NEET Receives a Dating Sim leveling system

Chương 50




CHAP 50

Hội phó hội học sinh, Hitaka Shuho.

Với vẻ ngoài xinh đẹp được tô điểm lên bằng mái tóc cùng màu mắt đỏ, khiến cho ngoại hình của cô trông khá là hào nhoáng. Thêm vào đó, cô ấy có một thứ gì đó giống như khí chất của một chiến binh tỏa ra và luôn luôn đi cùng với Hội trưởng Natsuya Yoruhana như thể cô ấy là vệ sỹ riêng của hội trưởng vậy, và nhờ đó mà cô ấy tương đối nổi tiếng ở trong trường.

Thật sự thì, khi Seiji gặp cô ấy lần đầu, cậu gần như nghĩ rằng cô là một nữ kiếm sĩ vừa bước ra khỏi một vài tựa game nào đó. Cậu đã không gặp cô ấy vào lần cuối cậu đến văn phòng hội học sinh, nên cậu quyết định sẽ quan sát cô gái này kĩ càng hơn trong lần này.

Hừm….cô ấy chắc chắn có phong thái của một chiến binh, và đặc biệt là bây giờ cậu đã biết cô ấy là một trong những shikigami (Edit: Spirit-branded Retainer, từ này mình dựa theo bản dịch của các team trước, nếu thấy sai sẽ chỉnh sửa sau) của hội trưởng, Seiji tự hỏi rằng liệu cô ấy thực chất có phải là một phiên bản sống của Rurouni Kenshi ở cuộc đời trước của cậu hay không…

Nếu có dịp, cậu sẽ muốn thử hỏi xin cô ấy tung tuyệt kĩ của Kenshin xem sao…..

*khụ khụ* Cậu đã đi quá xa khỏi vấn đề hiện giờ.

Đối mặt với Seiji-người đang quan sát cô một cách chăm chú, Hitaka Shuho chỉ đơn giản là bỏ qua việc đó như thể cô đã quá quen với những việc lặt vặt như vậy.

Seiji có vẻ như đang mặc sức ngắm nhìn cô mà không hề tỏ ra dù chỉ là một chút nào vẻ biến thái dâm dục, và điều này nó vẫn nằm trong phạm vi có thể chấp nhận được. Tuy vậy, Hitaka nhận thấy trong mắt của cậu có vẻ như đang lấp lánh một tia sáng kì lạ.

Hitaka không biết đó là gì, và mặc dù cô ấy có cảm thấy chút bối rối, nhưng miễn sao nó không phải là sự thù địch, thì cô cũng chẳng thực sự để tâm lắm..

“Xin chào, Hội trưởng Yoruhana” Seiji chào hỏi Natsuya, người đang ngồi ở chiếc bàn tròn. Sau khi chào cô ấy, cậu bỗng chợt nhận ra hai hộp cơm trưa nhìn rất sang trọng vẫn chưa mở đang nằm trên bàn.

“Chào mừng trở lại văn phòng hội học sinh, Harano-kun” Natsuya mỉm cười ấm áp.

“Tôi xin lỗi vì đã làm phiền cô giữa giờ nghỉ trưa thế này” Seiji lúng túng gãi má: “Bộ hai cô...thường hay ăn ở đây à?”

“Ừm, ở đây khá tốt và cũng yên tĩnh lắm….” Natsuya nhẹ nhàng chuyển tầm nhìn của mình.

“Sao cô không ăn cùng với các bạn của cô ở ngoài?” Seiji nhận ra điều gì đó và tiếp tục hỏi theo hướng suy nghĩ này.

“Tiểu thư đây không cần những người bạn vô dụng.” Hitaka Shuho lạnh lùng nói. (Edit: mình phân vân giữa Tiểu thư và Chủ nhân, có ai góp ý kiến được không)

Sau một quãng thời gian chìm trong im lặng.

Natsuya Yoruhana thở dài.

“Được rồi, tôi thừa nhận….Hitaka, em không cần phải vụng về bảo chữa cho chị nữa đâu; nó chỉ khiến mọi thứ trở nên kì cục hơn thôi.”



“Em hoàn toàn không có ý bào chữa cho chị; rất hiếm người đáng để trở thành bạn của phu nhân.” Biểu cảm của Hitaka cho thấy cô vẫn giữ vững lập trường trong lời tuyên bố trước đó của mình.

Natsuya gượng cười khi cô hướng về phía Seiji.

“Ở trường, tôi không có nhiều bạn. Nếu tôi muốn, tôi hoàn toàn có thể ăn trưa cùng với nhiều học sinh khác, nhưng bầu khí lúc nào cũng có chút gì đó là lạ….Nó không hoàn toàn thoải mái lắm, và có phần hơi gượng nữa. Còn nữa, tôi….tôi không chắc rằng liệu tôi có nên làm bạn với những người bình thường hay không nữa. Cậu đã cảnh giác trước thân phận thực sự của tôi, nên…có những giới hạn tớ phải tuân theo.”

Seiji lúng túng gật đầu.

“Những nỗi lo của cậu đó là từ việc cậu là một tiểu thư danh giá của dòng tộc có quyền lực mạnh mẽ.”

Cậu không biết phải đáp lại thế nào khi cô ấy thẳng thắng đến không ngờ khi nói hết ra tình trạng của mình.


Một tiểu thư đài các có thể cùng ăn trưa cùng với những người bình thường…cái kịch bản này không hề hợp với thực tế này chút tẹo nào, dẫu cho nó cũng không hẳn là bất khả thi….

Một tiểu thư thực thụ như Natsuya Yoruhana đây hẳn sẽ sở hữu cho bản thân phép lễ nghi và ngoại hình hoàn hảo, chưa kể đến tầm nhìn hơn người cùng các đức tính của cô….Nói tóm lại, mọi thứ về cô ấy đều vượt xa người thường.

Những người bình thường chắc cũng sẽ cảm thấy bất xứng dù chỉ là đứng bên cạnh cô ấy, và dù cho thậm chí nếu họ có can đảm để nói chuyện với cô ấy, thì cũng chỉ tốn một khoảng thời gian ngắn thôi trước khi họ nhận ra khoảng cách giữa họ mênh mông như từ Trái Đất đến Diêm Vương Tinh vậy. Đó như là một ranh giới lớn chia rẽ bọn họ, một bức tường mà không ai có thể vượt qua.

Ngược lại thì, ngay cả khi có một người hiếm hoi nào đó giữa những người bình thường, không quan tâm tới gia cảnh của Natsuya và mong muốn được trò chuyện liên tục với cô ấy về những đề tài đời thường, thì liệu rằng một tiểu thư như Natsuya có thực sự thích thú với những đề tài đó không?

Và xét đến thực tế thì….có hàng tá loại người có thể kể đến: những kẻ nịnh hót, cái lũ luôn muốn lợi dụng cô ấy hoặc các mối quan hệ của cô, và còn có những kẻ muốn chiếm giữ trái tim cô, khiến cô phải xa vào lưới tình với chúng. Nếu cô ấy là một nàng tiểu thư không bị ảnh hưởng bởi những lời nịnh hót, thì đó không phải là vấn đề, nhưng Natsuya sẽ chỉ cảm thấy sự kinh tởm những người như thế.

Cuối cùng, ngay cả khi có một con người tuyệt vời nào đó vượt qua được tất cả những chướng ngại này, thì thân phận thực sự của Natsuya Yoruhana vẫn là một con người có sức mạnh thần bí. Cô ấy sẽ luôn có….nhiều nỗi lo khi làm bạn với những con người bình thường vốn không hề biết tới thứ sức mạnh đó.

Chỉ mỗi sự khác biệt về hoàn cảnh xã hội thôi cũng đã không dễ vượt qua rồi.

Seiji ngẫm nghĩ.

“Mặc dù cô vừa nói là cô không có bất kì người bạn thân nào, mặc cho nó sẽ trở nên khá bất lịch sự khi tôi tiếp tục hỏi sâu hơn, nhưng tôi vẫn muốn hỏi nốt một điều: cô nghĩ gì về Kazufuru Ooike?”

“Ooike-kun?” Natsuya nghiêng nhẹ đầu trước khi trả lời, “Cậu ấy là một học sinh trên mức người thường và là một thư kí xuất xắc.”

“Ngoài ra còn gì nữa không?”

“Không còn gì cả.” Natsuya nhẹ nhàng bỏ qua tất cả những điều khác cô nghĩ về Kazufuru.


Seiji cảm thấy việc cô ấy không nhận ra cảm xúc thật sự mà tên đó dành cho cô là chuyện không thể nào. Thực tế, cô ấy chắc là đã biết rõ rồi. Nếu đó là là tất cả những gì cô ấy nói về cậu ta, thì có nghĩa là…

Ooike-san, cậu thậm chí còn không đạt đến mức “người tốt” trong tim cô ấy!!

Ngay cả với Seiji, thì chuyện này cũng có hơi chút đau xót.

Thôi thì, bỏ qua việc đó; thấy cũng nhọ mà thôi cũng kệ.

Thực chất thì, Seiji luôn thắc mắc tại sao cô ấy lại học ở đây khi mà cô không thể có được bất kì người bạn phù hợp nào. Tuy nhiên, cậu đã khôn ngoan tránh đề cập câu hỏi này vì cậu tin rằng cô ấy có lí do riêng của mình; thậm chí nó có thể là một câu hỏi mở đầu cho chuỗi tai họa về sau!

Seiji quyết định ngưng cù nhây mà vào thẳng vấn đề chính của cậu.

“Thực ra thì, tôi có nhận được một vài thông tin vào hôm qua….”

Cậu thông báo cho cô ấy biết những gì cậu ấy biết được từ nhóm Juumonji trong khi bỏ qua các tình tiết cụ thể về việc chính xác họ đã mời cậu đến như thế nào.

Natsuya Yoruhana và Hitaka Shuho im lặng lắng nghe câu chuyện của cậu.

“Tôi thật không ngờ rằng mafia địa phương lại có nghị lực lớn đến thế.” Natsuya thở dài trước khi tiếp tục, “Thông thường mà nói thì, những người như bọn họ sẽ lảng tránh chủ đề này khi họ phát hiện ra rằng ngay cả phía cảnh sát cũng đang giữ trạng thái im lặng.”

“Đúng như tớ dự đoán- nó có dính líu tới những Onmyouji phải không?”

“Đúng vậy” Natsuya thừa nhận giả định của cậu bằng một cái gật đầu trước khi cô chìm vào im lặng, rõ ràng là cô đang suy tính điều gì đó.


Seiji kiên nhẫn đợi cô.

“Kẻ thù đang sắp xếp nhiều cuộc thỏa thuận cho một lượng lớn Pháp Trận” (Edit: Spell Formation: Sự tạo thành ma pháp, tạm dịch thành Ma Pháp trận và sẽ thay đổi sau nếu sai nghĩa gốc)

Natsuya cuối cùng cũng nhìn lại về phía Seiji và cất tiếng lần nữa.

“Thỏa thuận cho các Pháp Trận?”

“Phải, đối thủ của tôi…Gần như là vậy, người đã từng thách thức tôi một trận quyết đấu là người đứng ra dàn xếp những vụ thỏa thuận này. Thứ dược phẩm bí ẩn đó chắc có lẽ là thứ dùng cho việc hấp thụ linh lực của những người bình thường….Mặc dù tôi không biết chính xác loại thuốc đó là gì, nhưng từ hình dạng và phản ứng của những người sử dụng nó, thì nó chắc được dùng vào việc đó. Thu thập một lượng lớn linh lực cho một pháp thuật bậc cao là một dạng chuẩn bị mà một pháp sư âm dương sẽ làm trước khi trận đấu diễn ra. Để tránh việc nạn nhân la hét, những con người bị đánh cắp linh lực sẽ không chết…hay để lại những hậu quả nghiêm trọng, nhưng họ vẫn sẽ bị suy yếu mãi mãi.” Natsuya thở dài. . .“Thật ra, tôi đã nhờ Hitaka thử một vài biện pháp đối phó, nhưng tất cả chúng đều chưa hoạt động hiệu quả lắm.”

“Tiểu thư…” Hitaka có vẻ như đang thất vọng: “Em xin lỗi, em thật là vô dụng.”


“Chị đã nói rồi mà, Hitaka- đó không phải là lỗi của em.” Natsuya nhíu mày khi cô nhìn người bạn tốt của mình: “Phải chi pháp thuật của chị mạnh hơn, em đã có thể ngăn chặn được Shikigami của kẻ địch rồi.”

“Đó là vì em không đủ nhanh! Lần nào cũng vậy, em luôn bị chậm một nhịp…” Hitaka cắn môi biểu lộ sự không hài lòng của mình.

Seiji chớp mắt nhận ra.

‘Vậy, những việc đã xảy ra…Những xác chết đó. . tất cả đều là do Shikigami của kẻ địch sao?”

“Phải, kẻ địch ra lệnh cho các Shikigami của chúng để tận dụng những tên lưu manh nhằm bán thứ thuốc thu thập linh lực ấy. Để đề phòng, chúng cũng nguyền rủa lên những tên lưu manh đó để phòng khi có bất trắc gì khiến cho chúng bị phát hiện, hay nếu bọn họ phá vỡ một số hạn chế mà chúng đã áp đặt lên họ, thì lời nguyền sẽ bị kích hoạt và rồi nó sẽ giết chết họ. Tôi đã thử dùng pháp thuật để dò ra những Shikigami của chúng, nhưng lần nào bọn tôi cũng đến trễ một phút, nên Hitaka không thể nào bắt được chúng.”

Natsuya cúi đầu xuống.

“Tôi biết…tôi không giỏi bằng các Onmyouji khác.”

“Không, tiểu thư đã rất xuất xắc!” Hitaka thể hiện một biểu cảm không mấy vui vẻ “Nếu không phải tại em thì…”

“Đừng nói thêm bất kì điều gì nữa, Hitaka- sức mạnh của chị vẫn không đủ. Đó là sự thật không thể chối cãi.”

Natsuya Yoruhana ngẩng mặt lên kèm theo đó biểu cảm của cô cũng trở nên nghiêm túc.

“Tôi cần phải…cố gắng hơn nữa!”

Seiji chỉ có thể nhìn trong im lặng.

“Haruta-kun, nói với nhóm mafia đó rằng hãy ngừng việc điều tra điều này, và khuyên bọn họ hãy hoàn toàn tránh xa nó ra” Natsuya cảnh báo bằng chất giọng nghiêm nghị.

“Kẻ địch sẽ tiếp tục sử dụng Shikigami của chính hắn hoặc của ả để làm việc mà chúng đang làm, và tớ sẽ cố gắng làm hết sức của mình để ngăn chặn điều đó. Đây là một trận đấu giữa các pháp sư Âm Dương- mà người thường không nên dính líu vào.”

“Nếu như họ gây trở ngại…họ sẽ bị xóa sổ bởi các Shikigami của kẻ địch, đúng không?” Seiji nắm chặt cánh tay của mình.

“Đúng vậy- vì việc đó được cho phép bởi chính điều luật của chúng để các Onmyouji loại bỏ bất cứ ai có thể phát hiện ra danh tính của chúng, Shikigami của kẻ địch sẽ giết bất kì nhóm người nào có ý định gây rối mà không do dự,” Natsuya nói. “Hiện nay…chúng ta thậm chí còn chẳng thể tìm ra chân tướng Shikigami của kẻ địch nữa, nhận lệnh ít nhiều từ cái tên Onmyouji bí ẩn này. Tất cả những gì tôi biết đó là tinh linh mà tên Shikigami này giao ước rất có thể là một trong những thực thể mạnh nhất trong giới Băng tinh linh- Snow Girl!”

Trans: Nhokdauto1

Edit: Vô Danh Tiểu Tốt (Creep)