Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Nguyên Thủy Khởi Nguyên

Chương 13: Chuột Đồng




Chương 13: Chuột Đồng

Tuy biết rằng đồng cỏ trước hang có nhiều chuột, con nào con đấy đều to béo, nhưng theo lời của tộc nhân bộ lạc thì chuột rất khó bắt tại bọn chúng ở rất sâu dưới lòng đất. Đội săn thú cũng từng đào tung cả khu đất nhưng cũng chỉ bắt được 2-3 con do lũ chuột có rất nhiều hang, nên cứ đào chỗ này thì chúng lại chạy qua chỗ khác. Nhiều lần thất bại làm mọi người liền từ bỏ số thực phẩm sẵn có ngay trước mắt này.

Tuy mọi người nói như vậy, nhưng Trần Huyền lại không cho là như thế, ai bảo hắn mang trong đầu kiến thức của thời đại bùng nổ thông tin như kiếp trước chứ.

Bắt chuột có rất nhiều cách, nhưng cách dễ nhất vẫn là hun khói, chỉ cần bịt kín các lỗ, chỉ để lại 2 tới 3 cửa hang thì việc bắt chuột chẳng khác gì lấy đồ trong túi cả.

Nghe thấy việc thủ lĩnh muốn bắt chuột, theo thói quen mấy người liền quay lại lò nung lấy dụng cụ để chuẩn bị đào hang.

Khi đã có dụng cụ, nhóm người liền bắt đầu đào bới, mấy đứa trẻ cũng lao nhao chuẩn bị tham gia cùng, thế nhưng Trần Huyền liền hô lên ngăn cản.

“ Không đào, đào không bắt được! ”

“ Không đào? Sao bắt được? ” đám người hỏi lại

“ Dừng lại, nghe lời ta ” Trần Huyền lên tiếng.

Đám người vẫn ngơ ngác chưa hiểu ngô khoai gì hết, chỉ có lũ trẻ là luôn nghe theo lời Trần Huyền mà đi thu gom cỏ khô theo lời hắn.

Do là cuối thu nên hầu như cỏ đều đã úa vàng, chỉ một lúc mà một bó lớn cỏ khô đã được xếp trước mặt Trần Huyền.

Lệnh đám người dọn dẹp sạch cỏ dại quanh khu vực hang chuột, phần vì Trần Huyền muốn tìm hết các cửa hang phụ cũng phần vì hắn không muốn lửa lan ra đồng cỏ. Với thời tiết này thì việc đồng cỏ bắt lửa dẫn tới h·ỏa h·oạn là rất lớn, đây là việc hắn không muốn xảy ra.



Chừng 20-30p qua đi, hơn 200m2 đất trống cũng lộ ra, bên trên khu đất là mấy chục cái cửa hang lớn nhỏ. Nhìn số lượng hang cũng như dấu chân chi chít, Trần Huyền suy đoán trong hang này có không dưới trăm con chuột lớn.

Sau khi quan sát, Trần Huyền lệnh cho đám người đánh sập hết các cửa hang, chỉ chừa lại 2 lỗ hang có nhiều dấu chân nhất.

Cỏ khô lấp kín cửa hang chính nhanh chóng b·ốc c·háy.

“ Nhanh! Nhanh thổi khói vào hang! ”

Theo lệnh, mấy cái mồm như mấy cái bễ thổi mạnh hơi vào đám lửa làm chẳng mấy chốc khói đặc lan tỏa ra xung quanh, phần lớn chui vào hang còn một phần tỏa ra hun mắt mọi người cay xè. Trần Huyền biểu thị đến hắn đứng bên ngoài còn nước mắt nước mũi tùm lum thì đừng hỏi lũ chuột trong hang cảm thấy tuyệt vọng thế nào.

Ra hiệu mọi người chia nhau ra chặn 2 cửa hang còn lại đang bắt đầu phả khỏi ra ngoài, Trần Huyền bắt đầu cảm nhận được rung động dưới chân cũng như tiếng rít lên từ lũ chuột.

Lập tức Trần Huyền lấp kín cửa hang chính, dập tắt đống lửa rồi chỉ vào hai cửa hang phụ quát lớn.

“ Chuẩn bị, bắt chuột ”

Bất ngờ, một con chuột lớn hơn cả bắp đùi người trưởng thành ì ạch từ trong cửa hang chui ra. Vừa ngoi đầu ra khỏi hang, bỗng một cây gậy gỗ đón đầu cho nó một nhát chí tử.

Đám người hô hét ầm ĩ, đây là lần đầu tiên mọi người bắt chuột dễ dàng đến thế, chỉ cần cầm gậy, thấy con nào lao ra là đập thật lực, chỉ đơn giản thế thôi.

Không bao lâu sau, lũ chuột bắt đầu tranh nhau lao ra ngoài làm đám người bắt đầu vung gậy một cách khí thế. Vài con nhanh chân chạy thoát ra ngoài làm lũ trẻ đuổi theo vừa đập vừa hô hét, ầm ĩ cả góc trời.



Thấy huyên náo, 2 người đang coi lò nung cũng chạy qua tham gia vào trò đập chuột. Chỉ một lát, hơn 50 con chuột to béo đã chất thành một đống làm mọi người càng thêm hăng hái.

Tới khi không thấy chuột chạy ra nữa, Trần Huyền mới tiến tới đếm số lượng thì đã có gần 100 con nằm ngổn ngang. Nghĩ là dưới hang vẫn còn, Trần Huyền bây giờ mới ra lệnh đào hang để bắt nốt những con bị c·hết ngạt bên dưới.

Mất gần tiếng đồng hồ, cả khu đất đều bị quật lên. Tổng số chuột bắt được lên tới gần 150 con, con nào con đấy béo mập có thể sờ thấy từng khối cơ thịt bên dưới lớp da.

Số lượng khổng lồ này đem tới một lượng thịt lớn, nhưng nếu không chế biến nhanh sẽ rất mau hỏng. Thế nên Trần Huyền quyết định tạm dừng việc khai thác cá, điều động tất cả mọi người tới xử lý đám chuột này.

Thấy số lượng chuột khổng lồ trước mặt, đám người mới từ công trường cá trở lại đều há mồm ngạc nhiên. Nhưng dường như quen thuộc với việc lâu lâu thủ lĩnh lại làm ra những chuyện ngoài sức tưởng tượng nên nhóm người cũng không hỏi han gì mà bắt đầu bắt tay vào xử lý lũ chuột.

Trên thân lũ chuột này có rất nhiều thứ có thể tận dụng, thịt chuột thì không phải nói, vô cùng ngon và dai, đem đi nướng thì thực sự là tuyệt phẩm.

Vì chuột rất lớn nên da của lũ này sau khi xử lí sẽ có thể làm mũ, giày, thậm chí là quần áo da.

Răng đám này cũng rất lớn và nhọn, cũng rất rắn chắc. nhìn mấy chiếc răng lớn này Trần Huyền liền ra lệnh gom lại, hắn đã nghĩ tới việc sử dụng số răng này như thế nào.

Về phần ruột, sau khi làm sạch Trần Huyền liền đem phơi khô. Độ dài cũng như độ dai sẽ rất phù hợp để làm dây buộc nếu hắn muốn làm giày và quần áo da.

Vì lần này có muối và ớt rất dư dả, nên Trần Huyền quyết định làm thịt gác bếp. Phần thịt chuột sau khi được làm sạch liền được ướp với muối ớt cũng như gừng dại, rồi sau đó được cho lên giàn hun.

Vì số lượng rất nhiều, nên mãi tới tối công việc vẫn chưa xong, tuy mệt mỏi nhưng thu hoạch cự đại hôm nay vẫn làm cả bộ lạc hết sức phấn khởi. Đặc biệt là nhóm bắt chuột hôm nay luôn mồm nói về cách bắt chuột thần kỳ của thủ lĩnh. Làm Thạch và nhóm săn trở nên hào hứng mong chờ lớn vào ngày mai.



Hôm nay, Viêm bộ ăn tối trễ hơn nhiều so với mọi khi, nhưng thức ăn hôm nay lại đặc biệt ngon do mọi người đã lâu mới được ăn thịt động vật.

Lấy ra chiếc nồi lớn nhất, cho thịt chuột lại thêm chút muối còn sót lại trong bình gốm do số lớn đã được dùng để ướp thịt hun khói. Sau khi thêm gừng cũng như vài loại rau dại, Trần Huyền bịt kín da thú sau đó đem đi hầm nhừ.

Lại lấy vài con lớn nhất xiên vào cành cây, dùng ớt khô nghiền nát trộn với chút muối xoa đều khắp con chuột, gác lên đống than hồng đang tỏa nhiệt bên dưới tiến hành nướng.

Chẳng mấy chốc, tiếng xèo xèo vang lên, từng giọt mỡ bị ép ra rơi trên than hồng phát ra tiếng lẹp bẹp. Mùi thịt nướng tỏa ra mang theo hương cay nồng từ ớt cực kỳ kích thích vị giác khiến ai lấy đều không tự chủ được lau đi nước bọt đang chảy ra từ khóe mép.

Từ lần đầu được thử qua hương vị của quả ớt, Viêm bộ bây giờ đã không cay không vui, nhất là khi không khí đã dần chuyển lạnh thì việc ăn đồ cay sẽ khiến cơ thể trở nên rất ấm áp dễ chịu.

Vu cũng không nhịn được mùi thơm mà chạy ra ngồi cạnh đống lửa, nhưng sau khi nhìn thấy bình muối đã thấy đáy, lão liền mất bình tĩnh mà quát ầm lên làm đám người vốn đang thèm ăn bỗng câm nín cúi đầu.

Trong lòng Vu cực kì tiếc nuối, lão biết bình muối kia quý giá như thế nào, với số lượng muối đó có thể đổi lấy 10 người trưởng thành, chưa kể đây lại là loại muối trắng mịn như tuyết còn quý giá hơn gấp vạn lần.

Thứ mà lão tôn sùng như đồ vật thần linh ban ơn lại bị tên nhóc kia phung phí sử dụng như thế làm lão phát cáu, không kìm được mà quát tháo ầm ĩ.

Thế nhưng Trần Huyền vẻ mặt lạnh lùng, bình tĩnh nhìn Vu, ánh mắt hắn sắc lạnh nhìn Vu khiến lão giật mình.

Không khí trong hang trở nên tế nhị, đám người ái ngại nhìn 2 người quyền uy nhất bộ lạc đang trừng mắt nhìn nhau.

Nếu như là trước đây, mọi người sẽ không do dự đứng về phía Vu mà trách mắng Trần Huyền, nhưng thời gian gần đây ai cũng có thể thấy dưới sự dẫn đầu của Trần Huyền, Viêm bộ trở nên ngày càng tốt hơn.

Thế nên tuy thấy tình hình rất căng thẳng nhưng cũng không có ai đứng ra nói điều gì, ngay cả các dũng sĩ như Thạch và Trùng cũng không lên tiếng.

Tình trạng vi diệu hiện tại Trần Huyền cũng nhận ra, vì thế hắn càng không nhún nhường, mà ngược lại thái độ của hắn càng cứng rắn hơn.

Hắn hiểu đây là thời cơ tốt để hắn củng cố uy thế của mình trong Viêm bộ.