Lạc Thanh Chu nghe vậy giật mình, quay đầu nhìn về phía nàng, gặp nàng một mặt bình tĩnh, dừng một chút, nói:
- Ta đã nói nhiều lần với nhị tiểu thư, nói nhị tiểu thư chờ một chút. Hiện tại nhị tiểu thư còn là mới uống thuốc, có thể chờ thêm một tháng nữa, chờ bệnh tình triệt để ổn định lại, mới có thể tương đối ổn thỏa một chút.
Tần Khiêm Gia khẽ gật đầu:
- Nha.
Lạc Thanh Chu lại nhìn nàng một chút, gặp nàng cầm một quyển sách trong tay, đành phải chủ động tìm chủ đề nói:
- Đại tiểu thư gần nhất đang xem sách gì?
Tần Khiêm Gia trầm mặc một chút, chậm rãi khép lại quyển sách đang bị lật ra, lộ ra tên sách trên bìa.
Lạc Thanh Chu nhìn thoáng qua, bìa vậy mà có viết « Thạch Đầu Ký » vài chữ to.
Tần Khiêm Gia mở miệng nói:
- Vi Mặc đưa tới, nói là ngươi viết.
Lạc Thanh Chu có chút xấu hổ, do dự một chút, vẫn là giải thích:
- Thật ra Lâm cô nương bên trong cũng không phải là chiếu vào nhị tiểu thư viết, ta...
- Ta vừa nhìn, còn không có nhìn thấy Lâm cô nương.
Tần Khiêm Gia ngẩng đầu nhìn hắn, nói:
- Ngươi chột dạ như thế, xem ra hẳn là.
Lạc Thanh Chu: - ...
Nói chuyện phiếm gián đoạn, bầu không khí lần nữa lâm vào xấu hổ.
Lạc Thanh Chu ‘Khụ khụ’ một tiếng, quay đầu nhìn về phía trong phòng, nói:
- Hai tiểu nha đầu kia làm sao còn không có đến, ta đi xem một chút.
Bách Linh đột nhiên thò đầu ra từ trong nhà, miệng mơ hồ không rõ mà nói:
- Cô gia, ta và Thiền Thiền có việc, đêm nay không nghe, ngươi giảng cho tiểu thư là được.
Lạc Thanh Chu gặp hai má nàng đang phình to, một mặt hạnh phúc, biết được nàng đang ăn trộm mứt quả, chỉ đành phải nói:
- Ăn nhiều đau răng, mau tới đây.
Bách Linh lắc đầu nói:
- Không qua, cô gia nhanh kể chuyện cho tiểu thư, ta và Thiền Thiền chờ một lúc còn muốn tắm rửa, cô gia chớ vào.
Dứt lời, trực tiếp đóng cửa lại.
Lạc Thanh Chu giật mình, tắm rửa? Hai người cởi trống trơn tắm cùng một chỗ?
Hình ảnh kia...
Hắn không dám nghĩ nhiều nữa, đành phải xoay người, chắp tay nói:
- Đại tiểu thư, ngươi muốn nghe không?
Tần Khiêm Gia cúi đầu đảo trang sách, thần sắc thản nhiên nói:
- Nếu như ngươi có việc, liền đi trước, chính ta đọc sách là được.
Lạc Thanh Chu hoàn toàn có việc.
Hắn muốn đi xem nhị tiểu thư, bồi nhị tiểu thư.
Bất quá, đại tiểu thư đã nói như vậy, hắn cũng không thể lập tức rời đi.
- Đại tiểu thư, vậy ta tiếp tục kể cho ngươi nghe.
Lạc Thanh Chu nhìn nàng nói.
Tần Khiêm Gia không nói gì, cũng không có từ chối.
Lạc Thanh Chu không có lại do dự, kể đến tình tiết tiếp tục lần trước.
- Ngày kế tiếp, Dương Quá đang ở trên sân vận động tập thể dục, gặp Quách Phù đang ở trong sân vườn đưa tay thưởng thức...
Tần Khiêm Gia để sách trong tay xuống, ánh mắt nhìn về phía mưa nhỏ ngoài đình, an tĩnh lắng nghe.
【 Đang muốn hỏi thăm, chỉ thấy bên ngoài có một thiếu nữ áo trắng đi vào... 】
【 Thiếu nữ mặc áo trắng kia vừa đi đến, đám người không tự chủ được đều nhìn lại về phía nàng. Nhưng gặp sắc mặt nàng tái nhợt, thần sắc như có bệnh, mặc dù ánh nến đỏ chót, chiếu vào trên mặt nàng vẫn không có nửa điểm màu máu, càng lộ ra thanh nhã tuyệt tục, dung mạo thanh tú vô cùng. Thế nhân thường lấy ‘Đẹp như tiên nữ’ bốn chữ hình dung vẻ đẹp của nữ tử, nhưng Thiên Tiên đến tột cùng đẹp như thế nào, ai cũng không biết, lúc này thấy thiếu nữ kia một lần, trong lòng mọi người đều không tự kìm hãm được hiện ra bốn chữ ‘Đẹp như tiên nữ’. Quanh thân nàng giống như bao phủ một tầng sương mù khói nhẹ, như thật như ảo, thật không phải người ở trong trần thế... 】
Giảng đến nơi đây, Tần Khiêm Gia giật mình, trong mắt lộ ra một tia ngờ vực, nhìn về phía hắn.
Lạc Thanh Chu lại chưa suy nghĩ nhiều, tiếp tục kể sinh động như thật.
【 Dương Quá vừa thấy được thiếu nữ kia, mừng rỡ như điên, ngực giống như bỗng nhiên bị chùy sắt lớn đánh mạnh vào một kích, lúc này từ góc phòng nhảy lên mà ra, ôm lấy nàng, kêu to: - Cô cô, cô cô! 】
Trong mắt Tần Khiêm Gia có chút chớp động ánh sáng, an tĩnh nhìn hắn.
Lạc Thanh Chu liên tiếp giảng ba chương.
Đợi giảng đến khi Quách Tĩnh muốn đem nữ nhi gả cho Dương Quá, trưng cầu Tiểu Long Nữ đồng ý, trong phòng đột nhiên truyền đến tiếng Bách Linh nổi giận đùng đùng:
- Quá phận! Ta không đồng ý! Quá nhi rõ ràng là của cô cô, ai cũng đừng nghĩ cướp đi!
Lạc Thanh Chu nhìn nàng một cái, không có để ý, tiếp tục kể.
【 Tiểu Long Nữ lắc đầu, nói: - Chính ta muốn làm thê tử của Quá nhi, hắn sẽ không lấy nữ nhi của ngươi. - ... 】
【 Sắc mặt Tiểu Long Nữ kiều diễm, như hoa nở nộ, cười tủm tỉm nói:
- Đúng vậy! Ta lúc trước dạy qua hắn võ công, thế nhưng võ công hắn hiện nay còn mạnh hơn ta. Trong lòng của hắn yêu thương ta, ta cũng rất yêu thương hắn. Lúc trước...