Chương 12: Lò Nung
Vẫn như mọi lần, nhận lấy thứ muối mịn như cát, trắng như mây trên trời, sau khi ngạc nhiên qua đi Vu lại bắt đầu nghi lễ cảm tạ Thần linh của lão. Đối với lão tất cả những gì Huyền làm được đều chỉ có một nguyên nhân đó là do sự chỉ dạy của Thần linh. Trần Huyền cũng vui lòng với cách nghĩ này của Vu, vì với hắn hiện tại thần quyền là phương thức tốt nhất để hắn tăng sức ảnh hưởng cũng như củng cố quyền lực.
“Muối, đổi người, bộ lạc lớn mạnh.”
Chỉ vào bình muối Trần Huyền nói.
Vu ngẫm nghĩ, bản thân lão luôn muốn để Viêm bộ trở lên mạnh mẽ hơn, không còn có n·gười c·hết do đói rét, do bị bộ lạc khác xâm chiếm…
“Nhiều người, không đủ đồ ăn, sẽ c·hết.”
Tuy bộ lạc trở lên lớn mạnh luôn là mơ ước của lão, nhưng lão lại sợ tăng thêm người sẽ không đủ đồ ăn để qua mùa đông. Thêm nữa theo như kinh nghiệm của lão, mùa đông năm nay sẽ tới sớm và sẽ còn khắc nghiệt hơn mọi năm. Nên thời gian để tích trữ đồ ăn sẽ trở nên ngắn hơn rất nhiều.
Lão Vu đem chuyện này nói cho Trần Huyền làm hắn trở nên suy tư. Hắn cũng không nghĩ sẽ có chuyện bất ngờ này.
Việc mùa đông tới sớm, có thể sẽ đảo lộn kế hoạch của hắn. Theo tính toán cũ thì với tiến độ chế biến cá khô như hiện tại thì dù bộ lạc có thêm nhân khẩu thì việc chịu qua mùa đông cũng sẽ dư dả.
Nhưng chỉ cần mùa đông tới sớm hơn nửa tháng so với dự kiến, thì thậm chí chỉ việc cung cấp đồ ăn cho bộ lạc hiện tại cũng sẽ thành vấn đề, chứ đừng nói việc tăng thêm người.
Tuy rằng việc làm ra đồ gốm sẽ giúp giải quyết phần nào vấn đề ăn uống, do việc chuyển dần từ đồ nướng qua đồ nấu sẽ giúp giảm lượng thực phẩm tiêu thụ, cũng như sẽ làm tăng cảm giác no. Khiến với cùng lượng đồ ăn sẽ có thể sử dụng lâu hơn.
Thêm nữa, với kiến thức của Trần Huyền việc kiếm thêm đồ ăn trong mùa đông cũng không hẳn là việc khó. Bởi vậy, việc mùa đông tới sớm có lẽ với Trần Huyền không phải rủi ro mà thậm chí phần nào đó sẽ còn là thuận lợi cho kế hoạch của hắn.
Đơn giản vì các bộ lạc khác sẽ trở lên càng thiếu thốn, nhu cầu vật tư sẽ càng tăng lên. Chỉ cần đầy đủ đồ đạc, Trần Huyền sẽ có thể đổi lấy đầy đủ thứ hắn muốn.
Đem suy nghĩ nói lại với Vu, làm lão cũng trầm tư suy nghĩ.
Bắt nguồn từ niềm tin với Trần Huyền sau nhiều chuyện trải qua, Vu biểu thị sẽ để Trần Huyền toàn quyền quyết định chuyện này. Lão cũng biểu thị từ giờ sẽ trao quyền quản lý cả Viêm bộ cho Trần Huyền, còn lão sẽ chỉ tập trung vào các nghi lễ tế tự của bộ lạc.
Ngạc nhiên với quyết định của Vu, nhưng Trần Huyền lại hết sức vui mừng với chuyện này. Tuy hết lòng tôn trọng Vu, nhưng việc trong một tổ chức có tới hai tiếng nói sẽ khiến rất nhiều chuyện trở lên phức tạp. Quyết định này của Vu khiến Trần Huyền bỏ đi lo nghĩ cuối cùng trong lòng hắn.
Từ bây giờ, Trần Huyền biểu thị hắn có thể dùng hết khả năng khiến Viêm bộ trở nên ngày một tốt hơn.
Vấn đề muối được giải quyết, cũng làm Trần Huyền bớt đi một cọc tâm sự. Có đầy đủ muối, lại thêm việc sử dụng nước đun sôi, sức khỏe của mọi người sẽ được đảm bảo hơn rất nhiều.
Việc bộ lạc đã có rất nhiều phôi gốm do sự nỗ lực của Nha và mọi người, số lượng đã đủ cho bộ lạc sử dụng, lại thêm tất cả số phôi được hong khô tự nhiên đã đủ điều kiện để đem đi nung.
Trần Huyền quyết định ngay hôm nay sẽ dựng lò nung để đảm bảo số phôi kia sẽ chuyển thành đồ gốm phục vụ cho Viêm bộ. Tuy nói việc nung gốm bằng cách đốt như trước cũng có thể, nhưng việc dựng lò nung sẽ khiến phôi gốm dễ đạt thành phẩm hơn, cũng như đồ gốm nung ra sẽ đẹp hơn rất nhiều.
Chưa kể đến Trần Huyền còn có ý nghĩ tới việc nung gạch, hắn đã quá chán với việc sống trong hang động bí bách tù túng cũng như không hề có chút không gian riêng tư.
Thử nghĩ mà xem, với thân phận 2 đời xử nam như hắn thì việc mỗi tối đều phải nghe những âm thanh của tự nhiên, phát ra từ các cặp đôi đang nỗ lực phát triển nhân khẩu cho bộ lạc khiến hắn bối rối như thế nào. Còn chưa kể tới việc dường như mấy người nguyên thủy này còn thi đấu xem ai phát ra âm thanh to hơn, có giai điệu hơn hay sao ấy. Làm Trần Huyền thậm chí muốn đi ra đạp cho mấy tên này mấy phát vì tội làm ô uế tâm hồn trẻ thơ của hắn.
Bỏ qua mấy chuyện này, Trần Huyền thấy muối được làm ra cũng đã đủ nhiều, hắn liền kêu đám người dừng lại rồi đi theo mình. Đoàn người theo chân Trần Huyền ra tới khu đất gần bờ sông mà hắn đã chọn lựa trước đó.
Dưới mệnh lệnh của Trần Huyền mọi người bắt đầu dọn dẹp cỏ dại xung quanh. Trong quá trình dọn cỏ, Trần Huyền phát hiện ra vài lỗ hang rất lớn vốn bị che đi bởi lớp cỏ rậm rạp, nay khi cỏ đã được dọn sạch mới hiển lộ ra.
Đây có lẽ là hang chuột, với kích cỡ của động vật nơi đây thì chuột có lớn bất thường cũng chả có gì là lạ. Nghĩ tới món chuột đồng thui rơm béo ngậy, dai thơm làm Trần Huyền không khỏi nhớ lại quãng thời gian sống ở cô nhi viện kiếp trước. Lũ cô nhi bọn hắn cứ chiều chiều lại đi ra bờ đồng bẫy chuột rồi túm tụm ăn uống hò hét nghịch phá. Có lẽ đó là quãng thời gian đẹp nhất với hắn, không biết nghe tin hắn biến mất khỏi thế gian, sẽ có bao người vì hắn mà thương tiếc.
Lắc lắc đầu, bỏ qua những suy nghĩ vẩn vơ, Trần Huyền tập trung vào công việc dựng lò. Hắn biểu thị sẽ để cho lũ chuột thảnh thơi thêm một thời gian. Có lẽ lũ chuột không biết đang có một tên tham ăn đang chảy nước dãi nhắm tới bọn chúng.
Sau khi cỏ dại được thanh lý sạch sẽ. Trần Huyền cùng đám người bắt đầu tập trung đào hố dựa trên kích cỡ Trần Huyền đã vạch ra. Hố sâu 2m dài 6m rộng 4m, Trần Huyền muốn thử nghiệm tính khả thi của chiếc lò nung đầu tiên này. Nếu thành công hắn sẽ cho dựng thêm nhiều lò tương tự, theo như tính toán của Trần Huyền thì nếu có thể số lượng đồ gốm cũng như gạch nung hắn cần sẽ là cực nhiều.
Vì sức lực của con người ở thế giới này rất lớn, nên việc đào hố không mất quá nhiều thời gian, chỉ thoáng chốc một chiếc hố lớn đã được hình thành.
Dùng những cành cây lớn như bắp tay trải lên trên miệng hố, đan xen kẽ nhau như hình chiếc phên rồi lấy đất sét bọc xung quanh cũng như làm thêm vài cây trụ chống, đây sẽ là phần để đặt phôi gốm trong quá trình nung.
Trần Huyền lại dùng đá vụn trộn với đất sét để lũy tường 4 phía xung quanh, sau khi tường đã được dựng lên hơn một mét Trần Huyền lại dùng cành cây uốn cong để chống đỡ cho việc tạo mái vòm cho lò.
Bản thân vòm cuốn vốn là kết cấu chịu nén, nên chỉ cần chọn lựa những viên đá phù hợp xếp chặt chẽ với nhau thì thậm chí không cần vôi vữa, mái vòm cũng sẽ rất chắc chắn.
Sau một hồi kĩ càng xếp đặt, mái vòm bằng đá cũng được ghép xong. Lại dùng đất sét phủ kín cả trong lần ngoài, chỉ để lại một lỗ để làm ống khói cho việc thông khí.
Lò nung được dựng xong với diện tích khá lớn, tất cả phôi gốm cũng được chuyển vào lò trong một lần. Củi được chuẩn bị sẵn trước đó cũng được chuyển xuống hố.
Mọi sự đã sẵn sàng, Trần Huyền bắt đầu mồi lửa đốt lên lò nung đầu tiên trên thế giới nguyên thủy này. Trần Huyền tính toán trong quá trình nung gốm, thì ngoài việc phôi gốm được nung chín thì cả lò nung vốn được chát kín đất sét cũng sẽ gốm hóa trở nên chắc chắn, sẽ không xảy ra vấn đề sụp lò.
Bận bịu cả nửa ngày, sau khi giao việc trông coi củi lửa cho tộc nhân. Trần Huyền lại không tự chủ được nghĩ tới mấy cái hang chuột đã thấy trước đó, bắt được mấy anh tí béo mẫm trong kia thì tối nay bộ lạc sẽ lại có được một bữa ngon.
Nghĩ là làm, đem theo vài người đang rảnh rỗi cũng như vài đứa trẻ, Trần Huyền bắt đầu chuẩn bị đồ cho trận chiến sắp tới với lũ chuột.
Nghe nói sắp có thịt ăn, mọi người đều phấn khởi đi chuẩn bị, tuy thời gian gần đây do cá khô đủ nhiều nên mọi người không còn phải chịu đói, nhưng niềm khao khát ăn thịt vẫn là sự thôi thúc rất lớn đối với tất cả mọi người.