Chương 36: Nơi Ở Mới
Vấn đề hiện tại cần quan tâm là dựng nhà như thế nào khi mà hiện tại gạch không có, xi măng lại càng không. Giá như thời gian dư dả hơn thì Trần Huyền sẽ không thiếu cách để giải quyết.
Trải qua tính toán cũng như cân nhắc, Trần Huyền quyết định sẽ dựng tạm nhà đất để ứng phó qua mùa đông, qua năm mới sẽ tiến hành nung gạch để xây dựng lại sau.
Không có quá nhiều thời gian để cân nhắc, nghĩ tới là làm Trần Huyền liền chọn ra mười người trong nhóm đang đào hào bên ngoài quay lại bên trong tường bao.
Hắn dự định sẽ chỉ dạy mười người này, sau đó sẽ lại từ mười người này tạo thành năm nhóm, như thế số lượng nhà được dựng lên trong một lúc sẽ từ một căn tăng thêm thành năm căn.
Trước mắt thì với số người còn lại, tiến độ đào hào sẽ rất nhanh, sẽ đủ lượng đất để dựng nhà đủ cho Viêm bộ sinh hoạt.
Đưa nhóm người về khu đất đã được chọn từ trước, Trần Huyền dùng dây kéo ra cố định tại bốn góc để làm dấu cho mọi người bắt đầu đào móng.
Trước đó, để chuẩn bị cho việc xây nhà, Trần Huyền đã làm ra thước đo từ dây thừng. Không có số đo chuẩn xác nên Trần Huyền liền ước lượng chiều dài một gang tay là 20cm, rồi từ 20cm gấp lên thành 1m, cứ mỗi 1m lại buộc một nút thắt cố định. Tiếp tục như vậy cho tới khi tạo thành một sợi dây 10m.
Tộc nhân Viêm bộ những ngày qua cũng đã được dạy cho số đếm, nên hiện tại việc chỉ bảo diễn ra cũng khá suôn sẻ.
Đo đạc ra một chiều 4m một chiều 8m, Trần Huyền dự tính sẽ dựng lên một ngôi nhà kiểu ba gian giống những ngôi nhà ở làng quê kiếp trước, mỗi căn nhà như vậy sẽ sắp xếp ở cho 10 người. Với số người hiện tại chỉ cần mười căn nhà là đủ, tính dư ra chuẩn bị cho về sau, Trần Huyền dự tính sẽ xây từ 15 tới 20 căn nhà tùy theo thời gian cho phép.
Do diện tích không lớn chỉ tầm 30m2 nên việc đào móng diễn ra khá nhanh, tận dụng phần gỗ còn dư khá nhiều khi xây tường bao để làm vách, đất cũng được chuyển vào để đắp nện chắc chắn.
Có kinh nghiệm từ trước đó nên mọi việc diễn ra khá nhanh và suôn sẻ.
Để tăng độ chịu lực cho tường giúp nâng đỡ phần mái, ở các góc quan trọng Trần Huyền đều cho đóng những cây gỗ lớn sâu xuống đất để tăng cường giàn khung thay thế cho cột trụ bê tông. Phần tường cũng cứ cách 30cm lại thêm một cây gỗ thẳng nhỏ hơn dựng đứng được chôn giữa lớp đất, bên trong nhà cũng được dựng lên 2 vách tường chia căn nhà ra làm ba phần, cũng giúp tăng thêm khả năng chống chịu.
Trừ phần cửa ra vào được giữ lại, thì trên mỗi vách tường còn lại đều có để ra cửa sổ giúp lấy ánh sáng.
Phần tường thô được dựng lên rất nhanh, khi hoàn thiện thì trời cũng đã tối, việc làm mái nhà liền để tới ngày hôm sau.
…
Để tiết kiệm thời gian, Trần Huyền quyết định sẽ không làm mái đôi hai bên theo kiểu truyền thống, mà chỉ làm một mái bằng cao ở phía sau và hơi dốc về phía trước. Làm như vậy sẽ không tốn công quá nhiều, do cũng chỉ làm tạm thời qua mùa đông nên Trần Huyền cũng không muốn quá cầu kỳ.
Dùng những thân cây to dài gác lên làm xà gồ, trải thêm kín một tầng cành cây nhỏ hơn bên trên rồi buộc cố định lại cẩn thận, phần khung mái cơ bản đã ổn. Lấy đất trộn với nước thành dạng hồ nhão, thêm vào đó cỏ khô rồi đảo đều. Trút hết phần đất trộn ấy lên mái rồi dàn đều vuốt phẳng, lớp đất này sẽ giúp giữ căn phòng ấm hơn trong mùa đông, cũng như phần nào chống thấm dột
Sau cùng là dùng cỏ khô thu được buộc lại với nhau thành từng tấm từng tấm trải lên trên lớp đất trộn, các lớp cỏ được trải đè lên nhau tấm sau đè lên tấm trước giúp tránh nước ngấm thẳng xuống tầng mái đất.
Tới đây căn nhà về cơ bản là đã hoàn thành, chỉ cần làm cửa cũng như làm giường ngủ nữa là đã có thể cho người vào ở.
Để đề phòng cái lạnh của mùa đông thì chỉ đốt lửa sưởi là không đủ, Trần Huyền nghĩ tới một cách đó là làm giường đất tương tự như người đông bắc của nước bạn hay làm ở kiếp trước.
Tuy rằng chưa từng tận mắt nhìn thấy, nhưng nguyên lý cơ bản của giường đất lại rất đơn giản chỉ là sự lưu thông của luồng khí nóng thổi dưới gầm giường. Mà để làm được điều này với Trần Huyền lại không khó.
Chuyển về một số đá cục lớn cỡ quả bóng đá, tiến hành trải đều ở khu vực xây giường, giữa các viên đá đều được gắn lại bằng hồ đất chỉ để lại một kẽ hở hình zíc zắc để không khí nóng lưu thông qua lại dưới gầm giúp làm ấm mặt giường phía trên.
Khi đã xếp đá xong xuôi, bên trên trải một lớp cành cây có tác dụng như thang giường, sau đó đất được trộn dẻo được phủ kín phần mặt trên cũng như các cạnh bên nhằm để tạo không gian kín tránh nhiệt lượng rò rỉ ra ngoài.
Ở hai góc giường hai bên được để lại hai lỗ thông gió, một lỗ thông trực tiếp với bếp lò ở gian nhà giữa nhằm lấy hơi nóng khi đốt lò. Phần lỗ còn lại được thông với tường ra bên ngoài để lấy gió mát từ ngoài trời. Khi cần giường ấm thì che phần lỗ bên ngoài lại để khí nóng từ bếp lò đi qua, còn khi cần giường mát thì làm ngược lại chỉ cần che phần lỗ bên trong và mở lỗ bên ngoài để gió mát thổi vào.
Làm như vậy, cả mùa đông lẫn mùa hè đều có thể điều chỉnh nhiệt độ cho phù hợp, quả không khác gì một phiên bản điều hòa dạng giường cả.
Làm nhà đất như thế này quả thực rất nhanh, thời gian được rút gọn rất nhiều, chủ yếu là việc vận chuyển đất từ bên ngoài vào là hơi lâu, còn lại các chuyện khác quả thật chiếm không quá nhiều thời gian.
Càng về sau khi mà con hào được đào càng dài thì nơi để lấy đất cũng càng xa, thời gian đi lại giữa hai bên tăng lên vô hình chung khiến tiến độ công trình cũng chậm lại. Thêm cả việc mỗi lần đi lại chỉ mang về được một giỏ đất, thành ra càng về sau tiến độ sẽ càng kéo dài.
Để vừa có thể giảm tiêu hao sức, cũng như tăng số lượng đất mang về trong một lượt, Trần Huyền nghĩ ngay tới đòn gánh, một thứ hết sức quen thuộc với con người Việt Nam xưa.
Đối với khắp nơi là gỗ Viêm bộ mà nói, tìm vật liệu thích hợp để làm đòn gánh là việc hết sức dễ dàng.
Một cây gỗ dài 1m5 lớn bằng cánh tay, tại hai đầu khắc ra hai vết lõm để giữ phần dây treo giỏ, phần giữa mài bóng để khi di chuyển đỡ làm đau bả vai. Phần giỏ thì chỉ cần lấy giỏ đã đan sẵn lại buộc vào đó hai sợi dây là được.
Nhìn thì rất đơn giản, nhưng sử dụng lại tốt lạ thường. Một lần có thể gánh hai giỏ đất đầy, không những năng suất tăng gấp đôi mà lại còn không mệt mỏi như vừa đi vừa ôm giỏ như trước.
Một lần nữa, Viêm bộ lại bị khuất phục bởi tư tưởng kì diệu của Huyền thủ lĩnh.
Chỉ có điều ngày đầu tiên sử dụng không quá quen thuộc nên tối hôm đó bả vai ai cũng đều bị đè sưng đỏ và đau nhức
Nhưng chỉ cần tiếp tục sử dụng một thời gian, khi cơ thể quen dần thì sẽ không có vấn đề gì nữa. Những ai từng dùng đòn gánh đều biểu thị chỉ có ngu ngốc mới đi dùng tay để khuân vác.
Nhà làm chủ yếu từ đất nên khi xây xong khá là ẩm thấp, Trần Huyền liền đưa củi vào đốt trong một đêm, qua một đêm chịu nhiệt độ cao trong nhà đã trở nên rất khô ráo.
Căn nhà về cơ bản đã hoàn chỉnh đã có thể đưa người vào ở được bình thường. Vì là căn nhà đầu tiên nên dĩ nhiên Trần Huyền việc nhân đức không nhường ai, vốn một căn nhà như thế này sẽ dành cho mười người, nhưng Trần Huyền lại chỉ đưa bốn người vào ở là Vu, Thạch, Nha và bản thân hắn.
Thế nhưng Vu lại rất cố chấp, nhất quyết không chịu rời đi ra ngoài, theo ý lão thì thần linh được thờ phụng bên trong hang cho nên lão sẽ không đi đâu cả. Không thuyết phục được lão già ương bướng, thành ra cả căn nhà rộng lớn lại chỉ có ba người ở, vô cùng rộng rãi.
Cũng coi như là đặc quyền giai cấp đi, vì vốn là những người cấp cao nhất của bộ lạc, hưởng chút ưu tiên cũng là đương nhiên.
Những người đã tham gia việc dựng nhà trước đó thì nay được chia làm năm nhóm mỗi nhóm hai người, lại thêm vào ba người bên ngoài nữa là thành năm, cứ năm người này sẽ phụ trách xây dựng một căn riêng biệt.
Phân chia như vậy cũng không khác với lúc xây tường bao là mấy, là phương án tối ưu với lượng nhân khẩu hiện tại của Viêm bộ.
Lại một lần nữa, cả Viêm bộ lại tất bật với những công việc mới được Huyền thủ lĩnh giao cho.