Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Ngục Đồ

Chương 34: Chí Tôn muốn chơi cùng




Chương 34: Chí Tôn muốn chơi cùng

- Hè hè! Cuối cùng cũng được gia nhập Quân chủ lực.

Lê Hưng vừa nhún nhảy trên khoang chuyển binh, vừa cười đến khoái chí. Làm mấy gã Tinh giáp sư đi cùng không khỏi khó hiểu, sao Quân chủ lực lại có thằng đần như vậy.

Trương Quyết Sinh mặc kệ nó, để nguyên góc nhìn, lặng yên ngắm nhìn mảnh tinh tú đã lâu rồi chưa có dịp trông qua.

Vũ trụ này vẫn đẹp quá!

Trương Quyết Sinh xưa nay vẫn vậy, vẫn luôn thích chìm đắm trong vũ trụ rộng lớn, không bờ không bến, vô biên vô giới, nhìn mỏi mắt cũng chẳng biết giới hạn ở đâu. Nhìn vào liền thấy, lòng mình thảnh thơi, thả trôi đến tận cùng.

Sau một hồi gia tốc, bước nhảy không gian rốt cuộc thực hiện thành công, đưa phi thuyền trong phút chốc thẳng tới Cảng Hàng không Vũ trụ Hoa Thiên. Từ đây, đã rời khỏi khu vực tân binh, chính thức gia nhập chiến trường thực sự của Thánh Quang Chiến Kỷ.

Phi thuyền nhanh chóng được neo đậu, tổ đội Tinh giáp sư lập tức được điều động, sát nhập vào Quân đoàn Đầu Lâu Đỏ, trực thuộc dưới quyền chỉ huy của Đấu Thần Lợn Sữa, một trong Ngũ Tinh Chiến Thần hiện tại.

Quân chủ lực mười năm qua tổ chức không thay đổi, chia làm 5 cánh quân, do 5 Ngũ Tinh Chiến Thần dẫn đầu. Còn người nắm giữ tiếng nói cao nhất, chịu trách nhiệm quyết định tất cả, là Chí Tôn chí cao, mười năm không đổi, Khóc Trong Mưa.

Cảng Hàng Không Vũ Trụ Hoa Thiên rất lớn, theo như những số liệu mà Thánh Quang công bố, nó rộng bằng cả một cái đại khu ở thực tại. Một trong những căn cứ chiến lược của nhân loại, nổ phát súng đầu tiên bắt đầu cuộc kháng chiến trong mọi mùa giải.

Thánh Quang mỗi mùa giải, tình tiết trong cốt truyện chính lại khác nhau, chỉ có duy nhất Cảng Hàng không Vũ trụ Hoa Thiên này là chưa từng đổi khác. Có những cựu binh đã đứng đây chục năm trời, mỗi lần có dịp trở lại, đều sẽ bồi hồi không nguôi.

Lê Hưng lần đầu được gia nhập cái không khí ngập tràn thiết huyết này, nay đã không còn tưng tửng, mặt đầy nghiêm nghị mà nhìn về phía xa xa.

Nơi nó nhìn, 5 cái Tinh giáp thuộc hàng mạnh mẽ nhất Thánh Quang đang lẳng lặng mà đứng, trên vai nó, là 5 tồn tại mà đám người dưới kia chỉ có thể cúi đầu mà thần phục.



- Đây lần lượt là 5 Tinh giáp chủ lực của Ngũ Tinh Đấu Thần.

Trương Quyết Sinh lúc này vốn không ở trong cái không khí ngập tràn thiết huyết ấy, hắn đang mở lên Chiến báo, ngó qua cốt truyện của mùa giải năm nay. Lại chợt nghe thấy thanh âm đầy sùng bái của Lê Hưng bên cạnh, bất giác mà quay đầu sang nhìn.

- Không thấy Mị Ảnh nhỉ?

Trương Quyết Sinh nhìn qua, không thấy Mị Ảnh liền tò mò hỏi.

-Chí Tôn xưa nay vẫn quen một mình một ngựa, không thích rềnh rang như thế này, mang tiếng “đầu tàu” nhưng thực ra đều là tách ra đánh lẻ, đi trước đánh thẳng. Lần nào đạo quân đến, địch cũng c·hết một nửa rồi.

Ra vậy. Trương Quyết Sinh cũng chẳng bất ngờ cho lắm. Lúc nãy rảnh hắn cũng đã xem qua, Khóc Trong Mưa mang tiếng là Chí Tôn nhưng lập ra Quân đoàn lại chỉ có hai người, lịch sử đấu Chiến đài trận gần nhất cũng cách đây 6 năm. Gã hiện tại, hứng thú duy nhất, có lẽ chỉ là chém g·iết đám quái vật mà thôi.

Bỗng màn hình chiến đấu của Trương Quyết Sinh rung lên một chút, thì ra Tinh giáp sư của hắn bị ai đó bên cạnh chạm vào. Hắn bây giờ mới nhớ ra, vẫn chưa tắt cảnh báo v·a c·hạm của Tinh giáp sư.

Trương Quyết Sinh tắt đi Chiến báo, đang định đi tới cài đặt thì nhận ra trước mặt có hai Tinh giáp sư đang bình tĩnh nhìn hắn. Trương Quyết Sinh ngờ ngợ, nhìn tới thanh bạn bè, thấy khoảng cách bạn bè của hắn với Khóc Trong Mưa chỉ là 1 mét, liền biết người trước mặt là ai, thân thiện gật đầu một cái.

Bỗng màn hình hiện lên yêu cầu xin gia nhập tổ đội, người gửi là Khóc Trong Mưa. Trương Quyết Sinh cười khổ, thế này là như nào đây. Hắn còn chưa quyết định xong thì yêu cầu đã được chấp nhận. Hoá ra là thằng nhóc Lê Hưng đồng ý.

- Chí Tôn, anh là Chí Tôn phải không? Nhất định rồi! Em là fan ruột anh đấy!

Còn chưa ổn định tình hình, thằng nhóc Lê Hưng đã vặn hết cỡ micro, nói vào kênh đàm thoại tổ đội.

- Này anh bạn trẻ! Vặn bé mic đi được không? Tôi đây chưa điếc.



Gặp được Chí Tôn, ai mà không thích, Chí Tôn lại còn chủ động tham gia tổ đội của mình, ai mà không mê.

Lê Hưng biết mình thất thố, cứ cười hì hì, không dám oang oang cái miệng nữa. Nó là biết vì sao Chí Tôn chủ động đến, người như nó cả đời không đủ phân lượng, chỉ có đại ca mặt trầm bên cạnh là có tư cách đó mà thôi.

- Số! Cậu không chào tôi một câu à?

Số, gì vậy, Trương Quyết Sinh hắn tên hơi kì lạ nhưng cũng có từ có nghĩa mà. Sáu một hai một chín tám, ừ, có chút hơi dài. Hắn khẽ cười, chẳng phản bác cách gọi ấy, khẽ chào lại một tiếng.

- Đây là Bố Trẻ, bạn tôi. Nếu ngượng mồm, gọi tên thật hắn là được. Hắn tên Đức.

Trương Quyết Sinh nhìn Tinh giáp sư bên cạnh Khóc Trong Mưa, gật đầu coi như chào hỏi. Thằng nhóc Lê Hưng bên cạnh thì đúng chất “bộ trưởng ngoại giao” đi tới chào to một tiếng “anh Bố Trẻ!”.

- Chào Chú Bé Đần!

Đức vừa chào thằng nhóc kia, vừa không nhịn được cười, bao nhiêu tên không đặt, lại đặt cái tên ngược mình như vậy. Đúng là có đảm lượng.

Lê Hưng được người chào lại, cũng cười toe toét, khi nghe đến tên mình, không nhịn được mà quay sang lườm Trương Quyết Sinh.

Trương Quyết Sinh làm như không thấy, lại mở Chiến báo lên xem, khiến thằng nhóc Lê Hưng chỉ biết bấm bụng nuốt tức. Cả mùa giải phải mang cái tên đần độn này lăn lộn, thuận lợi thì không sao, ngu một cái là cái tên nó thành nổi tiếng luôn.

Bốn người chẳng nói chuyện lâu, Đức với Lê Hưng hỏi han đôi ba câu liền ai làm việc người đấy.

Đức sớm đã quen tràng cảnh này, treo máy rồi thoát ra ngoài lướt web.



Lý Khắc cùng Trương Quyết Sinh ăn ý lặng im.

Lê Hưng thì lại ngó ngó nghiêng nghiêng, còn nấn ná làm quen không ít bạn.

Thời gian hội quân là nửa tiếng, Trương Quyết Sinh cùng Lê Hưng đến sớm, đành ra đợi hơi lâu.

Thánh Quang cũng không để người chơi nhàm chán chờ đợi, ở trang cộng đồng cũng phát lại vài trận chiến kinh thiên của cao thủ mấy năm qua. Trương Quyết Sinh xem qua, lại chẳng hứng thú gì, trình độ đánh đấm kiểu này đã quá thấp so với tầm mắt của hắn.

10 năm qua, Thánh Quang thực sự thụt lùi rồi.

Nửa tiếng ngồi không thì dài, Trương Quyết Sinh đọc qua Chiến báo một lúc vậy mà đã đến giờ rồi. Từ giờ, phi thuyền vận chuyển toàn bộ sẽ ngừng hoạt động, nhường lại nhiên liệu cùng năng lượng cho Quân chủ lực.

Quân đoàn Đầu Lâu Đỏ mà tổ đội Trương Quyết Sinh tạm thời trực thuộc, chính là một trong những Quân đoàn lâu đời nhất lịch sử Thánh Quang. Tuy suốt thời gian dài đằng đẵng ấy, chưa lần nào thành công trở thành mạnh nhất, nhưng cao thủ từng nhập dưới bóng cờ cũng chẳng ít gì. Thập Đại Quân Đoàn năm xưa thống trị Thánh Quanh, không thể thiếu bóng dáng của nó.

Chỉ là thời thế xoay vần, dù thịnh đến mấy vẫn phải có lúc suy. Quân đoàn Đầu Lâu Đỏ so với trước kia, vị thế đã khác xa quá nhiều.

Những Quân đoàn lớn trong Thánh Quang thực ra đều lập lên do một kẻ có tiền nổi hứng. Đầu Lâu Đỏ không ngoại lệ. Cũng vì như thế, tính gắn kết của nó chẳng ra sao. Ngày nào Đoàn trưởng còn hậu đãi, ngày ấy thành viên còn hăng sức bán mình. Đoàn trưởng bỏ bê, hậu đãi không còn, tình nghĩa cũng chẳng phải thứ to tát gì, liền dứt áo mà ra đi.

Chẳng qua, lực dù có hết, danh chung quy vẫn còn. Kẻ thân cô thế yếu, khó tìm chỗ nương thân vững chắc, liền gia nhập mà đi qua thời kì đầu khó khăn.

Thằng nhóc Lê Hưng kia trông thì bỗ bã, chứ vài cái mánh chơi game nó vẫn biết chút chút. Đánh ngu như nó, muốn tự thân một mình tồn tại là điều cực kì khó khăn. Nó cũng không muốn bản thân chỉ quanh quanh trong căn cứ tân binh, vậy gia nhập một Quân đoàn nho nhỏ, theo chân mà khám phá vũ trụ Thánh Quang rộng lớn.

Sau khi đút lót chút tiền cho bên tuyển quân, nó liền cứ thế gia nhập Đầu Lâu Đỏ.

Nhưng như vậy cũng chỉ giúp nó có thể ra khỏi cái căn cứ tân binh mà thôi. Ngu như nó, gia nhập tổ đội, thực sự chỉ là gánh nặng. Kỹ năng yếu kém, cũng chẳng g·iết nổi Boss khởi động, lấy đâu ra năng lực gia nhập Quân chủ lực để đánh nơi tiền tuyến. Dù nó đã vung tiền nhờ người rồi đấy, nhưng ngu quá, mỡ cho vào miệng vẫn còn trớ ra được. Thế là cái danh thối của nó truyền ra, từ đó không ai kéo giúp, thuê cũng không được, đành phải lủi thủi đi làm culi, quét dọn chiến trường, ăn cơm thừa canh cặn.

May sao nó gặp được Trương Quyết Sinh, nếu không cả đời chắc chả biết Quân chủ lực xuất quân như thế nào.