Tại Giang Hải, trong biệt thự Nam Sơn.
Mạc Phong trở về nhà. Bầu không khí bỗng trở nên rộn ràng. Mọi người đều hỏi chuyện lúc trước Nam Khương xảy ra lũ lụt thì anh đã trốn ở đâu. Anh chỉ trả lời qua loa vài câu, nói rằng trốn vào động núi để lánh nạn.
Thêm vào đó Thương Hồng luôn ở bên cạnh giải vây nên mọi người đều tin anh.
Mọi người sắc thuốc trong bếp. Mục Thu Nghi lặng lẽ từ ngoài đi vào phòng và đóng cửa bếp lại.
Cô tiến tới hít hít người anh: “Lúc về anh đã đi gặp ai vậy?”
“Ôi giời…vậy mà em cũng ngửi thấy à? Anh đi gặp một người bạn!”
“Gái phải không? Mùi nước hoa Burberry, một chai mấy trăm nghìn tệ, anh đi gặp ai thế?”
“…”
Sự tinh ý của con gái có lẽ đến ngay cả Sherlock Holmes cũng phải khóc thét lên mất.
Mạc Phong cũng không giấu giếm: “Được rồi, được rồi, thực ra anh đi gặp bạn học cũ. Gã đó thích dùng nước hoa phụ nữ để quyến rũ người khác đó mà”?
“To tới 36D không?”
“Không!”
“…”
Một giây sau Mạc Phong lập tức hiểu ra là mình đã nói hớ nên vội vàng bụm miệng. Mục Thu Nghi nhướn mày cười đểu: “Hừ, cũng có lúc anh bị rơi vào bẫy của em cơ à? Cả cái đất Giang Hải này em biết hai người thích dùng nước hoa Burberry. Một người tên Cao Ân Nhã nhưng cô ấy không ở trong nước, người còn lại tên là…”
“Tên là Từ Giai Nhiên đúng không? Anh biết em định nói tên cô ấy nên giúp em nói ra luôn!”, Mạc Phong sắp phát điên bởi cách nói chuyện ấp úng của cô.
Sao trước đây anh không phát hiện ra Mục Thu Nghi thích hành hạ người khác như vậy nhỉ?
Một sự hành hạ về mặt tinh thần.
“Không phải, em định nói là còn một người tên Trương Thụy Đình! Anh làm vậy khác gì lạy ông tôi ở bụi này! Việc đầu tiên anh làm khi về là đi gặp Từ Giai Nhiên chứ không phải tới công ty tìm em à?”
Mạc Phong bỗng có cảm giác như hóa đá: “Bà cô ơi, đừng có suy nghĩ lung tung được không. Thương Hồng dạy em đó à?”
“Sao anh biết?, Mục Thu Nghi phụt cười nhìn anh.
Đến thời điểm này, người có thể khiến đối phương cảm thấy áp lực trên thương trường thì chỉ có Thương Hồng. Nếu như để cô ấy hỏi cung tội phạm thì có thể đánh vào điểm yếu nhất của đối phương chỉ với khí thế và tư duy phân tích tuyệt đỉnh của mình.
Thương Hồng cực kỳ thấu hiểu Mạc Phong. Anh là một người thẳng như ruột ngựa, có gì nói đấy, không thích vòng vo. Nên chỉ cần ai cứ từ từ moi móc thông tin, hành hạ anh là anh sẽ bùng nổ ngay.
Lúc đầu Mạc Phong còn đoán già đoán non. Nhưng sau khi Mục Thu Nghi nói vậy thì anh càng khẳng định suy đoán của mình là chính xác.
Xem ra sau này phải tìm cơ hội bàn bạc thêm với Thương Hồng. Cô ấy huấn luyện Tống Giai Âm thành nữ cường thì cũng thôi, giờ còn huấn luyện từng người trong cái ngôi nhà này cách phân tích tư duy như vậy thì sau này anh biết sống kiểu gì?
“Cô nàng này lại làm trò gì không biết?”
Mục Thu Nghi mím môi cười: “Chán ngắt. Em tưởng có thể chọc anh thêm chút nữa, không ngờ bị anh đoán ra ngay. Thương Hồng nói anh về muộn như vậy chắc chắn là đi chơi gái rồi nên để em ra uy một chút, sau này tới giờ cơm là anh không được ra ngoài đi lang thang nữa!”