Nhà Ta Nương Tử , Không Thích Hợp

Chương 1060: Tiện nhân, nhìn ngươi lần này (1)




Nói xong, trực tiếp quay người đi xuống lầu.

Trên bàn có người cười lạnh nói:

- Thứ gì, một người chỉ biết ôm bắp đùi người khác mà thôi, cũng dám ở nơi này phách lối. Hà sư huynh, không cần để ý hắn, chúng ta tiếp tục uống rượu.

- Đúng đấy, hôm nay vừa gia nhập sư môn đã không xem Hà sư huynh ngươi vào mắt, về sau còn thế nào nữa?

Hà Dương bưng ấm rượu lên, rót rượu cho mọi người, nói:

- Không cần nhắc tới hắn, ảnh hưởng tâm tình. Mọi người vui vẻ uống rượu, không say không về.

Đao tỷ không nói gì thêm, cũng xoay người, đi thẳng xuống lầu.

Hà Dương quay đầu, nhìn nàng một cái, trong mắt lộ ra một tia lãnh sắc.

Trên một bàn khác, Ngôn Mai cười lạnh một tiếng, mặt mũi tràn đầy châm chọc.

- Quả nhiên là một đôi, khó trách lấy lòng nịnh nọt các loại trước mặt sư phụ, muốn dẫn tiểu tử kia vào đây.

Phùng Vân Tùng ngồi ở bên cạnh cũng thở dài một hơi, đổ thêm dầu khi lửa cháy.

- Chúng ta phải cố gắng thêm, chỉ sợ đến lúc đó sư phụ sẽ chướng mắt chúng ta. Tài nguyên tu luyện mỗi thàng đều sẽ phân phát hết cho nàng.

Trương Viễn Sơn nhịn không được nói một câu:

- Đao sư muội vừa đột phá Võ Sư sơ kỳ, cảnh giới còn bất ổn, cho nên sư phụ cho thêm một chút, chúng ta trước kia cũng như thế. Phùng sư huynh, ta cảm thấy chuyện này sư phụ cũng không có làm sai, cũng không trách Đao sư muội.

Phùng Vân Tùng liếc mắt nhìn hắn, cười lạnh một tiếng, không có nói tiếp.

Lạc Thanh Chu đi ra quán rượu.

Đứng một hồi chỗ cửa ra vào, đang muốn về nhà, Đao tỷ theo sau, từ phía sau vỗ vỗ bờ vai của hắn nói:

- Đi thôi, ta mời ngươi ăn mì, ta cũng chưa ăn no.

Lạc Thanh Chu quay đầu nhìn nàng một cái, nói:

- Ngươi làm gì cũng ra rồi?

Đao tỷ một mặt đương nhiên nói:

- Bởi vì ta là sư tỷ của ngươi, ngươi đã kêu ta là sư tỷ, ta tự nhiên không thể để cho ngươi đói bụng trở về.

Lạc Thanh Chu cười cười, nói:

- Ta không sao, tạ sư tỷ quan tâm. Thật ra loại trường hợp kia, ta thật không muốn lưu lại.

- Ta biết.

Đao tỷ đi về đường đi bên phải, nói:

- Đi thôi, ta biết một cái quán mì gà rất ngon, dẫn ngươi đi nếm thử.

Lạc Thanh Chu do dự một chút, đi theo phía sau của nàng.

Cửa hàng hai bên đường phố đều đã phủ lên đèn lồng.

Mới vừa vào đêm, người trên đường phố còn rất nhiều, đại khái khoảng một canh giờ sau, hẳn là đến giờ cấm đi lại ban đêm, cho nên lúc này, trên đường đi rất náo nhiệt.

Dù sao ở thời đại này, ban đêm ngoại trừ đi ngủ, có rất ít hoạt động giải trí khác.

- Sở Phi Dương, thật ra đêm nay cũng không trách ngươi tới chậm.

Hai người đi trên đường trong chốc lát, Đao tỷ mở miệng giải thích:

- Thứ nhất, chúng ta là người bên ngoài, bọn hắn vốn xem thường.

- Thứ hai, ta vừa tới kinh đô không có mấy ngày, sư phụ đã đem hết mấy bình dược thủy tông môn phát xuống đều cho ta, trong lòng Hà sư huynh và Ngôn sư tỷ đều không thoải mái, từng ở trước mặt mỉa mai ta.

- Thứ ba, ngươi là ta giới thiệu, tương đương với đi cửa sau.

- Thứ tư, ngươi tuổi còn rất trẻ đã là tu vi Võ Sư trung kỳ, mọi người ngoại trừ hâm mộ, còn có ghen ghét.

- Thứ năm, đêm nay ngươi thật sự tới muộn, Hà sư huynh cảm thấy ngươi không nể mặt hắn, mà trước khi ngươi không đến, đã có rất nhiều người mỉa mai châm ngòi thổi gió, nói ngươi xem thường Hà sư huynh.

- Thật ra nếu như biến thành người khác, mặc kệ Ngôn sư tỷ, hay là Trương sư huynh bọn hắn, nếu như ban đêm có việc trễ một chút tới, Hà sư huynh nhất định sẽ đợi đến khi bọn hắn đến mới mở tiệc.

- Vừa rồi ta cũng cho rằng hắn sẽ chờ ngươi đến lại bảo tiểu nhị cửa hàng mang lên thức ăn, kết quả những người khác vừa đến đủ, hắn đã gọi người dọn thức ăn lên, căn bản cũng không có nghĩ tới chờ ngươi.

- Lúc ấy ta cũng có chút tức giận, hắn rõ ràng không có coi ngươi như sư huynh đệ. Dù đêm nay ngươi không có đến trễ, đoán chừng hắn cũng sẽ không cho ngươi sắc mặt tốt để nhìn.

- Cho nên Sở Phi Dương, không cần để ý bọn hắn. Đi theo sư phụ, hảo hảo tu luyện, chờ ngươi tấn cấp đến Võ Sư hậu kỳ, tin tưởng không còn một người nào dám ở trước mặt nhục nhã ngươi, làm cho ngươi khó chịu giống như đêm nay.

Lạc Thanh Chu nghe nói, nhịn không được thở dài nói:

- Không nghĩ tới đến bái cái sư luyện cái võ, còn có nhiều lục đục với nhau như vậy. Đao tỷ...

- Gọi sư tỷ.

- Sư tỷ, ta thật không thích hoàn cảnh như vậy.

Đao tỷ cười nhạt một cái nói:

- Ngươi rất ít đi ra ngoài giao tiếp với người khác, chuyện như vậy nhiều lắm, cơ hồ khắp nơi đều có.

- Ngươi không phải thi đậu cử nhân sao? Chờ ngươi về sau làm quan, ngươi mới biết được cái gì gọi là chân chính lục đục với nhau.