Chương 29: Sóng Ngầm.
Cây búa thế công không dừng nhưng Alex đã chuyển từ chém sang đập xuống.
Ninh Lan run rẩy nhìn Thần Thủ Linh của mình đã hóa thành tia sáng biến mất mà lòng đau như cắt, Linh Đài trong mi tâm vang lên những tiếng “Crac!” như muốn vỡ vụn. Cô phun một ngụm máu tươi rồi hoàn toàn buông tha việc phản kháng, ánh mắt đỏ như muốn nứt ra nhìn về phía mười tám thân ảnh lơ lửng trên bầu trời, không ngờ ngay cả đám Ngục Phó cũng phản bội lại cô.
Phẫn nộ, hận thù. Ninh Lan chỉ kịp nhìn rõ vẻ tươi cười trên khuôn mặt kẻ thù rồi ánh sáng đã bị che lấp. Lưỡi búa to lớn đập thẳng xuống đầu cô.
“Ầm!”.
Bụi đất bốc lên cao, chỉ thấy cơ thể Ninh Lan đã bị đập lún xuống mặt đất, toàn thân rướm máu, bộ giáp đỏ trên cơ thể như muốn biến thành mảnh vụn.
Dương Lỗi bước tới, lập tức kéo mài tóc dài của Ninh Lan rồi xách lên. Gã gầm gừ như thích thú lắm.
“Con khốn! Mày chắc không thể ngờ bản thân rơi vào cảnh này phải không ?”.
Nói rồi gã không buồn thương hoa tiếc ngọc ném cô về phía đám Ngục Phó trên trời, ra lệnh: “Tiễn nó vào bên trong Thủy Lao!”.
Một tên Ngục Phó đón lấy, sau đó gật đầu đáp ứng rồi bay thẳng về phía Thiên Phong Lao Ngục.
Dương Lỗi nhìn lên Alex vẫn còn đang bay, gã nói: “Khởi động Sát Lệnh đi! Linh Luân đã đủ rồi!”.
Alex gật gật đầu, Lệnh Bài màu đỏ nãy giờ vẫn lơ lửng trên trời đột nhiên bay về phía lão. Sau đó chỉ thấy Alex vung tay, miệng lẩm nhẩm niệm chú.
Màu đỏ của Sát Lệnh ngày càng phát sáng, từng làn khói đen tạo thành những gương mặt khổng lồ như muốn thoát ra ngoài.
Bảy cái Linh Luân thấp nhất là màu đỏ của Ninh Lan hoàn toàn đủ bù đắp cho số lượng còn thiếu. Hiện tại Alex và Dương Lỗi muốn hoàn thành sứ mệnh một cách nhanh chóng, tránh cho đêm dài lắm mộng.
Sát Lệnh từ từ thoát khỏi tay Alex rồi bay về phía Thiên Phong Lao Ngục, mắt thấy sắp sửa hoàn thành thì đúng lúc này dị biến xuất hiện.
Chỉ thấy những màn hình gắn trên mười tám tòa tháp Ma Pháp xung quanh Đảo Thiên Phong đột nhiên sáng lên, ngay sau đó phía trên xuất hiện hình ảnh.
Một thanh niên khuôn mặt trẻ tuổi, trên mình khoác bộ trang phục đen thuộc về Cai Ngục, anh ta nhìn về phía màn hình, mở miệng:
“Kính chào bà con cô bác! Kính thưa quý vị khán giả! Kính chào quan viên hai họ! Chào mừng các bạn đến với Tiếu Thiên Vê Lốc! Hôm nay tôi sẽ cho các bạn xem một cuộc Vượt Ngục siêu to khổng lồ!”.
Alex: ???
Dương Lỗi: ???
Các Ngục Phó: ???
Binh lính trên đảo: ???
…..
Kim Lao.
Tiếu Thiên nhìn sang Cá Sấu, hỏi: “Thế nào ? Tín hiệu có tốt không ? Chúng ta đã thành công phát sóng ?”.
Cá Sấu muốn nói lại thôi, gã phát hiện bộ dạng của sư phụ có chút lem luốc, nhưng hình như thế thì mới phù hợp với hình tượng t·ội p·hạm vượt ngục. Cắn răng, Cá Sấu đáp: “Vâng! Tín hiệu tốt lắm ạ!”.
Tiếu Thiên gật gật đầu, sau đó cầm Lệnh Thần lên, Trận Pháp Thu Hình chiếu về phía những phạm nhân đã xếp thành một trăm hàng theo ý của cậu.
Thiên bắt đầu nói: “Các bạn nhìn xem! Ngoài những hạng người cùng hung cực ác ra thì tất cả mọi người ở đây đều bị hàm oan, sau đó Thiên Phong Lao Ngục không hỏi trái phải đã nhốt người ta trong này. Mấy trăm năm trôi qua liệu có còn ai nhớ tới sự tồn tại của bọn họ ?”.
Vừa nói từng hàng tù nhân bước lên trước theo thứ tự đã sắp xếp sẵn, cố ý dừng trước màn hình năm giây để khán giả có thể nhìn rõ mặt mũi. Tuần tự vòng đi vòng lại, chẳng mấy chốc thì cũng đã xong.
Sau đó Thiên tiếp tục chiếu Trận Pháp sang phía Ngao Ngao, Huyền Kim và Bạch Vân đang ngồi xổm, nói: “Đó! Ngao Ngao, tam thái tử của Long Thánh cai trị Ma Long Dương cũng bị phong ấn vào trong này một ngàn năm. Bên cạnh là Huyền Kim thuộc Huyền Vũ Nhất Tộc, đáng thương nhất phải kể đến Bạch Vân, nghe đồn là thiếu tộc trưởng của Bạch Hổ Nhất Tộc, hiện nay đã từ bỏ thân xác tu luyện hàng thế kỷ để trở thành bộ dáng vô hại tới như vậy. Hỏi thử coi có đáng tiếc hay không ? Nghe nói ngoài ra còn có thêm Kỳ Mãnh của Kỳ Lân Nhất Tộc, cùng Phượng Tiên của Phượng Hoàng Nhất Tộc. Cũng không rõ là họ đang bị nhốt ở đâu nữa”.
Thiên dừng một chút dường như cho khán giả phía ngoài tiếp nhận thông tin, sau đó cậu tiếp lời: “Ngoài ra Thiên Phong Lao Ngục có tổng cộng bảy tầng chứ không phải năm tầng như lời đồn đại. Chúng tôi đang đứng ở Kim Lao thuộc tầng bốn, nơi này giam giữ ba phạm nhân có thực lực Linh Tôn. Bây giờ tôi sẽ cùng mọi người xuống tầng thứ năm. Xem thử thực sự có cường giả Linh Đế như lời đồn chăng ?”.
“Hẹn gặp lại mọi người ở buổi phát sóng lần sau! Tôi muốn tìm xem bên trong Thiên Phong Lao Ngục thực sự che giấu điều gì. Chào các bạn!”. Thiên nói rồi ra hiệu cho Cá Sấu lập tức ngắt tín hiệu.
Cậu đến từ Trái Đất, nơi Live Stream phát triển một cách chóng mặt như vũ bão, Thiên thừa hiểu phải làm thế nào mới có thể gây tò mò cho người khác, cậu nghĩ hẳn lần tiếp theo lên sóng số lượng người xem sẽ tăng lên gấp mười lần.
Kiểm tra điểm Danh Vọng đang tăng lên vùn vụt, chẳng mấy chốc đã chạm tới con số một triệu mà Thiên hài lòng cười. Cậu quay sang nói với Ngao Ngao và mọi người còn lại: “Chúng ta lên tầng một, xem thử có phát hiện được Kỳ Mãnh hay không! Thực lực dưới Linh Tôn thì chờ ở đây, tranh thủ tu luyện hoặc đột phá”.
Đúng lúc này, Cá Sấu đột nhiên nói với Thiên: “Sư phụ! Tầng một có người xuất hiện, Trận Pháp đã khởi động từ nãy đến giờ nhưng vẫn chưa thể tiêu diệt được người nọ! Mong ngài cẩn thận!”.
Thiên gật đầu, trong lòng không nhịn được thắc mắc, người nọ là ai.
“Được! Con liên hệ với bên ngoài, bảo ngày mai chúng ta sẽ tiếp tục phát sóng!”.
“Vâng thưa sư phụ!”.
…..
Một buổi truyền hình trực tiếp vỏn vẹn vài chục phút dấy lên ngàn lớp sóng. Tất cả những ai đã xem đều hiểu được Thăng Long Vương Triều sắp sửa biến thiên.
Thăng Long Điện.
Long Đế mặt trầm như nước nhìn xuống bá quan văn võ hai bên, không khí trong đại điện dường như bị bóp nghẹt.
Đột nhiên Long Đế vỗ xuống một bên ngai vàng, bình tĩnh lên tiếng: “Ai có thể nói cho trẫm biết! Đây là chuyện gì ?”.
Bá quan rùng mình, ai cũng hiểu bệ hạ đang thực sự tức giận, bọn họ đồng loạt cúi thấp đầu, không ai dám đối diện với ánh mắt như hổ của Long Đế.
Phía trước đại điện, Nhị Sát quỳ mọp trên đất, đầu không dám ngẩng lên.
Long Đế nhìn quanh, ông ta thật muốn bóp c·hết đám khốn nạn cai quản Thiên Phong Lao Ngục nhưng dĩ nhiên tố chất vương giả vẫn phải có. Long Đế trầm ngâm suy nghĩ một chút rồi ra nói: “Hướng Vấn Thiên!”.
“Có mạt tướng!”. Một ông lão bước ra từ trong hàng, râu tóc đã bạc nhưng tinh thần quắc thước, ông ta khoác một bộ giáp nặng màu đen, trước ngực có hình đầu sư tử, sau lưng áo choàng không gió tự bay. Khuôn mặt không có nếp nhăn, mũi cao hơi cong về trước, hai mắt con ngươi màu tím sáng rực đầy uy h·iếp.
“Lập tức dẫn theo Hổ Báo Quân, Thần Phong Quân, Thăng Long Quân đến Đảo Thiên Phong trợ giúp hai vị Ngục Chủ khống chế tình hình. Trịnh Dũng, Phong La, Bách Hoa sẽ phù trợ lão. Nhất thiết phải đem đầu thằng nhóc kia về đây cho trẫm.
Hướng Vấn Thiên cung kính đáp: “Thần tuân chỉ!”. Sau đó lập tức lên đường.
Chờ lão tướng đi khỏi, Long Đế mới quay sang vung tay lên.
“Bãi triều! Tể tướng theo trẫm đến thư phòng”.
Bách quan cung kính quỳ xuống.
“Bệ hạ vạn tuế! Vạn tuế! Vạn vạn tuế!”.
…..
Đồng thời cùng lúc đó, khắp nơi trên Thần Luân Đại Lục cũng đều có phản ứng.
Bên trong một hạp cốc trăm hoa đua nở. Một gã đạo đồng cung kính quỳ gối, bẩm báo: “Thưa tộc trưởng! Đã tìm thấy Đỉnh Sơn thiếu gia! Ngài ấy bị Thăng Long Vương Triều bắt được, giam giữ tại Thiên Phong Lao Ngục”.
Trước mặt đạo đồng là một lão già, người mặc đạo bào màu xanh lục, trước ngực có hình Thái Cực Đồ. Người này tên Đỉnh Phong, cha ruột của Đỉnh Sơn, đồng thời cũng là tộc trưởng của Gia Tộc Họ Đỉnh tại Thiên Long Hoàng Triều, thực lực thâm hậu đã đạt tới Đế Cấp.
Ông ta vuốt râu trước ngực, sau đó mở miệng: “Long Đế thực sự quá quắt. Ngay cả con của ta cũng dám bắt. Báo xuống dưới, ta sẽ tự mình đến Thăng Long Vương Triều.
…..
“Báo! Bạch Vân thiếu tộc trưởng đã tìm thấy!”.
Một con hổ hộc tốc chạy vào bên trong một hang động to lớn, không quan xung quanh được bao phủ bởi ánh sáng nhiều màu bởi rất nhiều núi kim loại. Chính giữa hang đặt một ghế ngồi hoàn toàn được tạo từ xương Nhân Loại. Bên trên một thân ảnh đang ngồi nhắm mắt, cả người cao lớn, trang phục đơn giản từ da thú, trán có ba vạch ngang, khuôn mặt dữ tợn với hàm râu quai nón tua tủa.
Người nọ nghe tiếng mở mắt ra, đôi mắt màu vàng phẫn nộ nhìn con hổ đang quỳ bốn chân dưới đất, mở miệng: “Được! Chuyện đó ta đã biết!”.
Nói rồi gã đứng lên, vặn vẹo cơ thể.
“Bạch Hổ Nhất Tộc! Không phải ai cũng có thể tiêu khiển!”.
“Graoooo!”. Tiếng gầm của Bạch Vương vang vọng, sau đó gã hóa thành chân thân bay v·út lên trời. Mục tiêu Thiên Phong Lao Ngục.
…..
Một lão già say khướt ngồi dưới đất không quan tâm dơ bẩn, hai mắt nhìn lên màn hình Ma Pháp vừa mới tắt, miệng lẩm bẩm: “Phong nhi! Là kẻ nào đã chém rụng hai tay con ?”.
Bên cạnh, một kiếm khách đầu đội đấu bồng bước qua, khóe miệng hiện lên nụ cười khó hiểu.
…..
Ma Long Cung.
Quy Tiên cung kính quỳ dưới đất, mở miệng: “Thánh Quân! Rất nhiều tu sĩ tiến vào Ma Long Dương, thuộc hạ nên ứng đối thế nào ?”.
Long Thánh ngồi trên một tảng đá, miệng cắn miếng lớn thưởng thức xiên thịt đang cầm trên tay.
“Ra lệnh cho các Hải Ma Thú rút lui! Mặc kệ bọn chúng!”.
“Nhưng …”. Quy Tiên chần chờ. Bình thường Thánh Quân rất ghét người khác tiến đến địa bàn của mình cơ mà.
“Có thể mặc kệ tu sĩ, nhưng bất cứ con thuyền nào mang theo tiêu chí của Thăng Long Vương Triều. Giết c·hết không cần hỏi”.
Quy Tiên rùng mình, sau đó chợt hiểu ý bèn gật đầu: “Hạ thần tuân lệnh!”.
Long Thánh mỉm cười, Linh Niệm đã bắt được rất nhiều hình ảnh của những sinh linh đến Đảo Thiên Phong, số lượng phải lên đến cả triệu.
Hứng chí nốc một ngụm rượu, Long Thánh hứng thú xem một bộ phim c·hiến t·ranh đẫm máu.