Duyên khởi tất duyên thành…
Duyên tụ rồi duyên tán…
Bạn đang đọc truyện Nghịch Duyên của tác giả Phong Diệp.
Duyên tán tất duyên sinh…
Tất cả do Duyên!
Sự có mặt trên cõi đời này của mỗi người, đều bắt nguồn từ một chữ Duyên. Duyên đến, ta có cản cũng không được. Duyên đi, ta có cố níu giữ cũng đành chịu bất lực.
Duyên cũng là cách giải thích ngắn gọn và thuyết phục nhất cho việc tại sao trong gần 8 tỷ người trên thế giới này, hai con người, đôi khi quá khác biệt, về nền văn hóa, về hoàn cảnh sống, về tuổi tác hay về tính tình, lại gắn kết với nhau một cách kỳ lạ theo cách mà người ta hay đề cập, đó là Tình Yêu… Và đôi khi, chữ Duyên đó còn phá vỡ cả quy luật của tự nhiên, để tạo nên Duyên Phận cho hai người.
Nếu coi chữ Duyên bằng một phép toán thì Duyên chính là kết quả của quá trình chu chuyển, tác động từ quá khứ đến hiện tại và cho tới tương lai. Duyên của thế gian đến như một sự nhân quả, đến để trả nợ cho nhau ở kiếp trước.
Duyên là cớ để gặp gỡ, nợ là gắn kết bền lâu. Trong cõi vô thường này, mỗi người chúng ta tồn tại chỉ như khói như sương. Đời người mỏng manh mà vũ trụ thì tận cùng, chính bởi vậy mà mỗi người đều mong muốn tìm được cho mình những an lạc bình yên để có thể sống trọn một kiếp người.
Hạnh phúc chính là thứ đang có ở hiện tại. Người chúng ta yêu, đã là nhân duyên từ ngàn kiếp trước. Thế nên đừng quá cố gắng mà tìm kiếm thứ đã không còn thuộc về mình, rồi lại chối bỏ, xua đuổi hạnh phúc đang hiện có trước mắt. Chỉ cần có duyên, là chúng ta sẽ có cơ hội để gặp gỡ được người mình yêu.