Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Nguyên Giới

Chương 21: Đợi Quân Trở Lại!




Chương 21: Đợi Quân Trở Lại!

Lý Thần lại nhìn Lâm Yên Nhi một chút, sau đó hắn mới tiếp tục mở miệng:

“Hôm nay chúng ta sẽ trở về!”

“A!?...” Lâm Yên Nhi bị bất ngờ kinh ngạc bật thốt lên, nàng có chút không tin nói:

“Trở về?! Thương thế của ngươi đã khỏi hẳn rồi sao?”

“Nhờ phúc của cô nương nên đã khỏi hẳn, hiện tại, nên là lúc ta thực hiện lời hứa đưa cô trở về.” Lý Thần đáp.

“Không... Không thể ở lại thêm một chút nữa sao?” Lâm Yên Nhi nhấc lên môt ngón tay có chút do dự, hỏi dò.

“Cô nương là hoàng hoa khuê nữ, việc biến mất quá lâu sẽ ảnh hưởng đến thanh danh của cô nương. Vẫn là nên sớm trở về thì tốt hơn!” Lý Thần giọng khẳng định:

“Hơn nữa, chẳng phải cô nương rất nhớ người thân của mình hay sao?”

“Được... Được rồi!... Vậy, chúng ta liền trở về.” Lâm Yên Nhi mặt có chút thất vọng, cúi đầu đáp.

Mặc dù còn có nhiều không nỡ, nhưng Lý Thần đều đã nói đến như vậy rồi, nếu nàng còn nói thêm gì nữa, liền lộ ra không hiểu chuyện.

Cho nên nàng cũng chỉ có thể, gật đầu đồng ý.

Lý Thần gật đầu, không nói thêm gì nữa, lập tức cuốn lên Lâm Yên Nhi xông thẳng lên trời.

--------------------

Tác U thành, một thành trì của Đông Thắng đế quốc tiếp giáp với sa mạc Táng Cựu.

Trên một đường phố rộng rãi, hai bóng người đột ngột xuất hiện.

Kỳ lạ là, mặc dù trên đường có rất nhiều người qua lại, nhưng tất cả mọi người đều không ai để ý đến hai người vừa mới xuất hiện này, giống như là mang tính lựa chọn bỏ qua vậy.

Người đến chính là Lý Thần cùng Lâm Yên Nhi...

Hơi chờ một lúc cho Lâm Yên Nhi ổn định lại tinh thần, Lý Thần nhẹ giọng:

“Lâm cô nương, đây là Tác U thành, tới đây ngươi liền đã an toàn, tiếp theo, ngươi có thể tự mình lựa chọn một loại phương tiện để trở về Giáp Ma thành.”

“Hả?! Ngươi không trở về với ta sao?” Lâm Yên Nhi biểu lộ kinh ngạc hỏi.

“Nhà của ta không ở đó.” Lý Thần lạnh nhạt trả lời.

“Nhưng! Chẳng phải là ngươi muốn được trả công vì đã cứu ta sao?” Lâm Yên Nhi lòng có chút gấp.

“Chuyện ấy để sau đi!” Lý Thần mặc dù nhìn ra điểm khác lạ của nàng, nhưng hắn vẫn mặt không b·iểu t·ình.



“Nhưng!... Nhưng!...” Lâm Yên Nhi lòng rất gấp, nàng cố gắng động não, muốn nghĩ ra lý do để giữ hắn lại, nhưng đối mặt với b·iểu t·ình lạnh nhạt của hắn, nàng nhất thời nghĩ không ra được gì.

Cuối cùng, nàng chỉ có thể đè lại tất cả cảm xúc trong lòng, đưa tay khẽ gạt tóc mai, nhẹ nhàng nói:

“Ngươi... Sẽ trở lại sao? Chúng ta... Sẽ còn gặp lại sao?”

Nàng biết, nam nhân có đôi khi sẽ có những việc cần phải đi làm, cho nên, nàng cũng không kiên trì giữ hắn lại nữa, bởi vì nàng sợ, hắn sẽ xem nàng là phiền phức mà ghét bỏ nàng.

Lúc này, Lý Thần ánh mắt khẽ động, hắn nhìn Lâm Yên Nhi, trầm ngâm một chút, mới trả lời:

“Sẽ!...”

Nghe được câu này, Lâm Yên Nhi lập tức vui mừng, mỉm cười nói:

“Tốt! Quân tử nhất ngôn! Ta sẽ đợi ngươi.”

Lý Thần hơi gật đầu, sau đó hắn lật tay, lấy ra một viên ngọc phù, đưa cho nàng:

“Đây là ngọc phù có chứa pháp thuật phòng hộ của ta, có thể chống lại một lần công kích của đại tông sư, đường trở về còn rất xa, ngươi có thể dùng nó để phòng thân.”

Đừng hỏi tại sao hắn lại không đưa cho nàng ngọc phù công kích, bởi vì, uy lực công kích của thần ma quá to lớn, nàng chắc chắn không khống chế được, nên có thể sẽ ngộ thương đến người vô tội.

Với lại, pháp thuật kia của hắn còn chứa chút ít khả năng phản chấn, địa tỏa võ giả đánh vào hẳn phải c·hết không thể nghi ngờ, còn trên địa tỏa, hẳn có thể cảm nhận được khí tức thần ma ở phía trên.

Lúc này chắc chắn sẽ lựa chọn bỏ chạy, không có ai ngu đến độ động tay với người được thần ma bảo vệ cả...

Lâm Yên Nhi cẩn thận tiếp nhận ngọc phù, sau khi ngắm nhìn một lúc nàng mới đem nó cất vào nhẫn trữ vật.

Sau đó, nàng đưa tay cởi ra dây chuyền ở trên cổ, rồi tiến lên đeo vào cho Lý Thần.

Thấy này, hắn cũng không ngăn cản, tùy ý để cho nàng đeo lên.

“Vật này, chính là th·iếp thân bảo vật của ta, là do mẹ ta tặng cho ta. Ngươi... Nhất định phải trở về đem nó trả lại cho ta đó!” Đeo xong dây chuyền, Lâm Yên Nhi mỉm cười đối với Lý Thần giao phó.

Có một điều nàng chưa nói, mặt dây chuyền này chính là bảo vật của nhà nàng, mặc dù nàng không biết cụ thể nó có tác dụng gì, nhưng mẫu thân bảo nàng, chỉ nên tặng vật này cho người mà bản thân trân trọng.

Đối với nàng, nó mang một ý nghĩa rất đặc biệt, hôm nay nàng tặng nó cho Lý Thần, chứng minh, trong lòng nàng, hắn có một vị trí vô cùng vững chắc.

Lý Thần đưa mắt liếc nhìn mặt dây chuyền.

Mặt dây giống như là một cây quyền trượng thiên sứ, chỉ khoảng 5cm, cánh chim cùng thân trượng đều là kim sắc, hai cánh chim giang rộng ở hai bên nối với hoàng kim dây đeo, ở giữa hai cánh, cũng chính là phía trên đầu thân trượng là một viên đá tựa như hắc sắc lưu ly.

Vừa nhìn, hắn liền hiểu được ý nghĩa của nó, chính là sự tự do và chính nghĩa...

“Nhất định!...” Lý Thần lại lần nữa đưa ra lời hứa của mình, sau đó hắn lập tức quay người, hóa thành độn quang bay đi mất.



“Đợi!...” Lâm Yên Nhi khi thấy hắn quay người, theo bản năng muốn đưa tay giữ hắn lại, nhưng, tốc độ của hắn quá nhanh, nàng chỉ có thể bắt hụt.

Cuối cùng, nàng chỉ có thể bất lực rũ tay xuống, ánh mắt nàng đượm buồn, khóe mắt chợt có ngọc lệ rơi xuống.

Nàng theo bản năng đưa tay chà đi nước mắt, nhưng nước mắt cứ rơi mãi không ngừng lại được, nàng không hiểu tại sao bản thân lại trở nên như vậy.

Nhưng, khi nhìn thấy Lý Thần rời đi, nàng đột nhiên cảm thấy hụt hẫng cùng bất an, nàng có cảm giác, đời này, sẽ không còn được gặp lại hắn nữa.

Mà chính cảm giác này, lại khiến cho nàng không nhịn được mà rơi lệ không ngừng.

Về phần Lý Thần, sau khi an bài xong cho Lâm Yên Nhi, hắn liền bằng tốc độ nhanh nhất trở lại sa mạc, hắn biết, bản thân cùng ma tộc, nhất định phải có một cái kết thúc.

Những lời vừa rồi, cũng chỉ là để ổn định Lâm Yên Nhi mà thôi...

Ứng từ vạn lý thừa phong hề.

Tráng sĩ há cụ phong vũ lệ.

Ngôn hứa quy lai ẩn hí nặc.

Lương nhân đẳng sĩ tích lệ hề!

--------------------

Sa mạc Táng Cựu.

Tại trên đỉnh một dãy núi đá, Lý Thần đang ngồi nhắm mắt dưỡng thần, xung quanh chỉ có gió trời rít gào, thỉnh thoảng lại mang theo một chút bụi đất.

Đột nhiên, ba bóng người xuất hiện tại cách đó mấy trăm trượng.

Bọn hắn đứng tại trên đỉnh núi, bộ dáng nhàn nhã nhìn về người ở phía trước mặt.

Được một lúc, người ở phía trước nhất mới lên tiếng:

“Ta vốn tưởng ngươi sẽ chạy trốn?”

“Chạy?... Có thể chạy được sao?...” Lý Thần cũng không ngại nói thẳng, lắc đầu trả lời.

“Không thể!...” Người kia giọng khẳng định.

Người đến không phải ai khác, chính là ba vị đại tông sư của ma tộc, Đới Nghiêm, Phó Hành cùng Cát Mễ, mà người vừa lên tiếng chính là Cát Mễ.

Lý Thần nghe hắn nói liền nhếch miệng:

“Vậy liền không bằng quyết một trận tử chiến là được rồi.” Hắn lời nói ra rất nhẹ nhàng giống như người sắp quyết tử chiến không phải là hắn vậy.



Nói, hắn đứng dậy, chắp tay thi lễ:

“Tại hạ, Hắc Dạ đại tông sư, Lý Thần! Xin mời chư vị, cùng luận đạo!”

“Hóa ra là vị thiên tài đại tông sư vừa mới tấn cấp gần đây. Không ngờ, ngươi lại có thể g·iết c·hết được Ngọc Tranh Phù!? Sự mạnh mẽ, cũng như sự can đảm của ngươi thật khiến cho ta bội phục!”

Dứt lời, hắn cũng chắp tay thi lễ:

“Tại hạ, Khống Thủy đại tông sư, Cát Mễ! Xin được luận đạo!”

Hai người ở phía sau thấy vậy cũng đồng loạt làm theo:

“Giá Vũ đại tông sư, Phó Hành! Cũng xin được luận đạo!”

“Ngự Phong đại tông sư, Đới Nghiêm! Cũng xin được luận đạo!”

Nói xong, cả bốn người đồng loạt bay thẳng lên không trung, hai bên hư lập mà đứng, cách xa nhau mấy trăm trượng, đồng thời triệu hoán ra thần ma chân thân của bản thân.

Thủy long quấn quanh người, thân trên chỉ mặc giáp vai, xích lam sắc vảy giáp chiến phục, tay cầm thủy thần thương, tóc dài thủy sắc bồng bềnh như sóng biển, khuôn mặt lập thể đầy bá khí, hoa điền sóng biển lam sắc nổi bật.

Thần ma chân thân - Thủy thần Cộng Công!

Đầu tước mọc sừng nhọn, thân hươu có vằn báo, đuôi dài giống hoàng xà, tay cầm đại phủ cán dài.

Thần ma chân thân - Phong Bá Phi Liêm!

Lưng mọc vảy cánh, hình dáng như tế tằm bảy tấc, chuyên quản chuyện làm mưa.

Thần ma chân thân - Vũ Sư Bình Ế!

Cả ba vị đại tông sư của ma tộc, thần ma chân thân đều cao tới trăm trượng, vừa xuất hiện, ba cỗ khí tức liền dan xen nhau, chứng minh, ba vị thần ma này có mối liên hệ mật thiết.

Nay có thể đồng thời hiện ra đối địch, chắc chắn uy năng lật đổ đất trời!

Mà ở phía đối diện, chính là dài tới bốn trăm trượng, long ngâm chấn động trời đất, thân nhuộn trong hắc sắc lôi hải, không gian xung quanh giống như mặt hồ nổi gợn sóng.

Thần ma chân thân - Diệt Thế Hắc Long!

Nhìn thấy thần ma chân thân của đối phương to lớn hơn bản thân nhiều lần, ba vị đại tông sư ma tộc trong lòng không hề có sự sợ hãi, mà ngược lại càng cảm thấy vui mừng.

Bởi lẽ, mặc dù thần ma chân thân càng to lớn, uy lực càng mạnh mẽ, nhưng đồng thời, càng sẽ tiêu hao rất nhiều thần ma chi lực để duy trì.

Điều này chứng tỏ, đối phương biết bản thân ở thế yếu, muốn dùng phương pháp này tới chống đỡ, nhưng, càng là như vậy, hắn càng không có phần thắng, đợi khi thần ma chi lực tiêu hao sạch, hắn sẽ chỉ là dê đợi làm thịt mà thôi.

Cũng không thể trách Lý Thần dùng tới hạ sách này.

Huyền sử chép: Phong Bá liên hợp với Vũ Sư, liền có sức mạnh vô cùng chấn động, đánh bại được băng thần Ứng Long.

Nay, lại thêm thủy thần Cộng Công kết hợp, uy năng, sẽ chỉ càng thêm kinh khủng!

Hắn không thể không toàn lực đối đãi!