Nhà Ta Nương Tử , Không Thích Hợp

Chương 1008: Lạc Thanh Chu? Sở Phi Dương? (1)




- Là một nữ tử tóc ngắn màu bạc đỡ Lạc Thanh Chu lên xe ngựa. Còn hai người đi qua từ nơi nào, phu xe cũng không có thấy rõ.

- Màu bạc, tóc ngắn?

Nghe được mấy cái từ này, Nam Cung Mỹ Kiêu sửng sốt một chút, thần sắc đột nhiên trở nên ngưng trọng, nắm chặt roi trong tay, lập tức xoay người nói:

- Đi, đi xem một chút.

Hai người rất nhanh biến mất ở trên đường phố phía xa.

Lạc Thanh Chu trở lại Trích Tiên cư, bảo Tiểu Điệp nhanh nấu nước.

Tắm rửa xong, đổi lại nho bào sạch sẽ, thấy Nam Cung quận chúa còn không có tìm đến, trong lòng hắn càng không yên.

Quần áo hẳn là không có sơ hở.

Dù sao hắn vừa rồi mặc trang phục màu đen, như giống nhau với bộ đồ mặc khi đá bóng, trong đêm tối thì càng không nhìn ra khác biệt.

Bất quá trong lòng hắn vẫn rất bất an.

Không biết vị Nam Cung quận chúa kia từ chỗ nào nhìn thấy hắn.

Nhìn thấy tại cửa ngõ, hay là từ đường đi nào đó một mực theo tới cửa nhà?

Càng nghĩ càng có một loại dự cảm bất thường.

Ngồi chờ chết không phải tính cách của hắn.

Hắn cẩn thận suy tư một chút, ra cửa, trực tiếp đi Mai Hương Uyển.

Vừa rồi bị dọa một thân mồ hôi lạnh, đã tỉnh rượu hơn phân nửa.

Lúc đi vào Mai Hương Uyển, Tần nhị tiểu thư đang một thân một mình xem sách trong thư phòng, Nam Cung quận chúa cũng không có trở về.

Hắn càng thêm cảm thấy bất an.

Tần Vi Mặc tựa hồ ngửi thấy hắn thở ra mùi rượu, xích lại gần hắn lại ngửi mấy lần, kinh ngạc nói:

- Thanh Chu ca ca, huynh ra ngoài uống rượu? không phải Mỹ Kiêu tỷ nói huynh đang đọc sách ở tiệm sách sao?

Lạc Thanh Chu do dự một chút, quyết định thẳng thắn nói cho nàng.

Bởi vì nàng vốn biết hắn là Sở Phi Dương, cũng biết hắn vẫn luôn len lén luyện võ.

Càng mấu chốt chính là, thiếu nữ này vẫn luôn đang giúp hắn gạt những người khác.

Hắn nói lại chuyện từ hôm qua gặp được Đao tỷ:

- Nhị tiểu thư, ta vẫn muốn tìm một chỗ luyện võ, hôm qua đến Tây Hồ gặp được Đao tỷ, từng là bằng hữu tại Mạc Thành, sau đó...

Chờ sau khi hắn nghiêm túc nói xong hết chuyện ngày hôm qua, Tần Vi Mặc đột nhiên hỏi:

- Thanh Chu ca ca, Đao tỷ được không?

Lạc Thanh Chu thực sự không ngờ nàng sẽ hỏi vấn đề này, ngẩn người, đáp.

- Vẫn được.

Lập tức kịp phản ứng, vội vàng nói:

- Nhị tiểu thư đừng hiểu lầm, ta và Đao tỷ ở giữa thanh bạch, thật chỉ là quan hệ bằng hữu, ta có thể thề.

Tần Vi Mặc nói:

- Nha.

Lạc Thanh Chu gặp nàng tựa hồ không quá tin tưởng, đành phải nói:

- Đao tỷ là dị tộc, tóc màu bạc, thân hình cao lớn, con mắt màu lam, cả ngày khiêng một thanh đại đao, không phải kiểu mà ta yêu thích.

Tần Vi Mặc khẽ cười nói:

- Thế Thanh Chu ca ca thích loại hình nào?

Lạc Thanh Chu nhìn nàng nói:

- Tự nhiên là loại hình như nhị tiểu thư, ôn nhu đáng yêu, y như là chim non nép vào người.

Tần Vi Mặc nở nụ cười, lập tức đến gần hắn, thân thể mềm nhũn, yếu đuối dán vào trong ngực hắn, ngẩng lên gương mặt thanh lệ, nhẹ nhàng cắn môi phấn, nũng nịu nói:

- Thanh Chu ca ca, là như vậy sao?

Lạc Thanh Chu nghiêm mặt nói:

- Nhị tiểu thư, ta đang nói chính sự, chính sự rất nghiêm túc. Ta cảm giác quận chúa có thể sẽ phát hiện ta.

Tần Vi Mặc nói:

- Thanh Chu ca ca rất sợ nàng?

Lạc Thanh Chu thở dài một hơi nói:

- Muội cứ nói đi? Lúc trước ngược nàng đến thảm. Nếu để cho nàng biết ta là người kia, đoán chừng nàng sẽ quơ roi tại trận, tươi sống quất ta tới chết.

Tần Vi Mặc cười cười, rời khỏi ngực hắn, hỏi:

- Đêm nay xảy ra chuyện gì?

Lạc Thanh Chu vội vàng nói một lần chuyện đêm nay:

- Ta đi Đao tỷ nơi đó ăn cơm, uống rượu, sau khi ngồi xe ngựa trở về, bị nàng phát hiện tại cửa ngõ, không biết nàng là chờ ta ở cửa ngõ, hay là từ cùng trở về từ đầu đường kia...

Tần Vi Mặc cẩn thận suy nghĩ một chút, giúp hắn phân tích.

- Hẳn là còn chưa phát hiện, thậm chí cũng không có hoài nghi. Lấy tính cách của Mỹ Kiêu tỷ, nếu như nàng phát hiện và hoài nghi, chắc chắn sẽ không để huynh mượn say rượu rời đi, cho nên nàng hẳn là nhìn thấy huynh ở cửa ngõ.

- Nàng cho rằng huynh đợi nàng ở tiệm sách, kết quả tắm rửa xong đi tìm huynh, huynh lại không có ở đây, trời tối, nàng khẳng định tìm hồi lâu, trong lòng vừa sốt ruột lại phẫn nộ, cuối cùng đột nhiên nhìn thấy huynh tại cửa ngõ, cho nên mới nổi giận hỏi huynh đi nơi nào.

- Huynh say khướt, đoán chừng phản ứng đầu tiên của nàng là nghĩ huynh thừa cơ ra ngoài lêu lổng, thậm chí sẽ cho rằng huynh đi thanh lâu. Đây là việc nhỏ, Thanh Chu ca ca, huynh có thể tùy tiện giải thích, cứ nói gặp bằng hữu tại tiệm sách, là người cho huynh mượn nước mắt Hỏa Hồ, huynh mời hắn đi uống rượu, cho nên mới trở về muộn như vậy...

Lạc Thanh Chu nghe nàng phân tích, trong lòng lập tức an định không ít.