Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Nhà Lữ Hành

Chương 21: Đến




Chương 21: Đến

Trời sáng rồi, tuyết không còn rơi nữa, Alger dường như đã giành cả đêm ngồi ở cửa, đôi mắt nhẹ nhàng nhìn từng đám tuyết đọng dưới hàng cây. Phủi phủi quần áo như một thói quen, ông ta đứng dậy, hai tay để thêm trợ lực mà chống vào đùi, ngoảnh đầu lại thì thấy mọi người đều đã dậy cả rồi.

Hiro phất phất tay chào.

"Sáng tốt lành, Alger, ông lại một đêm không ngủ rồi."

"Già rồi không ngủ được." Alger trả lời một cách bình thản, giống như là tuổi tác đã trở thành vấn đề quan trọng đối với ông ta.

"Đâu có." Hiro đáp lại. "Vẫn phong độ lắm." Nói rồi hắn kêu Neala cùng Rusie đi ra ngoài, ngoài trời vẫn y một màu như lúc bọn họ đến, tuyết đã không rơi được hai ngày rồi. Không biết từ lúc nào tuyết trở nên ngừng rơi hẳn, mặc cho dự báo của bọn hắn vài ngày trước, rằng với mật độ tuyết rơi dày như thế thì chuyến đi sẽ không thể thuận lợi được, nhưng mà điều không ngờ đến lại xảy ra, ông trời giống như nghe thấy dự định của bọn hắn mà làm cho tuyết ngừng rơi.

Còn về vấn đề tại sao không để cho trời trở xuân rồi đi, thì bọn hắn cũng không biết, các vị thần minh hình như không muốn một trận đánh trường kì, mà ngược lại là đánh nhanh thắng nhanh, vì thế nên anh hùng cùng các đồng đội phải vừa đánh vừa mở đường về phía tây.

Cũng phải thôi, theo như hắn đã nghĩ thì thần minh phải dựa vào tín ngưỡng của người dân để tồn tại, thế nên đối với việc giải quyết lũ sinh vật ngoại lai càng sớm càng tốt thì sẽ giúp ổn định được lòng dân, cũng như đưa bọn họ trở lại những ngày tháng trở về trước.

Cả bọn đi ra đến xe ngựa, Hiro còn giang tay ra để hít thở khí trời, tuy nhiệt độ không khí là âm độ C, nhưng mà đối với những người có thể chất tốt như Rusie cùng hắn thì không thấm vào đâu cả, tuy vậy, hai người còn lại khác biệt, họ phải trang bị cho mình rất nhiều món đồ dùng để giữ nhiệt.

Điển hình như là chiếc áo choàng ma pháp của Alger, nó có công hiệu giữ ấm lâu hơn cho cơ thể bằng cách nạp ma pháp hệ lửa vào.



Tuy đã nói rất nhiều lần, nhưng mà vẫn luôn phải nhắc lại là ma pháp cực kì hữu hiệu, dù ở bất cứ vấn đề nào mà con người gặp phải, ma pháp đều có thể giải quyết nhẹ nhõm. Chính vì thế mà ma pháp sư mới có thể đứng đầu trong các loại chức vụ.

Nói như thế, ngược lại thì cũng không thể phủ nhận được sự hữu ích của các chức vụ khác, điển hình như kiếm sư, Rusie là một ví dụ, từ khi cô được thần minh chúc phúc, sức mạnh của cô phải nói là gia tăng một cách cực kì chóng mặt, thậm chí còn có xu hướng vượt qua cả anh hùng. Nếu không phải Hiro mang trong mình thiên phú dị bẩm của người được chọn, thì hắn cũng không chắc có thể tán tỉnh được cô nàng một cách dễ dàng như thế.

Mà hình như cũng không dễ dàng gì cho cam?

Mọi vị trí vẫn được giữ nguyên như cũ, không biết vì lí do gì mà Alger luôn giành vị trí phu xe, cảm tưởng như ông ta đang mắc một chứng bệnh quan trọng liên quan tới tính cách.

Đoành một tiếng, con ngựa hí lên rồi bắt đầu chạy, cỗ xe ngựa dũng mãnh mà băng qua một biển tuyết dày, thỉnh thoảng Neala sẽ còn dùng ma pháp để gia tăng tốc độ của xe ngựa, nhưng mà làm việc đó một cách lâu dài là điều không thể, lượng mana của mỗi con người là có giới hạn, ngoại trừ anh hùng sinh ra đã có lượng mana dồi dào thì đa sô người trong thế giới này đều có lượng mana ở mức trung bình, ngay cả người được ca tụng là thiên tài ma pháp thế hệ trẻ Neala cũng không là ngoại lệ, vốn dĩ cô bé được gọi với cái danh như thế là do lượng kiến thức khổng lồ về ma pháp mà thôi.

Cũng giống như con người thiên tài ở thế giới cũ vậy, ma pháp ở lục địa đen được đúc kết từ rất nhiều năm trở về bây giờ, nên phải nói là lượng thông tin cực kì lớn, lớn đến nỗi một người bình thường dùng cả đời cũng không thể học hết được một phần mười những tri thức tổ tiên đã truyền lại cho con cháu mình.

"Không được rồi, quá nhàm chán."

Đi được một lúc không lâu lắm thì Hiro lại mở miệng ra than phiền, hắn không biết tại sao cả một vùng trong tầm mắt hắn chỉ có một màu tuyết trắng, thậm chí đến cả một con vật nhỏ cũng không có chứ đừng nói đến những thứ kinh khủng hơn.

Rusie thấy hắn như vậy thì mỉm cười, cô nhẹ nhàng bảo.



"Đừng có than phiền nữa, chũng ta càng thuận tiện đi đến thành Inferno thì càng giữ lại được nhiều sức lực để đối phó đúng không?"

Hiro nghe thấy thế thì ậm ừ.

Rusie trông thấy vẻ mặt ủ rũ của hắn thì lại đánh trống lảng sang việc khác.

"Đúng rồi, nhà vua Atares đã từng nói qua với chúng ta là phải cẩn thận với một số sinh vật hắc hóa."

Vừa nói xong, vẻ mặt của Hiro thoáng chốc biến trở lại nghiêm túc, hắn chau mày.

"Chính xác là như vậy, lai lịch của sinh vật hắc hóa cũng không phải là bé nhỏ gì. đều là những người đồng đội của anh hùng đời trước."

Nghe thấy hắn nói như thế thì hai người phụ nữ trong xe có chút run rẩy thân hình, tựa như việc bị nhiễm độc rồi biến thành sinh vật người không ra người, quỷ không ra quỷ là một chuyện cực kỳ đáng sợ, cùng phải thôi, bọn họ vốn dĩ cũng là đồng đội của anh hùng mà, thật không thể tưởng tượng được nếu có một ngày chuyện như thế phát sinh trên bản thân.

Lúc này, tiếng nói của lão Alger bên ngoài bỗng nhiên vọng vào.

"Có điểm đen ở trước mặt."



Hiro nghe thấy thế thì vội vàng đứng dậy, hắn mở ra rèm cửa xe ngựa, đập vào mắt là những cơn gió lạnh lẽo, cùng với đó là một dải đen dày đặc phía trước, hướng tầm mắt nhìn là hàng ngàn, thậm chí là hàng vạn cá thể.

"Con mẹ gì vậy?" Hiro kinh ngạc mà chửi thề, đôi mắt của hắn trợn tròn như thể không tin những việc đang diễn ra trước mắt.

Nghe thấy âm lượng của hắn có phần cao lên, hai người còn lại cũng thò đầu từ trong xe mà nhìn ra ngoài, vài giây sau, từ khuôn mặt ngu ngơ chuyển thành chấn kinh, cũng là giống một dạng với Hiro, đều không thể tưởng tượng được.

"Sao lại đông như vậy?" Rusie thất thố mà hỏi, cô nàng không thể giữ được dáng vẻ bình tĩnh như thường ngày nữa.

Phải biết, đây là lần đầu tiên kể từ khi lũ sinh vật ngoại lai đặt chân xuống mặt đất, Rusie nhìn thấy lại nhiều như vậy, bọn chúng chất thành từng đàn, bu lại san sát với nhau như đàn kiến khổng lồ

"Không được, phải chạy?" Neala ở bên cạnh hô lên, Hiro cũng nhanh chóng từ trạng thái thất thần trở về.

Không chờ hắn thúc dục, Alger đã vội vàng đánh xe ngựa rẽ sang một hướng khác, tuy nhiên, do đường tuyết quá nhiều mà việc này trở nên khó khăn hơn, con ngựa dưới sự thúc dục của đòn roi thì cũng mạnh mẽ đột biến, tuyết bên dưới theo bánh xe mà lan tràn ra.

"Gia tốc." Neala hé miệng nhỏ lẩm bẩm, bàn tay xòe năm ngón hướng về phía trước, dưới sức mạnh thần kì của ma pháp mà xe ngựa như được tiếp thêm sức mạnh, bánh xe dường như trượt trên mặt tuyết, hệt như cách một cái ván lướt trên mặt biển.

Dưới tình thế cấp bách như thế này, bọn họ đều đưa ra lựa chọn thống nhất là chạy.

Nói đùa, nếu mà trên dưới vài trăm con thì tổ đội của bọn hắn còn có khả năng giao tranh một phen, tỉ lệ thắng dù ít hay nhiều thì rõ ràng là vẫn có, đằng này lại là hàng ngàn hàng vạn con, bốn người bọn họ là tổ đội anh hùng, cũng không phải tổ đội của những người thiểu năng.

"Không xong, chúng ta bị vây rồi."