Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Nhà Lữ Hành

Chương 15: Movas




Chương 15: Movas

Thế nào là hồi kết, nhìn gần, người dân xứ Inferno chính là tiêu biểu cho một đoạn lịch sử trong dòng trường hà dài đằng đẵng. Nhìn xa, cả vùng đất phía tây này rồi sẽ lại tiếp bước những con người đã dày công gây dựng lên chính nó mà chìm vào dĩ vãng.

Hoặc cũng có thể là không, nó đã từng có thể vượt qua được thời gian mà sừng sững đến tận nay, sao bây giờ lại không thể?

Thành Inferno ngập trong biển máu, đây có lẽ là cách dùng từ đúng nhất đối với hoàn cảnh bây giờ. Lạ thay là không có một tiếng ai oán nào vang lên, hệt như là tất cả người dân đều c·hết một cách bất đắc kỳ tử.

Nhưng nhìn vào thảm trạng, hiển nhiên không phải. Nhà cửa đổ nát, cây cối gẫy rụng, xác người nằm la liệt khắp nơi, hòa cùng từng giọt mưa dải xuống.

Tất cả là một màu c·hết chóc.

Nhiều người vốn còn đang trong tư thế chuẩn bị chạy, nhưng lại chỉ có thể vô năng mà bị cắn xé, lặng nhìn thân thể của mình bị tách ra từng miếng thịt.

Không ai nói được, không ai gào thét được, không ai... chạy được.

Bọn họ đơn giản là không thể.

Những con người vẫn còn đang cố gắng tránh thoát khỏi c·ái c·hết, đều không được c·hết một cách toàn thây.

Trước mặt, một đầu dã thú đang tha trong miệng một đoạn ruột còn nhơn nhớt máu, kéo dài thành vệt đỏ dài dưới mặt đất.

Mưa xuống, mọi vết tích đều theo đó mà cuốn trôi theo dòng nước. Nhưng đến ngay cả cống nước đều chứa không hết được lượng rác thải đó, quá nhiều thịt thừa dồn vào nhau, vón thành cục, chặn đi lối thoát duy nhất.

Thành Inferno sau 131 năm, lại chìm vào trong đêm đen u ám, chỉ là lần này, không còn đốm lửa nào được nhen nhóm nữa.

***

"Đó là vết nhơ trong thời đại của chúng ta."

"Các vị anh hùng vì nhiễm độc quá sâu mà tinh thần bị lũ sinh vật ngoại lai ô nhiễm, không thể cứu chữa được nữa, các vị thần minh cũng chỉ còn cách là tiêu diệt đi từng người, tuy nhiên, vẫn còn một trong số họ đã chốn thoát, từ đó chìm vào lịch sử, không một ai thấy bọn họ nữa."



Phía trước giảng đường, người phụ nữ khẽ lấy tay chỉnh lại cặp kính, giọng nói uy nghiêm nội lực truyền khắp cả lớp.

Cô là Ashley, còn đây chính là lớp lịch sử nhân loại, một trong nhiều lớp đào tạo học sinh của trường thánh Movas.

Ngày đầu tiên của học kì mới, học sinh có vẻ đông hơn mọi năm, tốp ba tốp năm chụm nhau thảo luận, tiếng xôn xao vang lên liên miên không dứt.

Đây chính là không khí của tuổi trẻ đi.

Trường thánh Movas, ngôi trường mang trong mình hàng hà xa số những câu truyện kỳ bí đã được truyền tai nhau từ đời này sang đời khác, đây cũng là ngôi trường duy nhất ở vương đô, được các thần minh công nhận và ban phước, được anh hùng đích thân trải nghiệm qua nền giáo dục.

Nhiều năm trôi qua, từ con em quý tộc đến thường dân, từ người già cho đến trẻ nhỏ, ai ai cũng mong muốn chiếm được cho mình một vị trí cắm dùi nơi đất thánh.

Ashley chính là một trong những người may mắn đó, được bổ nhiệm làm giáo viên môn lịch sử nhân loại thay cho người thầy đáng kính đã về hưu.

Ngày đầu đến lớp, không tránh khỏi trong lòng có chút lo lắng, hồi hộp.

Chuông đã reo, tiếng ngân xa khắp.

Ashley thở dài một hơi, cuối cùng cũng xong một tiết khóa, nhưng mà về sau vẫn còn đâu.

Nhìn lũ học sinh đang lần lượt ra khỏi lớp, coi như tâm thần của cô được dịu xuống trông thấy, ngày đầu đi làm nên cảm thấy bồn chồn là chuyện bình thường, đó là điều hay xảy ra với một người mới bắt đầu công việc.

"Cô Ashley, không phiền nếu như em muốn hỏi thêm về một số thứ chứ ạ?"

Học sinh đến hỏi chuyện làm Ashley bất giác ngẩng đầu, thở ra một hơi dài.

"Sao lại không chứ." Cô mỉm cười.

Khuôn viên tòa trường thánh rộng lớn này có diện tích khoảng hai mươi lăm kilomet vuông, được chia làm 3 khu vực.



Một, khu vực giảng dạy, nơi các học sinh, giáo viên, cùng hàng ngàn hàng vạn người và các thứ linh tinh khác có liên quan đến nhau.

Hai, khu vực nội bộ, nơi mà các nghi lễ liên quan đến thần minh hoặc các chức vụ cấp cao tụ họp.

Cuối cùng, khu vực tập luyện và thực chiến mạo hiểm, tất nhiên là phải liên quan đến tên của nó, dùng để luyện tập ma pháp, kiếm pháp, và nhiều thứ linh tinh khác liên quan đến chức nghiệp.

Ngôi trường này quản lý cũng rất nghiêm ngặt, quý tộc, thường dân, miễn là có đủ khả năng vào được thì dù có học chung một lớp cũng là chuyện bình thường.

Và ngày hôm nay, lớp tinh anh đón thêm một thành viên, Hiro.

Đón nhận từng ánh mắt chú mục, từng ánh mắt ngưỡng mộ, hắn cảm thấy bản thân mình tỏa ra hào quang chưa từng có, nhoẻn miệng cười.

Đây mới chính là cái cảm giác phấn khích nhất mà hắn nên nhận được.

Anh hùng Hiro.

Bài kiểm tra năng lực đầu vào hắn đã thông qua, tất cả đều đạt điểm hoàn mĩ, đến từ vùng phía tây thì sao, chẳng phải bọn quý tộc ở vương đô đều phải ngã mũ dưới chân hắn hay sao.

Không khí mùa xuân ở vương đô thật sự thoải mái, và cả các cô gái ở đây cũng vậy, Hiro mỉm cười hài lòng.

Tất cả, đều ở trong lòng bàn tay hắn.

Tiếng chuông ngân vang một lần nữa, ba hồi chuông qua, lại bắt đầu một tiết học mới.

Ma pháp.

Cánh cửa theo phong cách cổ xưa bật mở, bước chân nhẹ nhàng vang lên, lũ học sinh tò mò nhìn theo, năm nhất mà, ai cũng háo hức để nạp cho mình kiến thức mới vào đầu.

Là một ông thầy trẻ trung, đôi mắt kính bóng loáng nhìn về phía bọn học sinh đang ngơ ngác như những chú nai tơ.



Qien mỉm cười thân thiện, khuôn người cao ráo nhẹ nhàng bước đến trên bục giảng.

"Qien, tục xưng ma pháp sư, người dạy các em thời gian đầu này." Giọng nói nhẹ nhàng phát ra, cái áo choàng đặc trưng của ma pháp sư kết hợp hài hòa với thân hình của Qien làm người khác phải nhìn vào một cách đắm đuối.

Là một người điển trai.

Hiro có chút tiếc nuối, tại sao không phải là kiếm thuật đầu tiên, môn kiếm thuật có rất nhiều người con gái xinh đẹp.

Hắn đến cái thế giới này chính là vì mục đích đó mà, sao lại phải tốn thời gian vô ích vào thứ ma pháp vớ vẩn này?

Mà lũ sinh vật ngoại lai cũng sắp xâm chiếm cái lục địa này rồi, sớm thôi, tất cả người ở đây cũng không thoải mái mà cười đùa được nữa đâu

Qien đứng thẳng tầm nhìn của mọi người, rất bình thản mà nói.

"Hôm nay chúng ta sẽ đến với bài học đầu tiên về ma pháp."

"Các ma pháp cơ bản."

Tiết học cứ thế diễn ra, bầu không khí nhiệt huyết của tuổi trẻ như đốt nóng căn phòng.

Hiro ngồi thả người về phía sau, không biết đang nghĩ gì.

***

Saul vươn vai hít thở không khí trong lành, hôm nay hắn có cảm giác bất an trong lòng, nên hắn phải ra ngoài để làm dịu nỗi lo xuống, nghe mùi cỏ dại chảy qua mũi, đúng là Saul đã bình tĩnh hơn hẳn.

Mọi thứ đều có vẻ rất tốt, nhưng hắn không biết hôm nay ở phía tây ra sao rồi.

Lão Saul đã bảo rằng, nếu mà lũ sinh vật ngoại lai xuất hiện, bầu trời sẽ chuyển thành một màu đỏ như máu, không phải kiểu màu đỏ lửa như hoàng hôn, mà là đỏ đậm như ánh trăng lúc nguyệt thực.

Hôm nay mây trời vẫn trôi một cách chậm dãi, trời cũng trong xanh như thường, có lẽ là không sao.

Đi thêm vài vòng rồi về, hắn bắt gặp Lilit đang mải mê ngồi đun quả dại, thân ảnh nhỏ bé vẫn miệt mài cầm que củi chỉnh lửa, Saul mỉm cười.

Cô bé này, ham mê làm kẹo đến mức khó có thể tin.