Nhà Ta Nương Tử , Không Thích Hợp

Chương 1044: Cô gia đêm nay thật ôn nhu (2)




Tống Như Nguyệt lườm nàng một chút, hỏi:

- Ai là tỷ phu ngươi?

Tần Vi Mặc cúi đầu ăn cơm, không có lên tiếng nữa.

Tần đại tiểu thư từ đầu đến cuối đều không nói gì.

Cơm nước xong xuôi.

Mọi người rời đi bên trong bầu không khí ngột ngạt.

Đắc tội hoàng thân quốc thích, lại ở bên trong phạm vi thế lực của đối phương, bọn hắn mới tới kinh đô, có thể không lo lắng sao?

Lạc Thanh Chu, Tần đại tiểu thư, Tần nhị tiểu thư cùng một chỗ đi trở về.

Bách Linh, Thu nhi mang theo đèn lồng ở phía trước chiếu sáng đường.

Lạc Thanh Chu cùng Tần nhị tiểu thư đi theo sau lưng Tần đại tiểu thư.

Trên đường đi, tất cả mọi người không nói gì.

Lúc đến Mai Hương uyển.

Tần nhị tiểu thư mới lên tiếng nói:

- Thanh Chu ca ca, đưa tỷ tỷ trở về. Hôm nay vất vả, huynh cũng sớm nghỉ ngơi một chút đi.

Lạc Thanh Chu nhẹ gật đầu, hỏi:

- Nhị tiểu thư, muội hôm nay có ho khan không?

Sau lưng Châu nhi vội vàng thay mặt đáp:

- Ho khan hai lần, bất quá không có ho ra máu. Cô gia, tiểu thư lúc nào có thể uống thuốc?

Lạc Thanh Chu nhìn nàng một cái nói:

- Thuốc thì ta đã đưa hết cho phu nhân, nàng buổi sáng ngày mai liền sẽ nấu thuốc.

Châu nhi nhìn hắn nói:

- Cô gia, thuốc kia thật sẽ có hiệu quả sao?

Lạc Thanh Chu dừng một chút, nói:

- Sẽ.

Châu nhi còn muốn hỏi thăm, Tần nhị tiểu thư nói:

- Châu nhi, dìu ta đi vào.

Châu nhi vội vàng đáp ứng một tiếng, đỡ nàng tiến vào tiểu viện.

Thu nhi sớm đã mang theo đèn lồng đi ở phía trước dẫn đường.

- Cô gia, ngủ ngon.

Thu nhi phất phất tay, đóng lại cửa sân.

Lạc Thanh Chu lúc này mới đi theo Tần đại tiểu thư cùng một chỗ tiếp tục đi lên phía trước.

- Đại tiểu thư, đêm nay còn muốn nghe cố sự không?

Hắn nhẹ giọng hỏi.

Tần Khiêm Gia trầm mặc một chút, nói:

- Không cần, ngươi đi về nghỉ ngơi đi.

Bách Linh mang theo đèn lồng, ở phía trước quay đầu nói:

- Cô gia, ngươi hôm nay đá bóng khẳng định rất vất vả, sớm đi về nghỉ ngơi, đêm mai lại tiếp tục kể chuyện xưa.

Lạc Thanh Chu nhẹ gật đầu.

Đi vào Linh Thiền Nguyệt cung.

Bách Linh nói:

- Cô gia, trở về đi, không cần tiến vào.

Lạc Thanh Chu giơ lên hộp cơm trong tay, nói:

- Hạ Thiền còn chưa có ăn cơm, ta đi xem nàng một chút.

Bách Linh đi tới, cầm qua hộp cơm từ trong tay hắn nói:

- Ngày mai lại đi nhìn, Hạ Thiền đêm nay đang luyện kiếm, không nên quấy rầy nàng, giống như đang đến thời điểm then chốt.

Lạc Thanh Chu nhìn nội viện một chút, không có nói thêm nữa, nhẹ gật đầu, cáo từ rời đi.

Bách Linh đứng ở ngoài cửa, nhìn bóng lưng hắn dần dần đi xa, đột nhiên đuổi theo vào tiểu viện nói:

- Tiểu thư, cô gia đêm nay thật ôn nhu, có phải hôm nay ở bên ngoài làm chuyện có lỗi với chúng ta hay không? À... Ta nói là, chuyện có lỗi với nhị tiểu thư...

Lạc Thanh Chu trở lại Trích Tiên cư, nói với Tiểu Điệp một tiếng, trực tiếp đi hậu viện.

Luyện quyền pháp Mai Hoa Phân Phi một canh giờ, lại đánh mấy bộ Ngưu Ma Thần Công, toàn thân xuất mồ hôi, mới trở về phòng tắm rửa.

Sau khi tắm xong, lại ngồi phía trước cửa sổ nhìn sách một hồi.

Lúc đến rạng sáng mới leo lên trên giường ngủ.

Tiểu Điệp thổi tắt đèn, bò lên giường, chui vào trong ngực của hắn, nói khẽ:

- Công tử, hôm nay nhìn người có tâm sự nặng nề, là gặp phải khó khăn gì sao?

Lạc Thanh Chu cầm tay nhỏ kiều nộn của nàng nói:

- Gặp được một chút khó khăn, bất quá không sao, công tử có thể giải quyết.

Tiểu Điệp ôm chặt hắn, gương mặt chôn ở bên trong cổ của hắn, ôn nhu nói:

- Nô tỳ sẽ vĩnh viễn bồi tiếp công tử. Nếu như công tử cảm thấy cuộc sống bây giờ quá mệt mỏi, chúng ta có thể rời đi, đi một chỗ không người, chúng ta có thể mang theo nhị tiểu thư cùng một chỗ. Chúng ta tự trồng trọt, tự mình xây một căn phòng nhỏ, còn có thể nuôi một vài động vật nhỏ. Chỉ cần công tử có thể hài lòng, nô tỳ nguyện ý bồi công tử đi chân trời góc biển, sinh hoạt kiểu gì thì nô tỳ đều nguyện ý.

Trong lòng Lạc Thanh Chu trào lên một dòng nước ấm, cúi đầu hôn trán của nàng một chút, nói:

- Nếu quả thật có một ngày như vậy, ta mang cũng không chỉ nhị tiểu thư.

Tiểu Điệp nghĩ nghĩ, nói:

- Đúng rồi, còn có Thu nhi tỷ tỷ, còn có... Hạ Thiền tỷ tỷ, Bách Linh tỷ tỷ...

Dừng một chút, nàng đột nhiên lại nói:

- Công tử, nô tỳ thật ra cảm thấy... Đại tiểu thư rất tốt, cũng rất đáng thương, nếu quả thật có một ngày như vậy, nô tỳ hi vọng công tử cũng mang nàng đi theo cùng một chỗ, có được hay không? Đại tiểu thư hẳn rất thích cuộc sống như vậy.

Lạc Thanh Chu trầm mặc một chút, vuốt ve mái tóc của nàng nói:

- Tốt, tất cả nghe theo ngươi, ngươi nói mang ai liền mang người đó, Châu nhi Mai nhi tiểu Đào các nàng đều mang theo cũng không có gì.