Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Người Thầy Bá Đạo

Chương 28: Phản Bội.




Chương 28: Phản Bội.

Thần Nhãn mở ra, ánh mắt của Tiếu Thiên biến thành màu vàng kim. Linh Niệm được Thiên tỏa ra hết mức, ra sức bao trùm từ Hỏa Lao tầng một cho đến hết Kim Lao tầng thứ bốn.

Hai lớp lá chắn, màu tím thuộc về Trận Pháp Cấm Linh, màu cam thuộc về Trận Pháp Phong Ấn phủ lên toàn bộ Thiên Phong Lao Ngục, điểm yếu của bọn chúng thay đổi liên tục theo thời gian, không lúc nào dừng lại nhờ vào tác dụng của Mắt Trận nằm ở tầng cuối cùng.

Thiên vung tay hét lên: “Tất cả chuẩn bị!”.

Bên cạnh toàn bộ Linh Luân đều đã được mọi người triệu hồi, Linh Lực trong cơ thể xoay tròn, ngay cả hai con Thánh Thú đã bắt đầu tụ lực. Bọn họ sẽ dùng một đòn đơn giản nhất để phối hợp cùng nhau, đồng thời phát ra Linh Lực tạo thành chiêu thức nhắm về một phương hướng.

Sau lưng Tiếu Thiên cũng đã xuất hiện Linh Luân duy nhất của cậu, Thánh Kiếm lơ lửng bên phía tay phải.

Thời gian trôi qua, cuối cùng Thiên cũng đã bắt được thời khắc điểm yếu của cả hai Trận Pháp tập trung về một hướng.

Tay phải nắm lấy Thánh Kiếm, Thiên dùng hết sức lực phóng nó về phía bầu trời.

“Tấn công!”.

Thánh Kiếm bay đi tạo thành một đường ánh sáng dài cắt qua không khí, tín hiệu t·ấn c·ông đã được khởi động. Toàn bộ Linh Luân sau lưng các Sinh Linh xoay tròn, trong thời khắc quyết định bắn từng chùm Linh Lực đủ màu sắc theo phương hướng của Thánh Kiếm.

Từng cột sáng ngay lập tức được tạo ra, lớn nhất thuộc về ba vị Linh Tôn, sau đó mới là của hai Thánh Thú và những người còn lại.

Tiếng xé gió vang lên, không khí xung quanh như bị nén lại rồi vụn vỡ. Âm thanh “Ầm! Đùng!” vang vọng trên bầu trời. Một cuộc oanh tạc dữ dội được tạo ra từ tám trăm Sinh Linh như những tia pháo hoa nở rộ trên đầu trời.

Trong mắt Tiếu Thiên, lá chắn màu cam vỡ vụn trước tiên, ngay sau đó là lá chắn màu tím. Cả hai Trận Pháp khó nhằn đã bị tiêu diệt, những tia Linh Lực còn dư thừa cũng không hề dừng lại, xuyên thẳng qua bầu trời của Kim Lao rồi vọt lên những tầng lao ngục ở phía trên.

Nháy mắt sau đó, từng tia Linh Khí như biển cả tràn vào, phủ xuống toàn bộ Thiên Phong Lao Ngục.

Những Sinh Linh thoát lực ngã xuống đất vội vàng ngồi dậy, lập tức khoanh chân tu luyện, tham lam hấp thu những tia Linh Khí lâu ngày gặp lại vào bên trong cơ thể.

Tiếu Thiên mỉm cười, cậu cũng giống tất cả mọi người, ngồi xuống hấp thu Linh Khí để khôi phục lại Linh Lực.

…..



Đảo Thiên Phong.

Những tiếng động ầm ỹ đột ngột xuất hiện vang vọng cả hòn đảo, ngay sau đó từ Thiên Phong Lao Ngục bay ra những chùm sáng.

Cả hòn đảo lập tức chấn động, ai nấy cũng đều hiểu bên trong nhà Ngục chắc chắn có chuyện.

Dương Lỗi bay ra từ Thiên Phong Điện, bên cạnh là Ninh Lan và Alex, cả ba lơ lửng quan sát rồi đồng thời trầm mặc.

“Làm sao bọn nó có thể phá được Trận Pháp Cấm Linh và Trận Pháp Phong Ấn ? Chẳng phải tổ tiên ông bảo là điều đó không thể hay sao ?”. Ninh Lan lên tiếng, quay sang hỏi Dương Lỗi.

Dương Lỗi giật mình, sau đó khẳng định: “Tổ tiên Dương Minh thực sự đã nói như vậy. Làm sao tôi biết được bên trong đã xảy ra chuyện gì”.

Alex không xen vào mà bình tĩnh phân tích: “Bên trong có ba tên Linh Tôn và một Linh Đế, chúng ta đã phải mất rất nhiều công sức để bắt họ vào bên trong. Hiện tại bọn họ đang từ từ khôi phục lại thực lực. Nếu chờ đến lúc đó …”.

Alex chẳng nói tiếp nhưng hai người còn lại liền hiểu rõ, chỉ sợ tình huống xấu nhất sẽ xảy ra nếu để mấy tên cường giả đó khôi phục lại.

“Tôi lập tức sẽ liên hệ với Hoàng Cung để điều thêm cường giả tới đây”. Ninh Lan nói.

Alex bình tĩnh lắc đầu: “Chừng đó chưa đủ. Hai tầng cuối cùng còn giam …”.

“Vậy ý ông là gì ? Chẳng lẽ chúng ta phải thực hiện Huyết Tế ngay bây giờ ?”. Dương Lỗi hỏi.

Alex gật gật đầu, đáp: “Đúng vậy! Mục đích xây dựng Thiên Phong Lao Ngục hai người cũng biết, đã trôi qua một ngàn năm, tôi nghĩ hiện tại là thời điểm thích hợp”.

“Nhưng không phải chúng ta vẫn còn thiếu 29 Linh Luân hay sao ?”.

“Đúng! Vẫn thiếu! Nhưng tôi có cách!”. Alex mỉm cười đáp lời Ninh Lan, gã không để cho hai người thắc mắc nữa mà nói luôn.

“Lúc trước có một chuyến tàu chở tù nhân đến đảo nhưng buộc phải quay lại Thành Thăng Long. Tôi đã bảo … thuộc hạ tiêu diệt những người đó, Linh Luân hiện tại đã đủ. Bọn họ đang lên đường trở về!”. Alex lạnh lùng nói.

Ninh Lan và Dương Lỗi chấn động, sau khi ngẫm nghĩ trong chốc lát thì cũng gật đầu đáp ứng.



“Được! Chúng ta sẽ giữ vững truyền thống chưa ai có thể đào thoát, đồng thời hoàn thành ý nghĩa tồn tại của nơi này”.

Dương Lỗi nói rồi lấy từ trong Nhẫn Trữ Vật ra một mảnh vỡ đỏ như máu. Ninh Lan và Alex hai người cũng đều thực hiện việc tương tự. Ba mảnh vỡ vừa xuất hiện, không trung như bị nhuộm thành màu đỏ, bọn chúng cùng bay lên rồi tự động hợp nhất với nhau thành một thể.

Một mặt Lệnh bài đỏ tươi hình tròn xuất hiện, chính giữa chỉ ghi một chữ “Sát” đen sậm, Lệnh Bài chứa đầy sát khí, có những tia khói đen thoáng hiện, biến thành từng khuôn mặt người rồi lại biến mất. m thanh than khóc nỉ non thi thoảng lại vang lên từ bên trong, chấn động không trung.

Ninh Lan nhìn thứ đồ vật phía trước, không nhịn được phải rùng mình. Cô lạnh lùng nhìn Alex: “Sát Lệnh đã hoàn tất, ngay khi có được đủ số Linh Luân thì chúng ta sẽ mở nó”.

Alex gật gật đầu tỏ vẻ đồng ý, sau đó liếc qua cạnh Dương Lỗi.

Linh Luân thoáng hiện, Dương Lỗi lập tức hóa thành một người sói cao tới ba mét cùng bộ lông trắng bạc. Gã gầm lên rồi đột ngột t·ấn c·ông Ninh Lan.

Móng vuốt xé gió cắt ngang qua không khí.

Ninh Lan phản ứng không chậm, lách người né được đòn t·ấn c·ông bất ngờ.

Đúng lúc này, Alex rút ra cây búa chiến của gã, nhảy lên dùng sức đập về phía Ninh Lan.

“Khốn kh·iếp!”. Ninh Lan chửi một câu, Linh Luân sau lưng hiện lên, áo giáp đỏ của cô phát sáng, một tấm khiên lớn xuất hiện trên đầu, chống đỡ chiêu thức của Alex.

“Keng!”. Đòn t·ấn c·ông thất bại nhưng Alex không ngạc nhiên, ngược lại còn nở nụ cười.

“Đệ Nhị Linh Luân - Cuồng Phong Lang!”. Dương Lỗi hét lớn, thân hình cao to hóa thành tàn ảnh trong không khí, dưới chân như được nâng đỡ bởi gió, móng vuốt lại phát sáng t·ấn c·ông từ phía sau.

Trước có hổ, sau lưng có sói. Một cái Linh Luân màu đỏ sau lưng Ninh Lan phát sáng, cô hét lên: “Đệ Ngũ Linh Luân - Hỏa Ngục!”.

Từ cơ thể Ninh Lan bắn ra rất nhiều lửa đỏ, nhiệt độ xung quanh phạm vi ba mét tăng cao. Cô muốn tạo khoảng cách với hai tên khốn nên không ngại tiêu hao Linh Lực. Mặc dù thực lực Ninh Lan cao hơn cả hai người nhưng rất khó đánh thắng nếu bọn họ kết hợp.

Dương Lỗi chẳng những không lùi bước mà còn công tới, mặc kệ những tia lửa đang đốt cháy bộ lông màu bạc của lão.

Hai móng vuốt dài ngoằn màu đen xuyên qua biển lửa, cào thẳng về ngực Ninh Lan.



Giết địch một ngàn, tự tổn tám trăm. Ninh Lan vì bất ngờ với hành động của Dương Lỗi nên không kịp né tránh. Một thanh kiếm lửa xuất hiện trong tay cô, vừa cố gắng chịu đòn vừa đâm về phía Dương Lỗi.

“Xoẹt!”. Móng vuốt sắc bén cắt xuyên qua lớp áo giáp đỏ, tạo thành hai v·ết t·hương dài sâu tận xương. Ninh Lan đau đớn gắng nhịn, Hỏa Kiếm vẫn tiếp tục đâm tới.

Dương Lỗi nhoẻn miệng, hàm răng dài nhọn lộ ra như khinh thường. Đột ngột một cây búa dài vươn tới, dễ dàng giúp Dương Lỗi đỡ đòn.

Người sói trong mắt lộ ra vẻ giảo hoạt, tận dụng thời cơ dẫm lên hư không một cái. Thân thể linh hoạt vòng ra phía sau Ninh Lan. Chỉ thấy gã xoay tròn một vòng trên không trung, sau đó đuôi sói như rễ tre quật thẳng lên lưng Ninh Lan.

Không kịp đỡ chiêu. Ninh Lan chỉ cảm thấy một lực cực lớn đập tới. Cô bay thẳng xuống đất như một hỏa cầu với chiêu Hỏa Ngục vẫn bao phủ cơ thể.

Phun thêm một ngụm máu, Ninh Lan ngước lên trời, ánh mắt lạnh lẽo nhìn hai gã đồng đội lâu năm không hiểu thấu lại phản bội cô.

“Vẫn nóng nảy như ngày nào nhỉ ?”. Dương Lỗi châm chọc nhưng cơ thể cũng đã cảm nhận được sự đau đớn, gã không thể ngờ con đàn bà này lại khó xơi đến vậy, dù ra tay bất ngờ nhưng ả vẫn còn sức chiến đấu.

Alex bên cạnh không nói. Linh Luân sau lưng phát sáng, gã giơ thanh búa chiến của mình lên cao, lạnh giọng hô: “Đệ Lục Linh Luân - Loạn Phi Phong”.

Cây búa lập tức được Alex vung vẩy trong không khí, tạo thành từng đường tàn ảnh. Mấu chốt của chiêu này ở chỗ mượn lực, nhìn tưởng hỗn loạn nhưng thực tế Alex đang dùng lực tá lực, đòn cuối cùng sẽ đến vị trí của Ninh Lan.

Ninh Lan phun một ngụm máu, sau đó thu hồi chiêu thức. Cô chẳng lạ gì mấy gã đồng đội đã ở với nhau cả trăm năm này, quyết không để Alex hoàn thành.

“Đệ Thất Linh Luân - Phượng Hoàng Khiếu Thiên”. Linh Luân màu tím phát sáng sau lưng Ninh Lan, sau đó cơ thể cô được bao phủ bởi ngọn lửa, hai bên tay như hóa thành hai đôi cánh lớn.

“Đừng hòng! Đệ Tứ Linh Luân - Tham Lang Đột Kích”. Dương Lỗi hét lớn rồi dẫm lên hư không, hai chân co lại, dùng lực từ trên trời phóng về phía Ninh Lan. Trong lúc bay xuống, hai bên Dương Lỗi xuất hiện thêm hai hư ảnh giống lão y như đúc. Cả ba tên người sói móng vuốt đều sáng lên.

Ninh Lan khinh thường, nhưng đúng lúc cô muốn t·ấn c·ông thì đột nhiên mười tám sợi dây xích từ đâu bay tới, cắt ngang qua không khí rồi trói thành vài vòng xung quanh cơ thể cô.

Hết sức bất ngờ, Ninh Lan lập tức dùng Hỏa Ngục để giãy ra, từng sợi xích bị cô đốt thành nước thép. Đúng lúc vừa khôi phục tự do thì Dương Lỗi đã đánh tới. Ba tên người sói cùng sáu cái móng vuốt trút xuống. Ninh Lan không kịp biến chiêu với tốc độ quá nhanh của lão.

“Xoẹt!”. Vuốt xuyên qua hai cánh tay và đầu gối của Ninh Lan. Cơn đau làm cô phải khụy xuống, Phượng Hoàng Khiếu Thiên biến mất.

“Loạn Phi Phong Búa Pháp!”. Alex không chừa cho Ninh Lan bất cứ cơ hội nào để giãy dụa, cây búa như xé toạc không khí chém xuống.

Ninh Lan không kịp phản kháng, chỉ thấy một vị Thần Thủ Linh thân người đầu chim đột ngột xuất hiện từ bên trong cơ thể Ninh Lan. Không nói hai lời đập cánh bay lên, cố gắng đỡ đòn của Alex.

Quán tính của cây búa hiện tại không phải chỉ một Thần Thủ Linh có thể đỡ nổi. Loạn Phi Phong đã được Alex hoàn thành, cây búa lập tức cắt đôi vị Thần Thủ Linh kia thành hai nửa.