Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Ngục Đồ

Chương 35: Thành tâm kết giao




Chương 35: Thành tâm kết giao

Rất nhanh thanh âm động cơ đã vang khắp, bốn người mau chóng di chuyển đội hình, đi tới khu tập kết Tinh giáp.

Chẳng biết thế nào, Tinh giáp hai người kia cũng nằm không xa Trương Quyết Sinh lắm.

Nhìn Khởi I đứng trước mặt mình, Trương Quyết Sinh khó hiểu cái gã Khóc Trong Mưa kia đang nghĩ gì. Dù cho Mị Ảnh hiện tại không thể có nhiên liệu siêu cấp để vận hành, với tiền tài của gã, ít nhất cũng phải sắm được Thần Phong mà đi ải. Thậm chí gã còn thừa khả năng lưu giữ lại một ít nhiên liệu siêu cấp, nhưng không, gã dùng Khởi I.

- Đừng bất ngờ. Tôi là muốn xem, mình dùng Khởi I có được như cậu hay không!

Trương Quyết Sinh đã sớm không còn nghi hoặc, hắn vốn chẳng phải kẻ thích suy diễn lòng người. Chỉ là Lý Khắc không biết nghĩ gì, lại nhẹ nhàng giải thích.

- Anh quá lời. Là tôi may mắn!

Trương Quyết Sinh lắc đầu nói.

- May mắn dành cho người có thực lực. Không có thực lực, dù có là thần tài độ thì vẫn chịu c·hết mà thôi.

Nghe Lý Khắc nói thế, Trương Quyết Sinh chợt rùng mình. Lời kia của hắn trước đây từng nói một lần, câu trả lời kia của gã, trước đây từng nghe một lần. Cũng từ đấy bắt đầu hành trình rực rỡ của hắn ở Thánh Quang. Chẳng biết sao, nay lại nghe được, là định mệnh sao.

- Anh nói rất giống một người tôi từng quen.

Trương Quyết Sinh thổn thức cảm thán.

- Cậu cũng rất giống một người tôi từng biết.

Lý Khắc nói xong câu ấy, Khởi I của gã liền đưa tay tới trước mặt Trương Quyết Sinh, mỉm cười nói tiếp:

- Tôi tên Lý Khắc!

Trương Quyết Sinh hơi bất ngờ, chẳng nghĩ cái gã Chí Tôn này trực tiếp tới vậy.

Ở Thánh Quang, xưng tên thật đại ý chỉ một, thành tâm kết giao. Trương Quyết Sinh không lăn tăn gì, cũng đưa tay ra, cười nói:

- Tôi tên Trương Quyết Sinh!

- Tôi tên Lê Hưng!

Hai Tinh giáp Khởi I thực ra không thể bắt tay, bàn tay của nó thiết kế vốn không giống con người, chỉ có thể đấm. Lúc chúng đang đấm tay, đột nhiên thằng nhóc Lê Hưng thò tay của Xạ Quỷ vào. Hai Khởi I cùng lúc quay sang nhìn, cũng không có ý định đấm tay với nó.



- Thằng nhóc này còn trẻ, không hiểu lễ tiết, đừng trách nó.

Trương Quyết Sinh thấy không khí có vẻ căng thẳng, vội đỡ lời.

- Không có gì!

Thấy Lý Khắc thoải mái như thế, Trương Quyết Sinh cũng không giải thích thêm gì, tắt đi đàm thoại, quay sang máy mô phỏng của thằng nhóc Lê Hưng, cẩn thận nhắc:

- Thánh Quang thực ra có vài quy củ, nói to không to, nói nhỏ không nhỏ, chủ yếu là làm mọi thứ trang trọng hơn chút. Kiểu kết giao vừa nãy là ở Đoạn Đầu Đài, xưng tên, chủ động bắt tay tỏ thành ý. Nếu không ngại kết giao, liền đưa tay ra bắt. Nhưng nếu có người xen vào phá đám, chính là không tôn trọng cả hai. Đoạn Đầu Đài toàn cao thủ, kẻ ngang tàng không ít, nếu gặp trúng người thù dai, sẽ không c·hết không ngừng.

Thanh âm Trương Quyết Sinh càng về cuối càng nặng, làm thằng nhóc Lê Hưng tâm lý vốn đã không ổn, nay lại càng sợ hãi.

Trương Quyết Sinh thấy lời của mình có tác dụng, biết chỉ có doạ mới khiến cái thằng bỗ bã này an phận hơn chút, liền hạ giọng nói tiếp:

- Nhỡ kĩ, thấy người hồ hởi, đừng vội mà vui, gặp được người sang, đừng bắt quàng làm họ. Thánh Quang này tôn vinh hoà hợp bác ái, thực ra chỉ để nói cho sướng mồm. Có kẻ trước là bạn, một lời không hợp cũng có thể bật đồ s·át h·ại người. Hiện thực vốn đã tàn nhẫn, Thánh Quang còn tàn nhẫn hơn. Nó thực ra chẳng có chế tài nào trừng phạt những hành vi vượt qua quy chuẩn đạo đức cả. Thứ duy nhất nó bảo vệ, là lợi ích của nó mà thôi. Nhớ thêm câu này, không trải qua nước sôi lửa bỏng, không thành chiến hữu được đâu.

Lê Hưng sau một hồi bị giáo huấn, thành thật hơn không ít, lặng im một mạch đi theo tổ đội.

...

Cảng Hàng không Vũ trụ Hoa Thiên là cảng quân sự đầu tiên được xây dựng trên cái Tinh cầu số 1 này. Nhưng nó cũng không phải là duy nhất, khắp bề mặt Tinh cầu số 1, còn mấy cái cảng quân sự tương tự như vậy nữa.

Tinh cầu số 1 là tinh cầu xa nhất mà đám quái vật thành công chiếm giữ. Cũng vì như vậy, sức mạnh cũng như quân số của chúng không được coi là mạnh mẽ. Tuy nhiên, một mình Cảng Hàng không Vũ trụ Hoa Thiên là không đáp ứng đủ nhu cầu bổ sung quân lực cũng như đổ bộ số lượng lớn của Quân chủ lực. Vậy nên đạo quân đầu tiên của nhân loại, nhiệm vụ chỉ có một, dành lại mấy cái cảng quân sự đã bị quái vật chiếm giữ kia. Làm tiền đề cho một cuộc tổng t·ấn c·ông giải p·hóng t·inh cầu.

Cánh quân do Đấu Thần Lợn Sữa dẫn đầu, cùng với cánh quân của Đấu Thần Quang Chi Tử, được giao nhiệm vụ giải phóng Cảng Quân sự Cái Dầm, cách Cảng Hàng không Vũ trụ Hoa Thiên 900km về phía bắc.

900km kia so với bề mặt Tinh cầu số 1, vốn chẳng thấm thoát vào đâu cả, nếu có một đội máy bay quân sự chuyên trở, nừa ngày đường là có thể tới.

Nhưng Tinh cầu số 1 hiện tại đâu đâu cũng là quái vật, cảng quân sự thì chưa chiếm lại được, đạo quân Tinh giáp kia chỉ có thể cuốc bộ mà thôi.

Vì nguyên do Tinh giáp cùi bắp, khó để cường công, nên tổ đội của Trương Quyết Sinh được giao nhiệm vụ hộ tống xe nhiên liệu, đi giữa cánh quân.

Hiện tại vẫn là khu vực an toàn, trên trời lại đã rải khắp máy bay do thám, cánh quân cứ bình tĩnh như thế mà tiến lên.

- Anh không đi trước mở đường, sợ là trận đầu này còn lâu mới xong.



Đang đi, Đức khẽ thở than vào phòng thoại chung.

- Có lâu nữa thì làm sao chứ? Một lũ không não, đến cuối cũng tránh không nổi lần nữa reset.

Lý Khắc đáp lời.

- Thế thì cái ngày xoá sổ “Thánh Quang” còn xa lắm!

- Chiến dịch của Thánh Quang vốn không thể nào thành công.

Đức vừa hết lời, Trương Quyết Sinh liền nói thêm vào.

Lý Khắc nghe vậy tò mò, liền hỏi:

- Sao cậu nghĩ thế?

- Thứ nhà phát hành cần là tiền, không phải chấp niệm bất diệt của người chơi.

- Thánh Quang cũng không thể kéo dài như vậy mãi. Một thứ nếu cứ mãi đi theo một lối, rồi sẽ có ngày hết đường mà đi. Dead game cũng là từ đạo lý ấy mà ra.

Nghe Đức nói như vậy, Trương Quyết Sinh vẫn lắc đầu, nói:

- Lối mà Thánh Quang đang đi, không phải lối mòn, vũ trụ mà nó xây dựng, vô biên vô giới, sẽ không bao giờ cùng đường. Tinh giáp ngoài đời quá nổi tiếng, Thánh Quang coi như nằm không hưởng lợi. Nó lại còn tạo ra Bản vẽ của Thần, nếu người chơi một ngày còn sáng tạo, Thánh Quang sẽ một ngày còn đổi mới. Đã như vậy, khả năng trở thành dead game cực kì thấp. Một con gà đẻ ra trứng vàng, ai chẳng muốn nó đẻ mãi.

- Vậy cậu đã nghĩ, có một ngày, cái Thánh Quang Chiến Kỷ này sẽ bất lực nhìn người chơi của mình tự tay kết thúc nó không?

Lý Khắc sau một hồi im lặng, nhếch mép cười hỏi.

Trương Quyết Sinh lòng nổi lên nghi hoặc, hỏi lại:

- Ý anh là sao?

- Còn cậu còn tôi, chiến ý đến cuối cùng nếu còn chưa mất, chứng được Chân Thần, “Thánh Quang” có rọi chiếu cũng không ngăn được chúng ta kết thúc trò chơi này.

- Anh...cũng nhận được thứ đó sao?

Trương Quyết Sinh hiếu kì dâng cao, vội hỏi.

Lý Khắc không trả lời ngay, rít nốt hơi thuốc, bình tĩnh nói:



- Tin tôi đi, kẻ tạo ra trò chơi này, rất muốn nó kết thúc. Tôi với cậu, có lẽ là người được chọn.

Trương Quyết Sinh càng nghe càng khó hiểu, không nhịn được nói:

- Tôi không hiểu!

- Rồi cậu sẽ hiểu!

Sau câu nói ấy, phòng thoại trở về với lặng im. Bởi vấn đề họ đang nói, đi vào ngõ cụt rồi.

Lê Hưng lắm mồm là thế, cũng không dám xen vào cuộc nói chuyện kia, nó đúng là không hiểu mấy con người này đang nói cái gì. Nhưng nó biết một điều, hai con người trước mặt nó, sẽ là những thực thể mạnh mẽ nhất Thánh Quang. Không phải hiện tại, mà xuyên suốt lịch sử.

Đột nhiên còi báo động vang tiếng cảnh báo, máy bay do thám cũng đảo nhanh tốc độ, phát ra những luồng sáng kéo dài về thiên không.

Tinh cầu số 1 rất tối, nó là hành tinh c·hết. Thiên hà mà nó trú ngụ vốn không có mặt trời. Trong đêm tối như thế, ồn ào huyên náo, ánh đèn lập loè, quả thực khiến người ta dễ sinh ra hoảng loạn.

Chỉ là, đây là game, không phải đời thực, dù không gian sống động thật nhưng cũng chẳng đến mức làm tâm can binh binh từng hồi. Thế mà có người, vẫn chịu không nổi.

Nhìn đôi tay đang run rẩy cầm cần xoay, tay bên kia thì lập cập chạm nút cảm ứng, Trương Quyết Sinh thầm lo cái thằng nhóc Lê Hưng này sẽ trực tiếp đờ người ngất đi.

- Chém quái vật bao giờ chưa?

Đột nhiên được Trương Quyết Sinh hỏi vậy, Lê Hưng giật bắn mình, nó nhìn tới gã, khó khăn lắc lắc đầu:

- Xưa nay đều thu dọn chiến trường, gặp được quái vật một là chạy, hai là nhờ người tới giúp.

Cũng khó cho thằng nhóc này quá!

Trương Quyết Sinh biết Lê Hưng rất yêu Thánh Quang, tựa như hắn vậy. Nhưng tình yêu dù có lớn thế nào cũng không thể khoả lấp được việc bẩn thân yếu kém. Nói theo kiểu nặng lời, nó không có thiên phú chơi game.

Chẳng qua, thiên phú ít ỏi chỉ là một chuyện, quan trọng hơn đấy là, nó không dám đối diện với yếu kém của chính mình. Nó s·ợ c·hết, sợ bản thân trở thành trò cười. Nó đâu biết rằng, nếu nó vẫn như thế này, vẫn sẽ làm trò cười mà thôi.

- Tí theo sau anh, anh “chăn” quái cho mà đánh. Có điều...

- Có điều sao ạ?

Thấy Trương Quyết Sinh ngập ngừng, Lê Hưng vội hỏi.

- Mày phải tự g·iết được một con quái.