NEET Receives a Dating Sim leveling system

Chương 49




CHAP 49

Trên đường đến văn phòng hội học sinh.

Khi Kazufuru Ooike cuối cùng cũng được giải thoát khỏi cái vòng sắt của Seiji, cậu ta liền chỉnh lại kính và cổ áo của mình trước khi cau mày.

Cậu ta bắt đầu hối tiếc….không, thật sự thì cậu ấy vốn đã hối tiếc việc đồng ý trở thành “bạn” của Seigo Harano ngay từ đầu.

Mục đích ban đầu của cậu là tìm ra điểm yếu và lợi dụng cái thỏa thuận “bạn bè” này, nhưng cậu ta vẫn chưa tìm ra được bất cứ điều gì hữu dụng, mà thay vào đó cậu luôn cảm thấy áp lực bởi cái tính áp đặt của Seiji.

Kazufuru rõ ràng là một học sinh xuất xắc và nổi tiếng, không có lí do gì để phải sợ Harano, nhưng cậu ta luôn cảm giác thấy mình không thể nào phản kháng lại Harano mỗi khi bọn họ ở cùng nhau.

Có phải vì Harano quá nổi bật ở các môn thể thao không?

Không, việc này chẳng có liên quan gì đến sự khác biệt về năng lực thể chất giữa bọn họ cả….Dù vậy, Kazufuru vẫn không thể hiểu được tại sao.

“Sao cậu lại dừng lại vậy? Coi nào, thư kí, tiếp tục dẫn đường nào.” Giọng của Harano vang lên sau lưng cậu ta.

Kazufuru thở dài.

“Cậu biết đường mà, phải không? Tại sao cậu lại nằng nặc đòi tôi đi cùng cậu vậy?”

“Mình đã nói lúc trước rồi đấy thôi- Mình chỉ muốn trò chuyện cùng cậu.”

“Tôi không nghĩ rằng mình có bất kì điều gì để nói với cậu.” Biểu cảm của Kazufuru lạnh lùng và giọng nói của cậu cũng hoàn toàn xa cách.

Seiji quan sát người học sinh xuất xắc này ngay trước mặt cậu ta khoảng một lúc trước khi cậu thở dải một tiếng.

“Nói chuyện với mình bằng cái thái độ đó thực sự ổn à? Cậu biết đấy, mình là…”

“Tôi không phải bạn của cậu!”

“Mình không có nói về chuyện đó. Thật là bất lịch sự khi cắt ngang lời người khác trong lúc họ đang nói đấy, Ooike-san…” Seiji liếc về phía Kazufuru bằng nửa con mắt: “Cậu có vẻ là một người thông minh, vậy tại sao cậu lại mắc một sai lầm ngu xuẩn vậy trong một việc quan trọng như thế chứ?”

“Cậu đang nói cái gì vậy?” Kazufuru cau mày.

“Mục tiêu của cậu là Hội trưởng Yoruhana, đúng chứ?” Seiji nhẹ nhàng nói, “Đứng có chối- chuyện đó khá hiển nhiên mà… Cậu muốn trở thành cộng sự của cậu ấy, và cậu đang nỗ lực để rút ngắn khoảng cách giữa hai người bọn cậu.” (Edit: Partner có nhiều cách hiểu, và nó có thể là “nửa kia”)

“…Nếu đúng như vậy thì chuyện đó có liên quan gì tới cậu?” Kazufuru nheo mắt.



Thực chất việc mục tiêu của cậu ta là hội trưởng không phải là một bí mật gì lớn, cho nên không thể nói việc đó là điểm yếu của cậu ta được.

“Cậu vẫn chưa nhận ra sai lầm của mình à? Cậu đang muốn tiếp cận hội trưởng, và mình, Seigo Harano, là người đã được hội trưởng “chống lưng” giúp đỡ việc chuyển trường, tức là giữa mình với cô ấy có một mối quan hệ đặc biệt. Với việc một người như mình tự nguyện trở thành bạn của cậu, và cậu thì lại từ chối nó…Còn từ nào khác để tớ miêu tả hành động của cậu ngoài hai chữ ngu ngốc sao?”

Seiji mỉm cười sau khi nói.

Kazufuru Ooike đã rất ngạc nhiên trong giây lát vì não bộ của cậu ta đã phải bỏ thời gian phân tích hàm ý Seiji muốn nói, trước khi đột nhiên sửng sốt nhận ra.

Phải…Harano đã đúng.

Tất cả những gì cậu ta phải làm là thay đổi cách suy nghĩ đi một chút, và cậu ta bắt buộc phải thừa nhận rằng Harano có lý.


Trước đó cậu ta coi Seigo Harano là một đối thủ mạnh mẽ, một mục tiêu phải bị đánh bại, nhưng nghĩ thế nào đi nữa thì Harano cũng chưa bao giờ thực sự nằm ở phía đối địch với cậu ta…Không những thế, có khả năng cho thấy rằng Harano đang trở thành đồng minh của cậu.

Biêu cảm của Kazufuru trở nên méo mó.

“Tôi đã sai ở đâu? Tôi….tại một ngã rẽ quan trọng như vậy, tôi….thật sự - ngu ngốc!?”

Seiji im lặng đứng nhìn sự thay đổi biểu cảm trên khuôn mặt của một cậu trai mỏng manh và tuấn tú ngay trước mặt cậu. (Edit: Hint cukmank)

‘Kazufuru có tính cách hơi phức tạp, tuy vậy nó không quá nghiêm trọng. Với bản chất của cậu ta, ngay cả khi vẫn tiếp tục như thế này, chắc nó cũng không phải là vấn đề. Miễn sao cậu ta tiếp nhận đủ kinh nghiệm trong tương lai, hay nếu một tình huống khó khăn xảy ra, cậu ta chắc sẽ nhận ra sai lầm của bản thân. Cậu ấy nghĩ mình giỏi hơn người khác, nghĩ mình rất thông minh, và nghĩ mình là người giỏi nhất…cậu ta luôn luôn nghĩ mình là một sự tồn tại đặc biệt – đây là ý nghĩ thường thấy mà nhiều người trẻ sở hữu trước khi trưởng thành; và nó đặc biệt phổ biến ở những học sinh sơ trung. Kết hợp nó với những biểu hiện khác thường, và chúng ta sẽ có được thứ triệu chứng của căn bệnh thế kỷ được gọi là hội chứng tuổi dậy thì.’ (Edit: Chuunibyou ~ Google để có thêm thông tin chi tiết)

Kazufuru Ooike….nói đơn giản thì, cậu ta chưa bao giờ thoát ra được khỏi cái hội chứng tuổi dậy thì của cậu ta cả, và cậu ta cũng chưa bao giờ nhận ra tí tì ti gì về sự sai lầm trong tính cách của cậu ta.

Với kinh nghiệm sống của Seiji, cậu ta có thể nhìn thấu sự việc, kể cả cặp phù thủy sinh đôi, người đã che dấu kĩ lưỡng bản chất thật của mình khỏi những người khác, cho nên dĩ nhiên để hiểu một đứa trẻ chưa trưởng thành như Kazufuru Ooike đối với cậu rất ư là đơn giản.

Nhận thấy rằng cậu học sinh gương mẫu này có vẻ như không hề có cái nhân cách thối nát đến tận gốc rễ, Seiji muốn giúp cậu ta một chút…Nhưng Seiji ưu tiên việc tránh xa những hoạt động mà cậu chưa từng quen.

Cậu hoàn toàn không phải là Thầy giáo tuyệt vời Onizuka hay gì tương tự cả. (The Great Teacher Onizuka, phim khá hay m.n nên xem qua)

‘Chơi khăm cậu này một lần nữa thôi, thế là đủ.’

“Harano-kun…”

Cuối cùng Kazufuru Ooike cũng đã nhận ra ý của Seiji khi cậu ta cận thận lựa chọn từ ngữ.

“Đã quá muộn rồi, Ooike-san.” Seiji cố tình trưng ra một nụ cười lạnh như băng.


“Ngay từ đầu tôi vốn không phải là kẻ thù của cậu, nhưng cậu cứ tỏ thái độ thù địch với tôi chẳng vì lí do gì hết và rồi liên tục từ chối thiện ý mà tôi dành cho cậu…Vì vậy, xin lỗi, nhưng tôi đã quá mệt mỏi với cậu rồi. Cho nên, như cậu muốn, ta không còn là ‘bạn bè’ nữa. Cậu tự do rồi; muốn làm gì thì làm đi.” (Edit: Đoạn này đổi tone hợp ngữ cảnh :v)

Seiji vẫy tay một cách thản nhiên khi cậu quay đầu đi.

“Chờ đã….Làm ơn chờ đã, Harano-kun…”

Biểu hiện của Kazufuru thay đổi nhanh chóng khi cậu ta nhanh chân chạy tới để bắt kịp Seiji.

“Tất cả…tất cả mọi thứ đều là lỗi của tớ, tớ đã…có chút sai lầm, vậy nên….”

Seiji mặc kệ cậu ta và tiếp tục bước đi.

Một làn sóng lo lắng ùa vào tâm trí Kazufuru Ooike khi đôi mắt cậu bắt được cái thái độ thờ ơ của Seiji.

Cậu ta đã đang khốn đốn trong việc củng cố mối quan hệ của cậu với Natsuya, và người học sinh chuyển trường bí ẩn này có thể là chìa khóa phá vỡ điều đó….Thậm chí cậu ta còn có thể là “chìa khóa” duy nhất!

Và Kazufuru, do vì đã trở thành nạn nhân của những cảm xúc tiêu cực như là ghen tị hay sợ hãi, đã tự động liệt cậu ta vào danh sách kẻ thù…Một tên tình địch.

Nhưng xét cho kỹ càng thì Seigo Harano chưa bao giờ thể hiện bất kì cảm xúc đặc biệt nào dành cho Natsuya Yoruhana!

Ít nhất, trong tuần qua, Kazufuru đã không hề nghe thấy cậu ấy nói tới chủ đề gì về hội trưởng, hay cậu cũng không nghe thấy gì về chủ đề này ở những học sinh khác. Hơn nữa, cậu cũng đã vài lần nghe thấy Seigo Harano nói với các nữ sinh khác trong lớp rằng cậu ta hoàn toàn không có bất kì mối quan hệ đặc biệt gì với Hội trưởng Yoruhana. (Edit: đến đoạn này làm mình nhớ hồi còn học, kiểu như hai con cún abcxyz ở đâu cũng lan ra khắp trường được XD)

Xem xét sự thật Hội trưởng Yoruhana giúp cậu ta chuyển vào, thì giữa họ chắc chắn có tồn tại một mối quan hệ nào đó, nhưng nó không phải là quan hệ tình cảm- nếu họ thực sự được liên hệ bằng tình cảm, nó hẳn phải trở thành chủ đề nóng hổi trong trường từ lâu rồi!


Trong thâm tâm Kazufuru tầm này thì cậu thật sự chỉ muốn quật buồi vào tường tự sát cho xong. Chỉ vì những cái cảm xúc tiêu cực vớ vẩn thường gặp ở tuổi mới lớn, cậu đã bỏ qua một sự thật hiển nhiên và mắc một sai lầm cực lớn.

Có phải cậu đã bị ảnh hưởng bởi những học sinh có năng lực yếu kém hơn cậu rồi hay sao? Những tên khốn ngu ngốc giam trong mình sự đố kị, sợ hãi và căm ghét với Seigo Harano….Có phải những cảm xúc hạ đẳng đó đã ảnh hưởng đến cậu!?

Làm sao có thể!? Cậu đáng ra phải giữ bình tĩnh và kiểm soát chúng, để trở nên thật sang choảnh mà không để bị ảnh hưởng bởi bầu không khí kém sang xung quanh! Nhưng từng chút một, cậu đã trở nên giống những tên ngốc đó.

Đó là lỗi của bọn chúng! Kazufuru căm ghét họ.

Nhưng dù gì đi chăng nữa, nói một cách khách quan thì, cậu đã phạm phải một sai lầm hết sức nghiêm trọng đúng như những gì Seigo Harano đã đề cập.

Seigo Harano đã hi vọng sự trợ giúp của cậu để có thể gắn bó hơn với mọi người trong lớp, và đổi lại, Seigo sẽ có thể giúp cậu ta củng cố mối quan hệ giữa cậu với hội trưởng…Đây đáng ra là một mối quan hệ có lợi cho cả hai người, nhưng cậu ta lại từ chối nó vì một lí do ngu ngốc và cuối cùng phá hỏng mọi thứ!

Kazufuru đặt mình trong hoàn cảnh của Seigo Harano và nghĩ về nó. Nếu đó là cậu tiến tới một người khác với một thỏa thuận tốt đẹp trong tay nhưng chỉ nhận lại sự đáp lại thiếu thân thiện, cậu, cũng vậy, sẽ cảm thấy tức giận và đối xử với người đó với thái độ lạnh lùng khinh thường.


Cậu tin rằng Seigo Harano hiện đang giữ trong lòng những cảm xúc ấy.

‘Khốn nạn! Mình…Làm sao mình lại có thể phạm phải cái sai lẩm sơ đẳng như thế chứ!!’

Kazufuru Ooike cắn môi.

“X…xin lỗi, Harano-kun! Tớ đã thật sự sai lầm trong mọi chuyện từ đó tới giờ. Tớ…thành thực khẩn cầu sự tha thứ từ cậu!”

Cậu cố nói to nhất có thể đủ để Harano nghe thấy mà không đánh động tới sự chú ý của các học sinh khác xung quanh khi cậu xin lỗi Seiji từ phía sau.

Seiji dừng bước.

“Tôi đã nghe thấy lời xin lỗi của cậu.” Seiji vẫn không quay đầu lại, để lạ Kazufuru chỉ nhìn thấy phần lưng của cậu. “Nhưng nếu tôi tha thứ cho cậu dễ dàng như vậy, liệu cậu có tin tôi không?” Cậu hỏi.

“Er…” Kazufuru đứng hình một lúc trong sự ngạc nhiên khi cậu ta nghiến răng trong hối hận.

“Tự do, muốn đi đâu thì cứ đi đi, Ooike-san. Không nhất thiết phải phí thời gian đứng sau lưng tôi đâu.” Seiji nhẹ nhàng để lại câu nói cuối cùng rồi tiếp tục sải bước về phía trước.

Kazufuru bị bỏ lại ngay tại đó, lòng tràn đầy hối hận khi cậu nhìn Seiji rời đi.

Seiji gạt khỏi tâm trí hình ảnh cậu học sinh gương mẫu kiêm thư kí Kazufuru Ooike khi cậu để cậu ta đứng lại đó.

Việc quan trọng lúc này là cuộc đối thoại sắp tới với hội trưởng Yoruhana.

Seiji tới văn phòng hội học sinh một lần nữa.

“Mình xin phép.” Cậu bước vào phòng.

Trong sự bất ngờ, cậu phát hiện ra một người nữa đang ngồi kế Natsuya Yoruhana trong phòng hội học sinh.

Trans: Nhokdauto1

Edit: ~~~~