Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Nguyên Giới

Chương 13: Xà Tính Âm Hiểm




Chương 13: Xà Tính Âm Hiểm

Bị đè lên đánh, Ngọc Tranh Phù cảm thấy trận chiến này nàng đánh rất biệt khuất, vốn cứ tưởng rằng chỉ là một tân tấn đại tông sư thôi, có thể dễ dàng bãi bình, nhưng hiện tại, người bị dễ dàng bãi bình lại chính là nàng.

Nàng biết, nếu cứ tiếp tục đánh như vậy nàng nhất định sẽ c·hết, nhưng hiện tại đã bị đối phương quấn lên, muốn chạy cũng không được.

Nàng... Không cam tâm c·hết t·ại c·hỗ này!...

Cho nên, nàng nhất định phải nghĩ cách vãn hồi cục diện!

Vừa gắng gượng chống đỡ, vừa suy nghĩ đối sách, chợt... Ánh mắt của nàng đảo qua khe núi phía dưới, nơi đó, một cỗ xe đang yên lặng dừng ở đấy, trên hàng ghế lái của xe, một nữ nhân tóc vàng đang kinh sợ nhìn lên trận chiến trên bầu trời.

Một ý tưởng chợt lóe lên trong đầu, nàng bất giác nở một nụ cười, cuối cùng... Nàng cũng tìm ra cách phá cục.

Ngọc Tranh Phù dồn toàn lực chém ra một kiếm, cùng lưỡi thương của Lý Thần đối cứng v·a c·hạm, đồng thời Độc Xà quẫy đuôi vung tới.

“Oành!~...” Thần ma chi lực mạnh mẽ v·a c·hạm... Tựa như đạn đạo nổ tung... Hai bên nhất thời bị tách ra một đoạn khoảng cách.

Bắt lấy cơ hội này, Ngọc Tranh Phù mang theo thần ma chân thân phi thẳng lên trời, mà Lý Thần lại giống như là bị hành động này của nàng làm cho bất ngờ vậy, vậy mà nhất thời lại không hề đuổi theo.

Không bị Lý Thần bám theo, Ngọc Tranh Phù thở phào một hơi, cũng cho rằng đối phương là bị hành động này của mình làm cho bất ngờ, nên nhất thời không kịp phản ứng.

Tiếp xuống chính là cơ hội lật bàn của nàng!

Chỉ thấy thần ma chi lực liên tục hội tụ... Đợi đến khi tích xúc hoàn tất, nàng dừng lại, Độc Xà miệng lớn mở rộng, chiêu thức còn chưa đánh ra, đã thấy hừng hực ngọn lửa lục sắc từ trong miệng của Độc Xà rực cháy ra ngoài.

Sau tích tắc, “Khèee!~...” Lục sắc hỏa độc giáng xuống, bao phủ bên trong hỏa độc chính là dày đặc đến cực điểm lục sắc độc dịch, một kích này giáng xuống lại giống như là ngân hà đổ ập xuống, cuồn cuộn không dứt, mạnh mẽ đến cực điểm quét sạch mọi chướng ngại vật.

Độc chi đại đạo - Thần thông - Vạn độc ao sát!

Một kích này là Ngọc Tranh Phù tích súc hồi lâu mới phát ra được, mạnh mẽ vô cùng, hoàn toàn có thể trọng thương đại tông sư, thậm chí là đánh g·iết.

Nếu như Lý Thần lựa chọn cứng rắn đón đỡ, vậy thì trọng thương là điều không thể nghi ngờ.

Nhưng, hắn có thể tránh sao? Đáp án là, không thể! Không phải vì hắn không tránh kịp, mà là không dám tránh, nếu như hắn tránh, vậy thì Lâm Yên Nhi ở phía dưới chắc chắn sẽ bị oanh thành không khí.



Mặc dù hành vi sử dụng con tin này có chút bỉ ổi, nhưng hiện tại Ngọc Tranh Phù cũng không quan tâm nhiều như vậy, có thể chiến thắng đã là tốt lắm rồi...

Chỉ là, nàng nghìn tính vạn tính, cũng không thể tính được chuyện thực sự phát sinh tiếp theo.

Uy năng hủy thiên diệt địa, mất một khoảng thời gian lớn để tích xúc, đường kính rộng gần năm mươi mét hỏa độc của nàng, vậy mà lại không có người đón đỡ?!

Đúng vậy! Ngay khi hỏa độc vừa đánh xuống, Lý Thần vậy mà không hề có một chút do dự nào, lựa chọn tránh xa.

Hỏa độc bao hàm lấy độc dịch không bị chút cản trở nào, vượt qua Lý Thần đánh xuống mặt đất.

“Oành!~...” Kèm theo t·iếng n·ổ lớn là một q·uả c·ầu l·ửa lục sắc bán kính hơn vài trăm trượng bộc phát trong nháy mắt!

Như là bị bom nguyên tử oanh tạc, Đại địa chấn động dữ dội, phương viên mười mấy dặm hẻm núi lập tức bị san thành bình địa, khu vực trung tâm bị đập ra một hố to, rộng đến mười mấy dặm, sâu hơn sáu mươi trượng.

Có thể thấy, sức p·há h·oại của thần ma là kinh khủng đến dường nào!

Bên dưới, hỏa độc cháy hừng hực, ngọn lửa lục sắc đốt tận phương viên tám, chín dặm, độc dịch ăn mòn khắp nơi, khói độc liên tục xông lên tận trời, thật sự là... Một mảnh cảnh tượng tận thế!

Nhưng Ngọc Tranh Phù không hề cảm thấy vui vẻ một chút nào!

Nàng trừng lớn đôi mắt đẹp, không thể tin nhìn xuống cảnh tượng phía dưới, lại nhìn về phía Lý Thần.

‘Sao có thể?... Hắn làm sao dám?... Làm sao dám tránh ra? Hắn không quan tâm đến sống c·hết của Lâm Yên Nhi sao?’ Hàng vạn suy nghĩ nhất thời cuồng loạn trong đầu của nàng.

‘Đợi đã!... Chẳng lẽ là!?...’ Chợt nghĩ đến một loại khả năng, nàng không nhịn được mà bật thốt lên:

“Hoan cảnh!?...”

Đúng như nàng suy nghĩ, cỗ xe ở phía dưới thực chất chỉ là một hoan ảnh do Lý Thần tạo ra mà thôi.

Lục Dục Tâm Ma Quyết - Kiến dục, hoan ảnh như chân.

Từ đầu đến cuối, Lý Thần không hề đem theo Lâm Yên Nhi tiến vào nơi này, cái mà nàng xem là kế hoạch lật bàn, thực chất, chỉ là đang làm trò cười mà thôi.



Chỉ là, hiện tại nàng có muốn hối hận cũng đã muộn!

Vừa nãy trong khoảng thời gian mà nàng tích xúc lực lượng để ấp ủ đại chiêu, Lý Thần cũng đồng dạng tích xúc lực lượng.

Đại chiêu của nàng đã phát ra, hiện tại... Liền nên đến lượt hắn.

“Ầm, ầm...” Khắp người Hắc Long dấy lên vô tận hắc sắc sấm sét, thần long há miệng, vô số hắc lôi hội tụ, phát ra vô tận hắc sắc quang mang.

Sau giây lát!

“Ngang!~... ầm, ầm...” Thần long gào thét, phun ra rộng đến hơn sáu mươi mét cuồn cuộn hắc lôi nhằm thẳng hướng Ngọc Tranh Phù.

Long thần đại đạo - Thần Thông - Băng thiên hắc lôi!

Ngọc Tranh Phù đồng tử mở rộng, nàng muốn tránh, nhưng một kích này lại quá nhanh, nàng tránh không kịp.

“Oành!~...” Hắc lôi đánh vào thần ma chân thân, âm thanh nổ vang chấn động thiên không, nhất thời, hơn ba mươi dặm bầu trời bị lôi hải che đậy, thiên quang biến mất, thay vào đó là hắc quang chiếu xạ hơn trăm dặm.

Hắc lôi công kích duy trì khoảng hơn một hơi thở mới ngừng lại.

Sau khi thần lôi tán đi, vốn tưởng rằng Ngọc Tranh Phù không c·hết thì cũng trọng thương, nhưng tình trạng hiện tại của nàng lại khiến cho Lý Thần thật sâu bất ngờ.

Nàng ta vậy mà lại không có việc gì!? Thần ma chân thân cũng hoàn hảo không chút tổn hại!?

Đúng vậy, là hoàn hảo không chút tổn hại, ngay cả những v·ết t·hương do giao tranh lúc đầu trên cơ thể thần ma chân thân cũng đã biến mất hoàn toàn, nàng không những không bị tổn thương, mà khí tức cũng trở nên mạnh hơn mấy phần.

“Hóa ra là vậy!” Lý Thần có chút hiểu ra, bình thản nói:

“Ngươi vậy mà có thể thiêu đốt sinh mệnh của mình để hồi phục!?”

Ngọc Tranh Phù cắn răng nhìn xuống Lý Thần, bên trong đôi mắt đẹp hiện lên vô tận căm tức.

Vừa nãy, nàng đã t·ự đ·ầu đ·ộc chính mình để hồi phục, có thể xem như là hành động uống thuốc độc để giải khát, cái giá phải trả chính là một ngàn năm tuổi thọ của nàng, nhưng lúc đó tình huống cấp bách, nàng chỉ có thể đưa ra hạ sách này, vẫn còn hơn là phải c·hết.



Độc chi đại đạo - Thần thông - Xà thần niết bàn.

Đại tông sư tuổi thọ một vạn năm, nói cách khác một đợt công kích vừa rồi của Lý Thần đã đốt mất của nàng một ngàn năm tuổi thọ.

Nàng hiện tại đã hơn bốn ngàn tuổi, giờ lại tiêu hao mất một ngàn năm, như vậy nàng cũng chỉ còn lại chưa đến năm ngàn năm để sử dụng nữa mà thôi, chuyến này đi ra ngoài thật sự là quá thua thiệt...

Nhìn thấy Lý Thần muốn tiếp tục lao lên cận chiến, đã nếm đủ cận chiến thua thiệt, Ngọc Tranh Phù sao còn dám cùng hắn đánh cận chiến nữa?

Chỉ thấy nàng thần ma chi lực khuấy động, Sau lưng thần ma chân thân đột nhiên mở ra một vòng hắc động rộng đến mấy trăm trượng, hắc động vòng ngoài cháy lên hỏa độc màu đỏ tươi rực rỡ.

Hắc động vừa xuất hiện liền có vô số rắn nhỏ từ bên trong chui ra, tất cả đều được ngưng tụ từ thần ma chi lực, có lớn có nhỏ, lớn nhất cũng dài đến mười mét, mỗi con rắn khác nhau, bên ngoài thân lại bao phủ một loại hỏa độc màu sắc khác nhau.

Giống như là thiên hàng vẫn thạch, tất cả đều không ngoại lệ, hướng về phía Lý Thần mà trùng sát tới.

Độc chi đại đạo - Chí bảo pháp thuật - Vạn xà lạc độc!

Đây là pháp thuật thiên phú của “Xà Thần Lạc Độc Kiếm” mở ra kiếp môn, triệu hoán vô tận xà kiếp đến cắn xé địch nhân, mỗi một con rắn đều có khả năng kích thương thần ma, tuyệt đối không thể coi thường.

Thấy cảnh này, Lý Thần nhếch miệng, chỉ như vậy mà cũng muốn g·iết hắn?... Mơ tưởng!...

Hắn không lùi mà tiến, mang theo thần ma chân thân trùng sát lên.

Đến cả thần ma chân thân của nàng cũng không thể làm tróc vảy được Hắc Long, chỉ là mấy con rắn nhỏ, có thể làm được cái gì?

Hắc Long trùng sát đi lên, không ngừng va nát kiếp xà, giống như là thần long thoải mái bơi lội giữa uông dương vậy, ngược dòng mà lên, vô tận xà kiếp lại giống như đậu hũ, không hề có một chút lực ngăn cản nào.

Nhưng Ngọc Tranh Phù vậy mà lại không hề biểu lộ ra một chút hốt hoảng nào, ngược lại, nàng lại đột nhiên nở một nụ cười khó hiểu.

Đúng lúc này, Lý Thần chợt nhận ra không thích hợp, nhưng đã quá muộn, một con dài hơn một thước xích hồng tiểu xà đột nhiên xuyên phá thần ma chân thân của hắn, tốc độ quá nhanh, Lý Thần chỉ kịp nghiêng người né tránh.

Nhưng con tiểu xà này không hề dễ bỏ qua như vậy, nó đột nhiên nghiêng đầu cắn mạnh một nhát vào vai của hắn, lập tức, độc dịch nhanh chóng truyền vào trong cơ thể, đau đớn để hắn không khỏi cắn răng nhíu mày.

Nếu như Lý Thần không phản ứng nhanh thì nhát cắn vừa rồi đã là vào yết hầu của hắn, dẫu vậy, đau đớn giống như là vạn kiến phệ thân, liệt hỏa hỏa đốt người, cũng khiến hắn không dễ chịu một chút nào.

Hắn nhất thời sắc mặt tái đi, vận khởi lực lượng chấn nát con độc xà này, đồng thời áp chế lại độc tính không để cho nó lan rộng, hiện tại hắn đã biết vì sao người ta thường nói “xà tính âm hiểm!”

Hóa ra vô tận kiếp xà chỉ là đòn che mắt, chân chính sát cơ chính là con tiểu xà vừa nãy, ẩn giấu bên trong xà kiếp, khí tức nội liễm, chứa đựng lực lượng kinh người, vậy mà có thể xuyên phá thần ma chân thân để công kích hắn...

Cũng chỉ có thể trách hắn nhất thời chủ quan, nên mới ăn phải thua thiệt này!