Chương 20: Cửu Thiên Thần Tỏa.
Thiên đau đầu nghĩ, mãi vẫn không bắt được bất cứ đầu mối nào. Thời gian cậu sống lại vẫn quá ngắn ngủi, Đại Lục này che giấu quá nhiều thứ người thường không rõ, cho dù cậu có Hệ Thống cũng không phải một sớm một chiều để hiểu được.
“Ký Chủ! Do chú mày lười đấy!”.
Thiên mặc kệ không đáp, cậu ngửi được mùi âm mưu to lớn che giấu bên trong Lao Ngục âm u này.
“Nghỉ ngơi chút đi! Sau đó chúng ta sẽ xuống tầng bốn. Các Thánh Thú cứ giải cứu hết một lượt”.
Thiên chốt lại rồi nhắm mắt, việc cần thiết bây giờ chính là sớm ngày khôi phục lại Linh Luân. Tiếu Thiên cũng đã bắt đầu cảm thấy việc tu luyện là cần thiết.
Huyền Kim và Ngao Ngao nghe vậy thì chỉ gật đầu, sau đó hai đứa mỗi người chia ra một góc, nằm xuống nghỉ ngơi. Chỉ có Ngao Ngao trong đầu vẫn có nhiều suy nghĩ lo sợ.
…..
“Sử dụng Thuốc Phục Linh!”. Thiên vừa nói trong lòng vừa dùng tay điểm vào vật phẩm bên trong Kho Chứa Đồ.
Bình thuốc sáng lên, sau đó Linh Hồn Thiên chẳng tự chủ bị kéo vào bên trong Luân Hồi Hải.
…..
Luân Hồi Hải, địa phương kỳ lạ mà bất cứ Sinh Linh nào trên Thuần Luân Đại Lục bẩm sinh đều có thể kết nối để tìm kiếm Linh Luân. Theo nghiên cứu của các tu sĩ cao cấp trong quá khứ thì nơi này là điểm cuối của Sinh Mệnh, mỗi một Sinh Linh sau khi c·hết đi sẽ phải cống hiến ra Bản Ngã của mình, sau đó mới có thể trở thành Linh Hồn thuần khiết để chuyển sang kiếp khác đầu thai sống một cuộc đời mới.
Linh Hồn Thiên xuất hiện giữa trời đất, trên người mặc một bộ trang phục thuần một màu trắng. Dưới chân là biển cả nhưng mang màu đen ngòm, từng cơn sóng rì rào vỗ nhẹ, trên đầu Thiên lơ lửng một Mặt Trời màu xanh lam, màu sắc kỳ lạ chiếu từng tia nắng xuyên qua mây trắng xuống mặt biển.
Trên mặt biển có những con thuyền gỗ màu nâu, không thấy người chèo lặng lẽ tiến về một phương hướng, trên mỗi đầu thuyền đều có một thân ảnh đứng thẳng, khuôn mặt mờ ảo, trang phục trên người kỳ dị đến không thể diễn tả.
Đưa mắt nhìn về phương xa, điểm cuối cùng Thiên có thể quan sát là một tòa núi đá thẳng đứng đâm lên tầng mây, bên trên ghi những ký tự cứng cáp, t·ang t·hương mang theo màu sắc cổ lão, dường như từ thuở Khai Thiên Lập Địa đã tồn tại.
“Luân Hồi Hải!”. Thiên lẩm nhẩm, dòng chữ viết bên trên được viết bằng những ký tự kỳ lạ nhưng không hiểu sao Thiên vừa nhìn đã hiểu.
“Chỗ này thật sự thần kỳ!”. Thiên cảm thán, sau đó dự định sẽ thử sử dụng Thần Nhãn để ngó xem chỗ này có gì đặc biệt.
“Ký Chủ! Đừng thử nếu không muốn c·hết!”. Âm thanh của Hệ Thống tự nhiên vang lên, nó ngăn cản Thiên làm điều ngu ngốc.
Thiên ngẩn ra, hỏi: “Vì sao? “.
“Nơi này được Thần tạo ra, bên trong mang theo rất nhiều bí mật. Ký Chủ vẫn còn quá yếu để nắm giữ”.
Thiên cái hiểu cái không nhưng lựa chọn nghe theo lời Hệ Thống, cậu không manh động nữa mà lơ lửng giữa không trung. Trong lòng chỉ tự hỏi: “Vũ Trụ này thực sự có Thần Tiên?”.
Đúng lúc này, một Linh Luân bất ngờ xuất hiện trước mặt Thiên, Linh Luân đầu tiên và cũng là duy nhất của cậu. “Thánh Kiếm”.
Vốn dĩ Thánh Kiếm chỉ mang đẳng cấp màu đỏ và đã bị phế đi bởi kẻ địch, nhưng nhờ vào Thuốc Phục Linh mà hiện tại mắt thường có thể thấy nó đang hồi phục, ban đầu một vòng tròn viền đỏ xuất hiện, sau đó bên trong từ từ xuất hiện hình ảnh một thanh Đại Kiếm màu trắng bạc, bắt đầu từ chuôi kiếm, sau đó hiện ra kiếm cách rồi đến lưỡi kiếm.
Cảm giác thân thuộc dâng lên trong lòng Tiếu Thiên, mắt thấy thanh kiếm đã hoàn toàn hồi phục nhưng quá trình vẫn chưa dừng lại. Bên ngoài viền của Linh Luân từ đỏ biến thành màu đen, đẳng cấp của Linh Luân với sức mạnh thần kỳ của Thuốc Phục Linh được tăng lên những hai đẳng cấp, biến thành màu đen với tên gọi khác là Thần Luân.
Thánh Kiếm ngân lên, Thiên dường như có thể nghe được âm thanh vui mừng của nó. Sau đó thanh Đại Kiếm bay lên, xoay tròn ba vòng rồi nhập vào bên trong Linh Hồn Thiên, cậu có cảm giác sức mạnh đã trở về với chính mình.
…..
Linh Luân chính là Bản Ngã Sinh Linh từng cống hiến ra cho Luân Hồi Hải từ những kiếp trước, việc tu luyện Linh Luân chính là lần nữa tìm lại Bản Ngã, sau đó biến nó thành sức mạnh của bản thân ở kiếp này.
Bản chất của việc tu luyện là hấp thụ Linh Khí giúp cơ thể trở nên mạnh mẽ, sau đó mở ra Linh Đài, kế tiếp tạo thành các rãnh gọi là Rãnh Thu Luân để tiếp nhận Linh Luân, gắn vào bên trong Linh Đài. Từng Linh Luân được hấp thu ngoài việc biến Linh Đài trở nên mạnh mẽ hơn còn giúp tu sĩ nâng cao Linh Niệm, giống như từng cái chìa khóa mở ra “Cửu Thiên Thần Tỏa” bên trong cơ thể tu sĩ, giúp họ bước dài trên con đường tu luyện.
Theo truyền thuyết mỗi một Sinh Linh bẩm sinh đều có “Cửu Thiên Thần Tỏa” được ví như những gông xiềng vô hình bên trong Linh Hồn, muốn trường sinh bất tử, muốn trở thành thần tiên chỉ có phương pháp duy nhất là phải phá tan được nó.
Đối với những Sinh Linh không thể tu luyện, ngoài những đối tượng không thể nâng cao thân thể bằng việc tiếp nhận Linh Khí thì cũng là những người chưa từng Luân Hồi, không có bất cứ Linh Luân nào hoặc Linh Luân có cấp độ quá thấp, không thể giúp ích cho bọn họ trong việc mở ra “Cửu Thiên Thần Tỏa”.
Tiếu Thiên kiếp trước cũng tính toán thành dị số bên trong những người không thể tu luyện, bởi cậu chỉ có duy nhất một Linh Luân, may mắn nó đạt tới cấp năm nên vẫn dễ dàng biến cậu thành thiên tài bên trong Gia Tộc Họ Lâm.
Thời điểm Tiếu Thiên quay lại bên trong gia tộc cũng bởi vì bị Thăng Long Học Viện đuổi cổ, cậu bị các thầy giáo phát hiện ra bản thân chỉ có duy nhất một Linh Luân, cho dù có cố gắng đến mức nào cũng chỉ dừng lại ở cấp độ Linh Tướng, hoàn toàn không đáng để một học viện đỉnh cấp nhất Thăng Long Vương Triều tốn công tốn sức.
Tiếu Thiên tuy hận nhưng cậu cũng không hề bỏ cuộc, trong lịch sử không phải chưa có việc Sinh Linh chỉ mang theo một Linh Luân tu luyện thành Linh Tôn Linh Đế, trong thân tâm Tiếu Thiên vẫn cho rằng mình là một thiên tài.
Sau đó mọi chuyện xảy ra hoàn toàn lệch theo phương hướng của Tiếu Thiên, gia tộc bị hủy diệt còn cậu bị kẻ địch cầm tù. Linh Luân của cậu bị phế thực ra cũng không phải chủ ý của ba tên Linh Hoàng, mà do bản thân cậu không thể chịu nổi những buổi t·ra t·ấn đã đánh mất đi hy vọng sống.
Linh Luân có Linh, chúng sẽ tự rời bỏ chủ nhân của mình và tự trở về Luân Hồi Hải, chờ đợi một “kiếp khác” tái xuất.
…..
Bên trong Linh Đài của Tiếu Thiên.
Một Linh Luân màu đen xoay tròn, bên cạnh hai cái Rãnh Thu Luân đã được kiếp trước mở ra sẵn. Cả Linh Đài được bao trùm bởi những sợi xích đủ màu sắc, tầng trong tầng ngoài tổng cộng chín tầng.
Lúc này Tiếu Thiên muốn tự bản thân thử mở ra tầng đầu của “Cửu Thiên Thần Tỏa”.
Chỉ thấy Linh Luân Thánh Kiếm bắt đầu xoay tròn, Linh Niệm của Tiếu Thiên bám vào Linh Luân, Thánh Kiếm mang màu sắc trắng bạc càng ngày càng phát sáng rực rỡ.
Nháy mắt sau đó, lực lượng đã tập trung đầy đủ, Thánh Kiếm bay v·út lên, chém thẳng về tầng dây xích màu xám trong cùng.
“Keng!”. Âm thanh chát chúa vang lên, ngay sau đó những sợi dây xích bị cắt ra, rơi xuống hai bên rồi tự biến mất.
“Thành công rồi! Quá dễ!”. Tiếu Thiên reo lên trong lòng, chỉ nháy mắt sau đó cả cơ thể cậu trở nên khác biệt hoàn toàn, từng tế bào giống như thực sự thoát khỏi xiềng xích, reo lên vui vẻ. Toàn bộ các giác quan được tăng cường đến mức ngạc nhiên, sức mạnh cuộn trào trong từng thớ cơ bắp, có cảm giác Tiếu Thiên có thể dùng nắm đấm để phá tan vùng trời này.
Cảm giác lạ thường đến nhanh rồi đi cũng nhanh, sau cùng Thiên chỉ cảm thấy như bản chất sinh mệnh của chính mình đã tăng lên một tầng cao mới.
“Quá thần kỳ! Mình có thể cảm nhận rõ ràng tuổi thọ đã tăng từ 100 lên thành 200 tuổi”. Thiên nói rồi mở mắt ra. Hiện tại cậu mới hiểu lý do vì sao tu sĩ lại dốc hết sức lực của mình để tu luyện, cái cảm giác khoan khoái khi sinh mệnh được nâng cao không đơn giản có thể diễn tả thành lời.
“Sư Phụ! Ngài đã chém đứt được Cửu Thiên Thần Tỏa tầng đầu tiên ?”. Một giọng nói vang lên, hiện tại Đỉnh Sơn đang đứng trước mặt Thiên, khuôn mặt vừa ngạc nhiên vừa khó tin. Nhớ năm đó, dù có danh xưng Thiên Tài nhưng anh ta cũng phải tăng lên tới Linh Tông đỉnh phong mới có dũng khí chém đứt Cửu Thiên Thần Tỏa.
Thiên mỉm cười, sau lưng hiện lên Linh Luân Thánh Kiếm. Vòng tròn có viền màu đen như nh·iếp lấy hồn phách người khác.
“Đúng vậy!”.
Dừng trong chốc lát, Thiên nhớ ra việc mình định làm nên nói với Đỉnh Sơn: “Biểu diễn công pháp mà con tâm đắc nhất cho thầy xem!”. Thiên muốn tìm hiểu nốt kỹ năng Sửa Chữa Công Pháp cậu nhận được, theo mô tả thì chỉ cần Công Pháp, Tâm Pháp hoặc Bí Pháp dưới Thánh Cấp thì cậu có thể sửa chữa để hoàn thiện nó.
Công Pháp là thứ thường thấy nhất, phân chia thành rất nhiều loại như Công Pháp Tu Luyện, Cước Pháp, Kiếm Pháp, Đao Pháp, … Nhưng đều mang điểm chung là phương pháp và ứng dụng đều liên quan đến cơ thể của tu sĩ.
Tâm Pháp cũng là một loại công pháp nhưng dành riêng cho việc tu luyện Linh Đài và các phương pháp sử dụng sức mạnh đến từ Linh Niệm.
Riêng Bí Pháp lại là loại công pháp khác biệt, có tên khác Cổ Công Pháp, những phương pháp tu luyện trước khi Linh Luân xuất hiện từ thời xa xưa. Mặc dù đa số đã bị đào thải dần theo thời gian, nhưng cũng có những loại Bí Pháp cực kỳ mạnh mẽ tồn lưu đến tận bây giờ.
Đỉnh Sơn thắc mắc, nhưng nhìn ánh mắt tự tin của Tiếu Thiên thì gật đầu.
“Vâng thưa Sư Phụ! Mời thầy đánh giá Thân Pháp Bát Tinh Đạp Tuyết Vô Ngân của đệ tử”.