia thi hội đi, tại hạ còn muốn theo giúp hai vị tiểu thư nhà ta đi du thuyền.

Nói rồi chuẩn bị rời đi.

Ba tên nam tử khác thấy thế, lập tức gấp, vội vàng ngăn cản đường đi của bọn hắn.

Thanh niên hơi mập tên gọi Hứa Thả trong đó vội vàng cười nói:

- Lạc huynh, hôm nay đúng lúc gặp phải, mọi người kết giao bằng hữu, cần gì phải vội vã rời đi. Vừa hay các ngươi muốn đi ngồi du thuyền, không bằng theo chúng ta đi tham gia thi hội, phong cảnh bên kia còn đẹp hơn nhiều so với trên thuyền nhỏ.

Lạc Thanh Chu nhìn thoáng qua ánh mắt của hắn, nghe được trong lòng của hắn nói thầm: ‘Thì ra tiểu tử này là người ở rể, vậy thì dễ xử lý hơn nhiều. Hôm nay vô luận như thế nào, đều muốn đưa hai mỹ nhân nhi này lên thuyền.

Người nam tử gọi Thượng Quan Hồng có dáng người cao gầy cũng chắp tay mỉm cười nói:

- Lạc huynh, chúng ta lần đầu tiên gặp mặt, cứ như vậy không cho mặt mũi sao? Thượng Quan Hồng ta mặc dù không phải người có quyền thế, nhưng ở văn đàn kinh đô, cũng xem như hơi có chút tình mọn.

Nói đến đây, cái cằm hắn khẽ nhếch, nhìn về phía hai thiếu nữ bên cạnh hắn, thản nhiên nói:

- Gia phụ chính là... A.

- Ầm!

Còn chưa có nói xong, Lạc Thanh Chu bay lên đá một cước, trực tiếp đá vào trên bụng hắn, trực tiếp đá hắn nằm rạp trên mặt đất.

Mấy nam tử khác lập tức mặt mũi tràn đầy kinh ngạc.

- Lạc huynh, ngươi.....

Hàn Cẩm vừa muốn nói chuyện, Lạc Thanh Chu ‘Phanh’ một cước, cũng đá hắn nằm rạp trên mặt đất.

- Ngươi làm cái gì? Tất cả mọi người là người đọc sách, quân tử động khẩu không động thủ...

Hai tên văn nhân khác thay đổi sắc mặt, một bên gầm thét, một bên lui lại.

Lạc Thanh Chu vẫn đuổi theo, lại một cước một tên, đá hai người bọn họ nằm rạp trên mặt đất.

Hắn dùng sức vừa đủ.

Bốn người đều nằm rạp trên mặt đất, ôm bụng, sắc mặt trắng bệch, há to mồm, đau nói không ra lời, muốn mắng cũng mắng không ra.

Lạc Thanh Chu không tiếp tục để ý tới bọn hắn, quay đầu nói với Tần nhị tiểu thư:

- Đi thôi, chúng ta đi ngồi thuyền.

Lúc này, thư đồng cùng bọn hạ nhân mà bốn tên nam tử mang theo đều từ bên bờ không xa chạy tới.

Tên nam tử gọi Thượng Quan Hồng kia rốt cục có thể mở miệng nói chuyện, tức giận hô:

- Đánh cho ta, đánh chết hắn!

Lạc Thanh Chu thấy bảy tám tên sai vặt dáng người cường tráng chạy tới, vội vàng lôi kéo Tần nhị tiểu thư, núp ở đằng sau Nam Cung Mỹ Kiêu, nói:

- Quận chúa, nhờ vào ngươi.

Nam Cung Mỹ Kiêu quay đầu nhìn hắn nói:

- Thân thể ta hôm nay không quá dễ chịu, không động được. Mà chúng ta đều là nữ tử yếu nhược, ngươi đường đường thân là nam nhi, gặp được loại chuyện này, không phải nên liều mạng bảo hộ chúng ta sao?

Châu nhi lập tức đi đến phía trước, từ bên hông lấy ra phi đao:

- Cô gia, tiểu thư, đừng sợ, có Châu nhi ở đây, bọn hắn đừng mơ động một cọng tóc gáy của các ngươi.

Thu nhi kéo lại nàng, nói:

- Châu nhi, sẽ chết người đấy.

Mặt mũi Châu nhi tràn đầy tự tin nói:

- Không sao đâu, ta đâm đùi bọn hắn.