Trương Yên Nhi cũng bị hù ngừng thút thít, thân phận hoàng phi thế nhưng là vinh quang của cả nhà nàng, chỉ cần nàng thành công trở thành Quý phi, về sau nhà các nàng chính là hoàng thân quốc thích chân chính.
Nàng lập tức bị hù dập đầu nhận lỗi.
Thái hậu hừ lạnh một tiếng, mặt mũi tràn đầy châm chọc nói:
- Một trò chơi mà thôi, thua thì thua, cười một tiếng là qua thì thôi. Khí lượng và giáo dưỡng như thế này về sau như thế nào phụng dưỡng Hoàng đế? Uổng cho ngươi còn khen cháu gái của ngươi khen đến thiên hoa loạn trụy, không người có thể so, thật buồn cười.
Nói xong, xoay người, phẩy tay áo bỏ đi.
Trương thái phi bị hù toàn thân run rẩy, cuống quít đứng dậy, lôi kéo Trương Yên Nhi đuổi theo, khóc nói:
- Thái hậu, Yên Nhi sai, Yên Nhi sai, Yên Nhi bồi tội cho ngài....
Mặt mũi Thái hậu tràn đầy sương lạnh, không có để ý các nàng, nhìn về phía thiếu nữ một bộ váy đỏ trên đài, ngữ khí thay đổi, nói:
- Hỏa Nguyệt, giữa trưa đến bồi mẫu hậu cùng ăn cơm, mẫu hậu có lời muốn nói với ngươi.
Nam Cung Hỏa Nguyệt lạnh lùng nhìn nàng đáp.
- Có lỗi với mẫu hậu, ta không thấy ngon miệng.
Thái hậu dừng bước lại, nhìn nàng chằm chằm chỉ chốc lát, rồi bước nhanh rời đi.
Trương thái phi không dám khóc náo nữa, cuống quít lôi kéo Trương Yên Nhi, nhắm mắt theo đuôi đi ở sau lưng.
Một đoàn người rất nhanh ngồi lên cỗ kiệu đi xa.
Trên sân bóng, đội viên Trương Yên Nhi cũng đều vội vàng tán đi.
Nam Cung Tiểu Nhị nhún vai, nói:
- Ả kia thật là không có giáo dục, thua thì thua, lại còn muốn động thủ đánh Mỹ Kiêu tỷ, nên bị Thái hậu mắng.
Đoan vương gia đi tới, trầm mặt nói:
- Còn không phải ngươi đắc thắng không tha người. Người ta thua, ngươi trào phúng người ta làm gì? Nói người ta không có giáo dục, ngươi...
- Phụ vương, ta cũng không có giáo dục sao?-
Nam Cung Tiểu Nhị đột nhiên nhìn hắn nói:
- Vậy ngài thân là phụ vương ta, vì sao không hảo hảo giáo dưỡng ta? Ngài nói.
Đoan vương gia: - ...
- Hừ!
Hắn phất ống tay áo một cái, không tiếp tục để ý đến nàng, xoay người nhìn về phía Nam Cung Mỹ Kiêu nói:
- Mỹ Kiêu, ngươi vừa rồi có chút quá vọng động rồi, đánh một bàn tay là đủ, không cần thiết lại đánh bàn tay thứ hai. Thái phi dù sao cũng là trưởng bối, mặt mũi vẫn là phải cho. Mà lại nha đầu kia dù sao còn có thân phận chuẩn hoàng phi, ai...
Nam Cung Mỹ Kiêu lạnh lùng thốt:
- Nàng cũng không có cho ta mặt mũi, ta đã rất nhường nhịn. Nếu là đổi lại người khác, nàng hiện tại đã nằm trên đất.
Đoan vương gia thở dài một hơi, nói:
- Chờ một lúc đi vào trong cung ăn cơm trưa xong, ngươi vẫn đi thái phi nơi đó một chuyến, nói xin lỗi đi. Thái phi hẳn là đến Thái hậu nơi đó, để Thái hậu nhìn thấy thái độ của ngươi, chuyện hôm nay dừng ở đây rồi.
- Mỹ Kiêu lại không có sai, vì sao muốn đi xin lỗi?
Lúc này, một đạo âm thanh uy nghiêm đột nhiên truyền đến từ phía sau.
Đoan vương gia quay đầu nhìn lại.
Nam Cung Hỏa Nguyệt một bộ váy áo hỏa hồng, mặt mũi lạnh như băng đi tới, nói:
- Mỹ Kiêu, ta ủng hộ ngươi, không đi xin lỗi. Ai dám tìm ngươi phiền phức, ta tìm hắn phiền phức. Chỉ là thiên kim của một Lễ Bộ thị lang mà thôi, cũng dám chửi người Nam Cung gia chúng ta, nếu là bản công chúa, sớm một bàn tay đánh nàng răng rơi đầy đất! Còn có thái phi kia, bản công chúa sớm muộn gì cũng sẽ cho nàng ta mấy cái tát.
- Ban đêm ngươi và ta ở cùng một chỗ đi, chúng ta đi nàng nơi đó một chuyến, lại đi trong nhà Lễ Bộ thị lang một chuyến, ta ngược lại muốn xem xem, bọn hắn đến cùng có bao nhiêu phách lối.
Đoan vương gia nhìn nàng một cái, không có lên tiếng nữa.
Vị này ngay cả Thái hậu cũng dám phản bác và không thèm quan tâm, đừng nói là một thái phi và Lễ Bộ thị lang, nếu như nàng đêm nay đi thật, đoán chừng sẽ dọa vị Lễ Bộ thị lang kia chết ngất.
- Đi thôi, các ngươi đi tắm, chờ một lúc đi ăn cơm. Buổi chiều Thánh thượng có khả năng còn muốn đến xem trận bóng, cho nên nửa trận sau hẳn là còn muốn tiếp tục đá.
Đoan vương gia dời đi chủ đề.
Nam Cung Hỏa Nguyệt nhìn thiếu niên sau lưng Nam Cung Mỹ Kiêu một chút, nói:
- Đi nơi đó của ta dùng cơm đi, vừa hay, chỗ ta đã lâu không có náo nhiệt.
Đoan vương gia vội vàng nói:
- Hỏa Nguyệt, ngươi thật không đi đến chỗ của Thái hậu?
Nam Cung Hỏa Nguyệt xoay người nói:
- Không cần để ý đến bà, nếu bà thật có chuyện, tự nhiên sẽ tự mình tới tìm ta, đi thôi.
Mấy người nhìn nhau, đành phải đi theo phía sau của nàng.
Dao Hoa cung.
Trong điện trang trí xa hoa, vàng son lộng lẫy.
Nam Cung Hỏa Nguyệt mang theo bọn hắn tiến vào phòng khách, phân phó nha hoàn dâng trà để ý một chút, đồng thời phân phó người đi ngự thiện phòng chuẩn bị đồ ăn trưa.