Chương 27: Hệ Thống Đổi Mới.
Tinh Không Vô Tận.
Tiếu Thiên mở miệng: “Hệ Thống! Không có gì muốn nói sao ?”.
Âm thanh vang lên từ viên cầu: “Ký Chủ muốn hỏi điều gì ?“.
“Vì sao tôi xuất hiện ở đây ? Vì sao Lâm Tiếu Thiên không c·hết ? Vì sao anh ta có thể nhúng tay vào Hệ Thống ? Vì sao anh ta không g·iết tôi ngay từ lần đầu tiên”. Thiên trầm giọng hỏi, những câu hỏi mà bản thân cậu không thể hiểu nổi.
“Haiz!”. Một tiếng thở dài vang lên, Hệ Thống giải thích: “Lâm Tiếu Thiên thực ra là Ký Chủ ban đầu mà Hệ Thống lựa chọn trên Thần Luân Đại Lục, anh ta đã nhận được rất nhiều tài nguyên từ tôi để trở nên mạnh mẽ, nhưng … Bởi vì tính cách anh ta có chút vấn đề nên tôi buộc phải gạt bỏ”.
“Gạt bỏ ? Chế độ Tự Hủy ?”.
“Đúng vậy! Những chuyện anh ta gặp phải đều do chế độ Tự Hủy mà tôi mở ra, đương nhiên anh ta không hề biết rõ. Sau đó chắc Ký Chủ cũng hiểu được, khi Lâm Tiếu Thiên c·hết tôi buộc lòng phải tìm kiếm bên trong Đa Vũ Trụ một Linh Hồn mới để thay thế. Tôi chỉ không ngờ rằng khi quá trình đoạt xá sắp hoàn thành thì lại xảy ra dị biến, hóa ra Linh Hồn Lâm Tiếu Thiên chưa biến mất hẳn mà đồng thời được triệu hồi trở lại để cùng đoạt xá”.
“Cho nên anh kéo Linh Hồn của hắn nhập vào Hệ Thống ?”.
“Đúng nhưng cũng không đúng, tôi buộc phải nhường ra một bộ phận để Linh Hồn anh ta tồn tại. Sở dĩ hắn ta không tiêu diệt Ký Chủ từ lần đầu cũng bởi vì nó đi ngược lại với quy tắc của Hệ Thống. Lâm Tiếu Thiên có thể lợi dụng nhưng không thể phá vỡ”.
Tiếu Thiên xâu chuỗi mọi chuyện lại một lần, cuối cùng cũng hiểu được tiền căn hậu quả của sự việc. Hóa ra cậu là người thay thế Lâm Tiếu Thiên.
“Vậy anh ta có mục đích gì ? Luôn tạo ra nhiệm vụ ép tôi hoàn thành ?”.
“Anh ta muốn giúp Ký Chủ mạnh lên sau đó sẽ đoạt lại cơ thể. Ban đầu anh ta sẽ giao những nhiệm vụ đơn giản, sau đó tăng độ khó từ từ để Ký Chủ không để ý, rồi cuối cùng mới là những nhiệm vụ không thể hoàn thành. Nếu Ký Chủ không làm được Lâm Tiếu Thiên sẽ khởi động chế độ Tự Hủy. Thực ra anh ta từng cố gắng khởi động nó nhưng đã bị tôi ngăn cản, sau đó hắn mới kéo Linh Hồn Ký Chủ vào trong này để tự tay gạt bỏ”.
Thiên hiểu ra, hình như cả Lâm Tiếu Thiên cùng Hệ Thống luôn đấu tranh đồng thời ngáng chân nhau bên trong này, mỗi người đều lợi dụng quy tắc để áp chế hoặc giúp đỡ bản thân cậu. Lâm Tiếu Thiên thực sự đã quá coi thường Hệ Thống, bị nó thành công qua mắt lặng lẽ đưa cho Thiên kỹ năng “Triệu Hồi” dẫn đến lật bàn.
“Vậy! Câu hỏi cuối cùng! Mục đích của anh là gì ?”.
Hệ Thống không lập tức lên tiếng, có vẻ nó đang cân nhắc lợi hại.
Đột ngột trước mặt Tiếu Thiên xuất hiện một màn hình lớn.
“Ký Chủ tự xem đi!”.
…..
Kim Lao.
Tiếu Thiên đang được các học trò đặt nằm trên một tấm nệm đơn sơ, Chính Thái ngồi xổm bắt mạch, bên cạnh Anh Vũ mang theo thần sắc lo lắng.
Ngao Ngao cùng ba Linh Tôn chắn ngay phía trước, thần sắc nghiêm túc đưa mắt nhìn về Huyền Kim và Độc Cô Kiếm ở đối diện.
Xung quanh các đồ đệ còn lại cũng đã triệu hồi Linh Luân, mơ hồ bao vây “kẻ địch” vào chính giữa.
Không khí hết sức căng thẳng.
Đột nhiên đúng lúc này vang lên tiếng bước chân dồn dập khiến mặt đất chấn động.
Sau đó trong tầm mắt xuất hiện một đám người, Đồ Tể cùng với Cá Sấu dẫn đầu. Ai nấy trang phục đều không hoàn toàn chỉnh tề nhưng trên mặt đều mang theo quyết tâm rất lớn, Linh Luân được gọi ra để sẵn sàng chiến đấu bất cứ lúc nào.
“Dừng lại!”. Đồ Tể nhận ra tràng cảnh trước mặt không đúng, vung tay lên.
Ngay lập tức cả đám tu sĩ dừng chân, giống như huấn luyện đã lâu.
“Ngao Ngao! Chuyện gì xảy ra ? Sư phụ thế nào rồi ?”. Đồ Tể lên tiếng, hỏi Thánh Thú duy nhất gã biết, người còn lại gã không quen.
Ngao Ngao liếc mắt nhìn sang, trầm giọng nói: “Bao vây con Rùa kia với Độc Cô Kiếm! Chủ nhân không sao, chờ ngài ấy tỉnh dậy sẽ quyết định”.
Đồ Tể nhìn sang, phát hiện Độc Cô Kiếm đã b·ị c·hém rụng một bên tay, hiện vật vẫn còn nằm trên mặt đất. Khuôn mặt anh ta lạnh lẽo không có bất cứ b·iểu t·ình nào, bên vai trái còn có một con mèo nhỏ đang ngáp dài.
“Lên! Bao vây bọn họ!”. Đồ Tể vung tay nói mặc dù vẫn thắc mắc nơi này đã diễn ra chuyện gì.
Độc Cô Kiếm và ngay cả Huyền Kim đang co rút bên trong mai cũng không có bất cứ biểu hiện nào với vòng vây chuyển thành hơn tám trăm người, không gian xung quanh trở nên càng thêm chật chội.
Thời gian trôi qua rất nhanh, vào lúc này Anh Vũ phát hiện sư phụ đang nằm trên mặt đất có biểu hiện tỉnh lại. Chỉ thấy cơ thể Tiếu Thiên giật một cái, sau đó tiếng ho khan vang lên rồi đột ngột mở mắt.
“Sư phụ tỉnh rồi!”. Anh Vũ kích động hô lên.
…..
“Ting! Hệ Thống khởi động hoàn tất!”.
“Ting! Tất cả nhiệm vụ bị xóa bỏ!”.
“Ting! Toàn bộ Hệ Thống được thay đổi! Mời Ký Chủ tự kiểm tra trong giao diện!”.
Thiên mở mắt ra, bên tai vang lên âm thanh máy móc của Hệ Thống, cậu dụi mắt một chút rồi ngồi dậy, trong đầu nhớ lại những cảnh tượng mình đã nhìn thấy.
“Sư phụ! Ngài không sao chứ ?”. Anh Vũ bên cạnh lên tiếng hỏi.
Thiên lúc này mới hồi phục tinh thần, nhìn thoáng qua hoàn cảnh xung quanh. Cậu đáp: “Thầy không sao cả!”.
Nói rồi đứng lên, nhìn Độc Cô Kiếm và Huyền Kim vẫn bị bao vây bèn nói: “Được rồi! Đều là người nhà cả, không sao đâu!”.
Vừa nói vừa bước về hướng Độc Cô Kiếm, hai bên nghe thế liền thu hồi Linh Luân rồi tránh đường. Chỉ có ba Linh Tôn vẫn theo sát Tiếu Thiên.
Khoảng cách ngày càng gần, Tiếu Thiên nhìn vẻ mặt lạnh lùng của Độc Cô Kiếm trước mắt, sau đó lại quan sát Bạch Hổ đứng trên vai anh ta. Cậu hơi cúi người, thành tâm nói: “Xin lỗi anh!”.
Vẻ mặt của Độc Cô Kiếm vẫn thế, anh ta cúi xuống thu hồi cánh tay đã đứt gãy của mình trên đất. Sau đó không chút b·iểu t·ình nói: “Không sao đâu chủ nhân! Tôi hiểu!”.
Tiếu Thiên gật gật, Độc Cô Kiếm quả thực đã làm một cuộc giao dịch cùng Hệ Thống. Anh ta bị ảnh hưởng rất nhiều bởi Lâm Tiếu Thiên nên khi nãy mới có hành động kỳ lạ như vậy, hiện tại Lâm Tiếu Thiên hoàn toàn tan biến, Độc Cô Kiếm cũng tìm về tự do của chính mình.
Thiên ghi nhớ chuyện cậu đã cắt đứt tay của Độc Cô Kiếm, sau này cậu nhất định sẽ bù đắp. Nghĩ nghĩ, Thiên quay sang nói với Bạch Hổ: “Cảm ơn cậu! Có muốn đi theo tôi không ?”.
Bạch Vân liếm chân, sau đó mai bên mép run run, sau cùng nó hỏi: “Ngươi có thể làm gì cho trẫm ?”.
“Tách ra lại thành năm người thì thế nào ?”. Thiên đề nghị.
“Được! Trẫm chuẩn!”. Bạch Vân nói rồi nhảy sang bên vai Tiếu Thiên, nó ghé sát vào tai cậu: “Trẫm chỉ có thời gian năm mươi năm, ngươi tốt nhất nên hoàn thành trước lúc đó!”.
Đúng lúc này, Huyền Kim thò đầu ra, nói: “Tiếu Thiên! Có thể bỏ qua cho tôi việc đã đánh Ngao Ngao được hay không ?”.
Thiên ngạc nhiên, sau đó liền mỉm cười: “Được thôi! Anh xin lỗi cậu ấy là được”. Sau đó cậu truyền âm thẳng cho Ngao Ngao vẫn còn đang trừng mắt nhìn: “Tiểu Ngao! Ngã ở đâu đứng lên ở đó. Yên tâm! Sau này Huyền Kim nhất quyết sẽ không thể đánh lại cậu”.
…..
Mọi việc đã giải quyết xong. Tiếu Thiên ngồi xuống trên một tảng đá, cậu chưa vội hỏi chuyện mọi người mà kiểm tra Hệ Thống trước.
Hiện tại Hệ Thống đã được sửa đổi kha khá, giao diện không hề giống ban đầu.
Sư Tôn Hệ Thống (Cấp 1).
Ký Chủ: Lâm Tiếu Thiên (Linh Sư 41 cấp 20/100).
Danh Vọng: 800.
Điểm Sư Tôn: 50.
Công Pháp: Thập Thiên Luân (Thánh Cấp).
Kỹ Năng Chuyên Dụng: Thần Nhãn, Nhất Ngôn Thông Thiên, Truyền m, Sửa Chữa Công Pháp, Trị Liệu.
Học Trò: 50/50 (Cần Thăng Cấp).
Thuộc Hạ: 3/10.
Trân Thú: 1/1 (Cân Thăng Cấp).
Kho Chứa Đồ: 0/24.
Cửa Hàng Quy Đổi (Cấp 1).
…..
Tiếu Thiên liền điểm tay vào Cửa Hàng Quy Đổi mới xuất hiện. Trước mắt liền hiện ra ba sự lựa chọn, lần lượt là Quy Đổi Danh Vọng, Quy Đổi Điểm Sư Tôn và Quy Đổi Kim Tiền, cả ba đều có chú thích ở cấp 1.
Nghiên cứu trong chốc lát, Tiếu Thiên đã hiểu rõ, thì ra cả ba cửa hàng Quy Đổi xuất hiện đều để thay thế cho Nhiệm Vụ đã biến mất, miễn chỉ cần đủ điểm thì Thiên có thể mua được bất cứ thứ gì trong cửa hàng. Danh Vọng ý chỉ danh tiếng của bản thân cậu, được người khác biết đến càng nhiều, càng tôn trọng thì số điểm nhận được càng cao. Điểm Sư Tôn tức là những điểm số Thiên nhận được khi chỉ dạy người khác. Còn Kim Tiền thì chính là lấy Linh Thạch và các hiện vật để quy đổi.
Kiểm tra các cửa hàng vài phút, Thiên cảm giác hiện tại cũng không thể mua được thứ gì nên bèn đóng lại Hệ Thống.
Một gói thuốc lá đột ngột hiện ra trên tay cậu, thứ duy nhất cậu đã quy đổi bằng 10 viên Linh Thạch cấp một. Thiên rút lấy một điếu, thành thạo châm lửa rồi đưa lên miệng.
“Mọi người! Bắt đầu phá Trận Pháp Cấm Linh và Trận Pháp Phong Ấn”.
Thiên vừa nói vừa đứng dậy, sau đó quay qua hỏi Cá Sấu: “Cá Sấu! Chuyện Thần Lệnh giải quyết xong chưa ?”.
Cá Sấu liền cung kính đáp: “Thưa sư phụ! Đã ổn thỏa! Người của Bách Thần hiện đang ở xung quanh Đảo Thiên Phong. Chỉ cần chúng ta bắt đầu truyền hình thì tín hiệu lập tức sẽ được phát lên toàn bộ màn hình Ma Pháp ở khắp các Đại Lục!”.
Thiên gật đầu hài lòng, sau đó lấy ra hai bình Thuốc Tăng Tư Chất Sơ Cấp ném qua cho Cá Sấu cùng Đồ Tể.
“Dùng đi! Chuyện Phá Trận để thầy lo! Đây là phần thưởng cho hai đứa”.
Đồ Tể cùng Cá Sấu ngạc nhiên rồi cung kính nhận lấy, sau đó không nói hai lời đổ thẳng bình thuốc màu vàng nhạt vào trong miệng. Một mùi hương thơm ngọt từ cổ họng đi xuống bụng, ngay sau đó trong cơ thể bọn họ xuất hiện một nguồn năng lượng rất lớn, thấm vào từng tế bào rồi chia thành hai đường. Một di chuyển lên Linh Đài chính giữa mi tâm, còn lại di chuyển xuống các bộ phận khác. Cả hai vội vàng ngồi xuống đất tu luyện, bên ngoài cơ thể lấp lánh màu vàng kim.
Tiếu Thiên chỉ nhìn thoáng qua, sau đó tập trung tinh thần nhìn về mọi người ở đối diện.
“Được rồi! Tất cả Triệu Hồi Linh Luân. Chuẩn bị nghe hiệu lệnh của tôi, chúng ta chỉ có một cơ hội duy nhất này!”. Thiên nói, con đường tương lai của cậu chính thức bắt đầu từ giờ phút này.
“Tuân Lệnh!”.