Chương 93: Nghi Hoặc (2)
Chương 93: Nghi Hoặc (2)
Tạm thời bỏ chuyện muối tinh qua một bên, Sa biết rõ muối chỉ là một phần trong nhiệm vụ lần này, mà lại không phải chuyện quan trọng nhất
Thú hai chân mới thực sự là mục đích chính của Hỏa bộ.
Đừng nhìn Hỏa bộ là trung cấp bộ lạc mạnh mẽ thì cuộc sống có thể tốt đi đâu. Bộ lạc càng lớn, càng nhiều người thì đương nhiên nhu cầu ăn uống cũng càng lớn. Mùa đông năm nay không chỉ khiến các bộ lạc nhỏ khốn đốn mà đến những bộ lạc lớn cũng không khá hơn chút nào.
Tuy rằng trước đó Hỏa bộ đã tích trữ rất nhiều thịt khô nhưng cho đến nay thì số lượng cũng không còn được là mấy. Trước đó, khi tuyết chưa hạ xuống, Thần tử đã làm ra một vài món đồ nghe bảo có thể bắt cá dưới sông. Nhưng khổ nỗi con sông cạnh khu vực Hỏa bộ sinh sống lại có chút rộng lớn, thành ra luôn có thành đàn hung thú luôn trực chờ bên dưới. Những thứ Thần tử làm ra cứ ném xuống chẳng được mấy lần là lại bị phá nát, thậm chí còn có vài người chủ quan không may bị kéo xuống làm mồi cho chúng. Thành ra tuy cũng kiếm được chút cá, nhưng ném vào số người khổng lồ của Hỏa bộ lại chẳng thấm tháp vào đâu, không nổi lên được chút bọt nước nào.
Mùa đông càng dài, đồ ăn càng vơi đi. Số thịt khô còn lại hiện nay chỉ đáp ứng đủ cho những người đứng đầu bộ lạc. Còn những tộc nhân bình thường khác thì cũng đã sớm chỉ có thể sống qua ngày bằng những kẻ xấu số.
Vậy cho nên lần này Vu Hỏa liền để bọn hắn ra ngoài trao đổi thú hai chân về càng nhiều càng tốt. Bọn hắn cũng không phải nhóm duy nhất mà còn vài nhóm nữa đã tỏa đi khắp xung quanh. Không cần biết là trao đổi hay c·ướp lấy, chỉ cần có thể mang đồ về là được.
Riêng Sa trước khi đi đã được căn dặn đối với Muối bộ có thể bình thường trao đổi là tốt nhất. Bởi tuy Muối bộ đối với bọn hắn thì chẳng đáng là bao, nhưng cái thứ vu độc của Vu Muối lại làm bọn hắn có chút không muốn dây vào. Chưa kể Muối bộ là nơi duy nhất cung cấp muối cho bọn hắn, khi mà chưa nắm được cách tạo ra muối thì Muối bộ tồn tại vẫn là điều cần thiết.
Nắm chắc dự tính trong đầu, Sa lên tiếng.
" Lần này chúng ta cần rất nhiều thú hai chân, muối có thể ít đi, nhưng thú hai chân phải đầy đủ."
Nghe giọng có vẻ như bắt buộc của Sa làm Khô có chút bất ngờ. Nhưng cũng tạm chưa suy nghĩ gì nhiều, Khô liền giơ tay chỉ về nhóm người già trẻ Bạch bộ đang ngồi cách đó xa xa.
"Kia là số thú hai chân lần này."
Hướng ánh mắt theo tay chỉ của Khô, nhìn về đám người nheo nhóc lẫn cả người già trẻ em, Sa có chút sầm mặt không vui.
"Khô thủ lĩnh, nhiêu đó là không đủ. Hơn nữa chúng ta không cần lũ yếu ớt kia, dẫn theo bọn chúng thì chưa về tới Hỏa bộ chắc bọn chúng đ·ã c·hết sạch trên đường hết rồi."
Nghe đến đây, không chỉ Khô mà ngay cả đến Vu Muối cũng không nhịn được mà nhìn Sa đăm đăm. Mọi năm Hỏa bộ tuy có trao đổi lấy thú hai chân nhưng cũng chỉ trên dưới chục người là cao, bởi ngoài Muối bộ ra thì Hỏa bộ còn đi tới nhiều bộ lạc khác nữa.
Nhưng với hơn hai chục người Bạch bộ ngồi kia còn chưa đủ thỏa mãn thì thực sự khiến Khô cùng Vu Muối có chút bất ngờ. Hơn nữa nghe giọng điệu thì Sa còn muốn chọn lấy những người trẻ khỏe. Đối với hiện tại, nếu đáp ứng Sa thì chỉ có thể chọn ra những người còn lại từ trong Muối bộ. Tuy rằng không muốn gây xích mích, nhưng thật sự hai người cũng không quá muốn dùng người của bộ lạc mình đem đi trao đổi. Bởi lẽ thời gian vừa qua Muối bộ cũng đ·ã c·hết không ít người. Nếu thực sự theo lời Sa thì qua năm mới Muối bộ sẽ phải dành thời gian lâu hơn để khôi phục lại.
Không để người khác kịp có ý kiến gì thêm, lão Vu già khô khốc nói.
" Về thú hai chân chúng ta nói sau. Hỏa bộ muốn nhiều như vậy thì không biết sẽ lấy gì để đổi. Ta thấy dường như Hỏa bộ cũng không thừa nhiều thịt khô cho lắm. Nhìn thứ các ngươi mang theo thì có lẽ cũng không phải thịt khô như mọi lần."
Nghe Vu Muối dò hỏi, Sa cũng không có vẻ gì là ngoài ý muốn. Việc Hỏa bộ bất ngờ cần nhiều thú hai chân đến vậy, chỉ cần không quá ngu ngốc liền có thể nghe ra Hỏa bộ cũng không còn dư dả gì. Bởi thế cho nên Sa cũng không cần giữ ý tứ.
"Đúng vậy, thịt khô là không có. Nhưng lần này chúng ta mang tới thứ khác. Một thứ rất kì diệu có thể khiến Vu cùng Muối bộ trải qua cuộc sống dễ dàng hơn."
Nói xong, Sa liền lấy ra một cái giỏ đeo, từ bên trong lấy ra một vật như đất như đá, hình tròn như chiếc nồi. Thêm nữa là một túi đựng thứ đá gì đó đen thui, bóng loáng.
" Chắc hẳn Vu cùng Khô thủ lĩnh chưa từng thấy thứ này trước đây. Đây là vật Thần tử của Hỏa bộ nghe lời của Thần linh mà tạo ra được. Có thứ gọi là chiếc nồi đất này thì thức ăn sẽ được nấu lên sẽ biến thành rất nhiều. Còn thứ đá đen này gọi là than, đốt lên có thể cháy rất lâu, chỉ với một túi này có thể cháy cả một đêm. Hơn nữa đốt nó sẽ ấm áp hơn củi rất nhiều."
Lấy ra hai món đồ theo như bọn hắn là thần kỳ, Sa cùng đám người Hỏa bộ đều có chút tự hào. Cảm giác hơn người lan tràn khắp trong tư tưởng khiến bọn hắn không chú ý tới khuôn mặt đã có chút hơi nghệt ra của Vu Muối cùng Khô.
Dĩ nhiên hai người Muối bộ nhận ra cái thứ mà Sa đem ra là vật gì. Rõ ràng đây chính là nồi gốm mà bọn hắn vẫn hay dùng từ đầu mùa đông tới giờ. Tuy thứ Sa đem đến có chút méo mó, cộng thêm đen đỏ lẫn lộn ra thì về cơ bản đây chính là nồi gốm của Viêm bộ. Còn cái thứ đá than kia bọn hắn đích thực chưa từng thấy, nhưng chuyện đó tạm thời gác qua một bên.
Thấy hai người đang ngơ ra làm Sa tưởng rằng cả hai đang choáng ngợp trước hai thứ đồ thần kỳ.
"Vu, Khô thủ lĩnh, cả hai không cần kinh ngạc. Đây chính là thứ mà Thần tử đáng kính của chúng ta tạo thành. Tuy rằng rất hiếm có cùng quý giá, nhưng lần này chúng ta mang theo không ít. Một chiếc nồi này chúng ta muốn đổi lấy mười người trưởng thành, số than kia sẽ dùng để đổi lấy muối. Như thế Muối bộ đã rất có lợi rồi. Đây cũng là do Thần tử chỉ bảo, rằng Hỏa bộ vẫn luôn rất quan tâm Muối bộ." Nói xong Sa mỉm cười như đã ăn chắc hai người trước mặt sẽ vội vàng đồng ý. Đặc biệt khi nói tới hai từ quan tâm, Sa còn hơi gằn giọng, có thể nghe ra ý tứ trong đó đã có chút rõ ràng.
Mải chìm trong suy nghĩ, Sa không nhận ra nét mặt của Khô đã có chút khó coi.
Mẹ nó chứ! Viêm bộ trước đó cũng chỉ dám lấy một chiếc nồi đổi hai người trưởng thành, Hỏa bộ vậy mà chào giá gấp năm lần. Chưa kể chất lượng nhìn sơ qua cũng thấy giữa cả hai chênh lệch cỡ nào.
Không nhịn được nữa, Khô cao giọng:
"Sa! Chúng ta...."
Chưa nói hết câu Khô đã bị lão Vu Muối gìm tay giữ lại. Dưới ánh mắt có chút không hiểu của Khô, Vu Muối cất giọng, bên trong mang sự dò xét.
"Từ đầu đến giờ nghe ngươi luôn nhắc tới Thần tử, theo ta biết tại Hỏa bộ trước đó không có vị này. Hai vật này cũng là do vị Thần tử kia tạo ra sao? Hay là Hỏa bộ từ đâu đạt được?" Lão Vu Muối có chút nghi ngờ, nhưng vẫn dùng giọng dửng dưng như chỉ vu vơ hỏi.
Ban đầu ngay khi nhìn thấy Sa đem chiếc nồi gốm kia ra, lão Vu Muối đã nghĩ rằng Viêm bộ bị Hỏa bộ chiếm lấy nên mới có thứ nồi gốm này. Nhưng nghĩ kĩ lại thì cũng không đúng, bởi nếu thực sự Viêm bộ bị Hỏa bộ chiếm đoạt, hẳn là ban nãy Sa sẽ không ngạc nhiên đến vậy khi chứng kiến muối trắng. Bởi lẽ số muối trắng này vốn dĩ đến từ Viêm bộ.
Càng suy nghĩ càng khiến lão Vu Muối lâm vào nghi hoặc sâu hơn. Viêm bộ vốn dĩ đã là mục tiêu của Muối bộ bọn hắn khi mùa đông kết thúc. Nay có chuyện này khiến lão Vu có chút bận tâm. Bởi thế lão mới có chút không kiềm được mà dò hỏi.
Hơn nữa, cái người được gọi là Thần tử mà Sa luôn nhắc đến kia quả thật làm lão có chút tò mò. Người này xuất hiện có chút đột ngột, lại làm ra nhiều thứ kì lạ như thế. Chuyện này có chút giống với tên thủ lĩnh trẻ tuổi của Viêm bộ, ở giữa phải chẳng có chuyện gì đó mà lão không biết?
==> Chạy đề cử nào mn ơi!!!!!!!!!!!!