Chương 14: Tiêu Hao Chiến
Ăn phải thua thiệt, Lý Thần liền ngừng lại, không tiếp tục tiến lên nữa.
Dưới chân hắn lập tức hiện lên một vùng hắc trì, từ bên trong tách ra vô số hắc sắc xúc tu, xúc tu đón gió căng phồng, hiện ra chân diện mục là vô số quỷ thủ nối liền với hắc trì.
Ma la đại đạo - Lục Dục Tâm Ma Quyết - Xúc dục, vạn hóa ma thân!
Vô số quỷ thủ cùng vô số độc xà v·a c·hạm, t·iếng n·ổ “ầm, ầm...” đồng loạt vang lên liên miên không dứt, thế như tồi khô lạp hủ, vô tận xà kiếp bị mạnh mẽ ngăn chặn tại mấy chục mét bên ngoài, ngay cả những xích hồng tiểu xà ẩn giấu bên trong cũng bị xé nát.
Lý Thần ý niệm nhất động, thần ma chân thân một mình trùng sát đi lên, giống như vừa nãy, không hề bị ngăn cản chút nào, chỉ chốc lát đã tới gần Ngọc Tranh Phù, thần long gào thét mở ra miệng rộng công kích tới.
Ngọc Tranh Phù không dám chính diện đón đỡ, nàng lách mình tránh xa, để lộ ra xà kiếp hắc động ở sau lưng.
Hắc Long miệng lớn cắn xuống, lập tức, hắc động bị cắn vỡ nát thành vô số mảnh vỡ rồi tiêu tán.
Đến nay, vô tận xà kiếp cũng chính thức bị cưỡng chế đóng lại.
Ngọc Tranh Phù cũng không cảm thấy quá lớn tiếc nuối, có thể khiến cho Lý Thần trọng thương thì đã tốt lắm rồi.
Trúng phải “Phệ hồn thiên độc” của nàng, linh hồn và thể xác đều sẽ bị ăn mòn, không những thực lực giảm sút, mà còn phải không ngừng áp chế độc tính, nếu không sẽ khiến cho độc tính nhanh chóng lan rộng, cách c·ái c·hết sẽ chỉ càng gần.
Hiện tại, nàng gần như đã nắm chắc phần thắng trong tay.
Nàng mỉm cười nhìn về phía Lý Thần:
“Lý Thần, hiện tại ngươi đã trúng phải ‘phệ hồn thiên độc’ của ta, ngươi... C·hết chắc rồi!...”
Lý Thần lúc này đã bay lên đứng đối diện Ngọc Tranh Phù, nghe vậy liền không nhịn được mà cười:
“Ha ha ha!... Nói như vậy có phải hay không là còn quá sớm?”
Ngọc Tranh Phù nhíu mày, một cỗ dự cảm không tốt dâng lên trong lòng.
Chỉ thấy, đôi mắt của Lý Thần đột ngột chuyển sang màu đen, sau lưng hắn hiển hiện hư ảnh một đôi mắt rồng đen tuyền rộng đến mấy trượng.
Mắt rồng mở lớn, toát ra vô số hắc sắc kim quang.
Lập tức, bốn phương tám hướng, lấy Lý Thần làm trung tâm, tại khoảng cách hơn mười dặm thiên không, xuất hiện lốm đốm những vết ố màu đen, chúng tựa như những bãi hắc trì, đang nhanh chóng lan tràn, bao trùm.
Chỉ trong một khoảnh khắc, toàn bộ bán kính hơn mười dặm thiên không dều bị bao trùm, từ bên ngoài nhìn vào, giống như có một khối cầu màu đen đang yên lặng dừng lại giữa không trung vậy.
Quang dương tuyệt tích, thiên địa tách rời.
Long thần đại đạo - Thần thông - Hắc dạ lĩnh vực!
Nhìn xem không gian xung quanh, Ngọc Tranh Phù sắc mặt khó coi:
“Tách rời thiên địa trên dưới, nhốt người khác vào bên trong vũ trụ độc lập, đây chính là năng lực của diệt thế Hắc Long sao?!”
Đừng thấy bên ngoài khối cầu chỉ bao phủ bán kính hơn mười dặm, thực chất, không gian bên trong lại vô cùng vô tận, là một vũ trụ độc lập.
Tại trong này, ngoại trừ chính chủ, những kẻ khác không thể sử dụng bất kỳ pháp thuật không gian nào để chạy trốn ra ngoài, hơn nữa, đến cả pháp tắc thiên địa cũng bị ngăn cách bên ngoài, không thể vận dụng.
Bị nhốt vào bên trong này, mang ý nghĩa hắn muốn không c·hết không thôi với nàng...
“Vậy mà đến cả pháp tắc thiên địa cũng bị ngăn cách!” Ngọc Tranh Phù cắn chặt răng, biểu lộ tức giận. “Nhưng ngươi nghĩ, chỉ như vậy mà có thể g·iết được ta sao?”
“Ngươi hiện tại đã thân trúng kịch độc!” Nói, nàng nghiến răng từng chữ:
“Chiến thắng, vẫn nằm trong tay ta!...”
Lý Thần không tâm tư cùng nàng nói nhảm, hắn dùng tốc độ nhanh nhất hiện tại xông tới, cùng với Hắc Long đồng thời công kích xuống.
Không có phong chi pháp tắc gia trì, Ngọc Tranh Phù căn bản tránh không kịp, chỉ có thể gắng gượng chống đỡ, nàng không tin pháp thuật quy mô như vậy, với tình trạng cơ thể hiện tại của Lý Thần, lại có thể duy trì được lâu dài.
“Ầm, ầm, oành!~...” Hơn hai mươi chiêu qua đi, thần long gào thét, ma xà tê minh, Ngọc Tranh Phù kinh ngạc phát hiện, Lý Thần công kích không những không yếu đi mà còn ngược lại tăng.
Từng lần miệng rồng cắn xuống, vuốt rồng cào xé, đều lột xuống một khối da thịt của ma xà, mà thần ma chân thân của nàng dù cho mở rộng nanh độc cắn xuống, cũng không thể xuyên phá lớp vảy của Hắc Long.
Không những vậy, trường thương của Lý Thần, chiêu nào chiêu nấy cũng đều có thể nhẹ nhõm lột xuống da thịt của thần ma chân thân, khiến nàng không thể không liều mạng cùng hắn kiếm, thương tranh phong, tránh cho hắn chém nát Độc Xà.
Nhưng mỗi lần v·a c·hạm công kích với hắn, đều vang lên “Coong!~...” Âm thanh, giống như là hồng chung gõ vang, khiến cho nàng khí huyết cùng tinh thần xao động không ngừng.
Hơn nữa, sau đó còn có dư âm ẩn giấu bên trong cơ thể nàng, tiếp tục vang vọng tàn phá bên trong.
Lục Dục Tâm Ma Quyết - Thính dục, đãng hồn chung.
Ngay cả những xích hồng tiểu xà mà nàng liên tục tế ra nhằm xuyên phá thần ma chân thân để công kích hắn, cũng bị hắn nhẹ nhõm đánh nát.
Nàng, lại một lần nữa bị đè lên đánh!
Biết không thể tiếp tục như vậy nữa, ý niệm nhất động... Nàng há miệng, từ trong miệng nàng phun ra một đóa ngọn lửa lục sắc bay đến trước mặt Lý Thần.
Độc chi đại đạo - Vạn Độc Hám Thiên Quyết - Phú thiên hỏa độc!
Nhìn thấy ngọn lửa tràn ngập khí tức kinh khủng này, Lý Thần biến sắc, hắn lập tức nhanh lùi lại phía sau, đồng thời, phía trước mặt khoảng cách một mét, hiện lên một khiêng chắn từ thần ma chi lực.
Ma la đại đạo - Lục Dục Tâm Ma Quyết - Xúc dục hiển linh thuẫn!
Ngọn lửa đón gió căng phồng, nhanh chóng lớn thành một đám lửa cao hơn hai mét, chỉ nghe, “ầm!~...” Quang mang chiếu rọi mấy trăm dặm xung quanh.
Ngọn lửa lục sắc đột nhiên nổ mạnh quét qua, nhiệt độ cao cộng với sóng xung kích nhanh chóng thổi qua, khiến cho Lý Thần không tự chủ được mà bị đẩy lui nhanh chóng về phía sau.
Trong thoáng chốc, lấy vị trí hai người giao đấu vữa nãy làm trung tâm, phương viên hơn hai mươi dặm bị hỏa độc quét qua đã hóa thành phú thiên hỏa trì.
Lý Thần miệng phun ngụm máu, sắc mặt trắng bạch.
Nhìn lại, thần ma chân thân của hắn nhiều chỗ bị vỡ nát, cháy xém, trên miệng v·ết t·hương có lốm đốm hỏa độc lục sắc đang cháy, lục sắc độc tố đang không ngừng theo miệng v·ết t·hương xâm nhập vào bên trong.
Hắn ý niệm khẽ động, Hắc Long toàn thân dấy lên hắc sắc sấm sét, dập tắt ngọn lửa, tiêu hủy độc tố không cho nó tiếp tục lan tràn.
Hắc Long lúc này giống như là bị cháy khét, toàn thân liên tục tỏa ra hắc sắc sương khói từ miệng v·ết t·hương.
Nhìn, cực kỳ tàn tạ!
“Phìii!~...” Lại một tiếng rắn tê minh vang lên, khu vực trung tâm hỏa trì đột nhiên có một cột khói phun trào lên cao, cột khói màu xanh lục, hình phễu, chỗ rộng nhất hơn trăm trượng.
Cột khói phun lên cao mấy trăm trượng liền rủ xuống như sương muối, bao trùm không gian xung quanh khu vực trung tâm mấy trăm trượng, sau đó không ngừng lan tràn mở rộng ra bên ngoài, tựa như là một khối cầu sương khói đang không ngừng lớn lên vậy.
Chỉ sau một hơi, lục sắc sương khói đã bao trùm phương viên gần ngàn dặm, lúc này mới ngừng lại.
Thần thông - Sương độc lĩnh vực!
Sương độc này không những có thể ăn mòn địch nhân, ngăn cản địch nhân thổ nạp nguyên khí thiên địa để hồi phục mà còn có thể ngăn cản giác quan.
Địch nhân di chuyển ở trong “sương độc lĩnh vực” sẽ tương đương với vừa mù, vừa điếc, cảm giác cũng bị ngăn chặn, trở thành mục tiêu sống cho chủ nhân lĩnh vực công kích.
Nhưng Ngọc Tranh Phù không hề có ý định tiếp tục công kích, một kích vừa rồi chính là thủ đoạn áp đáy hòm, nàng phải thiêu đốt tinh huyết để sử dụng, cơ hồ đã rút hết toàn bộ sức lực của nàng, trong khoảng thời gian ngắn nàng không còn có khả năng công kích nữa.
Cho nên mới tạo ra lĩnh vực này để trốn, chiến thuật hiện nay của nàng chính là kéo...
Lý Thần thân mang kịch độc, lại trúng phải một kích vừa rồi của nàng, thương càng thêm thương, không có khả năng kiên trì được lâu nữa.
Chỉ cần kéo dài đủ lâu, nàng nhất định là kẻ thắng, không cần phải cùng tên điên này liều mạng.
Về phần Lý Thần, hắn đưa mắt nhìn xung quanh, cũng chỉ có thể thấy được thần ma chân thân của mình, lập tức hiểu ra mục đích của Ngọc Tranh Phù.
Hắc Long bị sương độc bao phủ ăn mòn, liên tục phát ra âm thanh “xì xì...” Khói đen bốc lên, nhưng vấn đề không lớn, trong khoảng thời gian ngắn là không thể nào bị phá hủy.
“Ha!...” Lý Thần cười lắc đầu.
Với hắn.
Suy nghĩ của Ngọc Tranh Phù quả thực là ngây thơ!
Lĩnh vực này có thể che đậy giác quan của kẻ khác, nhưng đối với người tu luyện “Lục Dục Tâm Ma Quyết” như hắn mà nói, hoàn toàn vô dụng.
Hắn lập tức nhắm mắt lại, thần ma chi lực xao động, tai nghe bát phương.
Đế phân thiện ác, nhĩ thính thiên địa.
Lục Dục Tâm Ma Quyết - Thính dục, đế linh!
Mấy ngàn dặm không gian xung quanh, tất cả mọi âm thanh dù là nhỏ nhất cũng bị hắn phân biệt rõ ràng, lúc này một âm thanh đặc biệt lọt vào tai hắn, là âm thanh của sự hồi hộp, lo lắng và sợ hãi.
Vị trí... Một góc hẻo lánh ở rìa của sương độc, hướng đông nam.
“Trốn cũng thật xa!” Lý Thần mở mắt, nhếch miệng.
Hắn lập tức khóa chặt mục tiêu đồng thời đuổi tới, Hắc Long lại lần nữa dấy lên vô tận hắc lôi, vận sức chờ phát.